BẮC TỐNG PHONG LƯU

Chuyện này ngươi cũng nói được? Triệu Giai biết mục đích của Lý Kỳ, nhưng cực kỳ hiếu kỳ Lý Kỳ sẽ liên hệ với Bạch Thiển Dạ như thế nào, nhưng y thật không ngờ, lời nói của Lý Kỳ đích xác là có giá trị tham khảo, ha hả cười, nói: - Lý Kỳ, ta xem như là phục ngươi rồi, vốn chuyện này chẳng có gì, qua miệng của ngươi thì lại có vài phần đạo lý, hơn nữa tuyệt không miễn cưỡng. Ngươi coi như là nhọc lòng rồi.

Không còn biện pháp nào, con rể khó làm nha! Lý Kỳ lắc đầu thở dài, rất khiêm tốn nói: - Hoàng thượng quá khen, trong lòng ta nghĩ đến thiên hạ xã tắc, mới có thể đặt đại sự thiên hạ lên trên.

Triệu Giai cười ha hả, nói:

- Tuy rằng lời của ngươi có đạo lý, nhưng ngươi không vì xã tắc Đại Tống ta.

- Vậy không biết ý hoàng thượng thế nào?

Kỳ thật về tất cả những gì Bạch Thiển Dạ làm ở Giang Nam, Triệu Giai sớm đã nghe thấy, đối với năng lực của Bạch Thiển Dạ, y thật ra không có gì nghi ngờ, chỉ có điều Bạch Thiển Dạ là một nữ tử, hơn nữa là người của Bạch Gia, điều này làm cho y rất do dự, nói: - Lý Kỳ, ta biết dụng ý của ngươi, hơn nữa những gì ngươi nói cũng rất có lý, nhưng Bạch nương tử dù sao cũng là con gái của Bạch Thì Trung, ngươi cho rằng thích hợp sao?

Lý Kỳ lập tức nói: - Không thích hợp thế nào? Thất Nương nàng sớm đã quy y cửa phật --- không, gả vào Lý gia ta rồi, như bát nước đã hắt ra ngoài, cũng có thể tính là người Lý gia ta.

Triệu Giai nghiêm túc nói: - Ngươi thật sự muốn làm như vậy?

Lý Kỳ gật đầu nói: - Tuy rằng việc này từ trong miệng ta nói ra đúng là ba hoa chích chòe, lại thiên vị khá lớn, nhưng Bạch Thiển Dạ đích thật là một ứng cử viên rất tốt. Hơn nữa, Hoàng thượng trước tiên có thể cho Bạch Thì Trung về nghỉ hưu, để Bạch gia rời khỏi triều đình, mà Bạch Thiển Dạ lấy thân phận thê tử của ta đảm nhiệm chức Kinh tế sử.

Triệu Giai do dự hồi lâu, nếu như có thể để Bạch Thì Trung nghỉ hưu, cũng coi như là giảm cho y không ít chuyện, nói: - Vậy được rồi, chỉ cần ngươi có thể thuyết phục văn võ triều đình, ta sẽ đồng ý với ngươi. Nhưng, có câu ta phải nói trước. Tất cả vây cánh của Bạch Thì Trung, nhất định phải đuổi hết ra khỏi kinh thành, hơn nữa, ngoại trừ Bạch nương tử, bất cứ người nào Bạch gia cũng không thể vào triều đình. Còn nữa, mặc dù để Bạch tử đảm nhiệm Kinh Tế Sử, vậy sau này cũng phải ổn định thế cục.

Lý Kỳ thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói: - Đa tạ Hoàng thượng. Thật sự rất cảm tạ.

Triệu Giai nhấc tay, nói: - Ngươi đừng cám ơn ta, ta sở dĩ đáp ứng ngươi, đó là bởi vì ta tin tưởng ngươi, không hơn, nếu có một ngày, Bạch nương tử làm ra chuyện khiến ta không chấp nhận được, ta sẽ xử lý theo lẽ công bằng, là ngươi cho nàng vào triều, đến lúc đó ngươi đừng trách ta.

Đây chính là chính trị, không ai có thể nhờ vào nhân tình để thoát.

Điểm này Lý Kỳ cũng hiểu được, gật đầu nói: - Vâng, ta biết rồi, ta sẽ xem chừng nàng.

Triệu Giai thở dài, nói: - Lý Kỳ, nhược điểm rất lớn của ngươi chính là nữ nhân, qua giáo huấn chuyện này, ngươi hẳn phải hiểu đưa tình cảm cá nhân lên triều, sẽ chỉ làm ngươi bó tay bó chân, còn có thể làm cho ngươi tổn thương không nhỏ. Kỳ thật ta cảm thấy Bạch nương tử đưa cho ngươi hưu thư ngược lại là muốn muốn tốt cho ngươi.

Lý Kỳ cau mày nói:

- Sao lại nói vậy?

Triệu Giai nói: - Ngươi suy nghĩ một chút xem, Bạch gia bây giờ là tình cảnh gì, mọi người đều kính trọng nhưng giữ khoảng cách, hoặc là muốn trừ hậu họa về sau, kế tiếp trong quá trình thanh trừ vây cánh Bạch Thì Trung, chỉ sợ sẽ càng thêm nghiêm trọng, mà quan hệ của ngươi với Bạch gia rắc rối phức tạp, ngươi dám đảm bảo đến lúc đó sẽ không ai mượn việc này để công kích ngươi sao? Đương nhiên, hiện tại ngươi lập nhiều công lớn trở về, lại có được lòng dân, bọn họ sẽ không dám làm thế, những vẫn sẽ là tai họa ngầm, bọn họ sẽ dùng chuyện này để lấy cớ, nếu ngươi bỏ Bạch Thiển Dạ hoặc bị bỏ, tai họa ngầm này sẽ không tồn tại. Kỳ thật, ta vẫn hy vọng ngươi cắt đứt hết quan hệ với Bạch gia, bao gồm cả Bạch Thiển Dạ, như vậy sẽ giảm đi không ít phiền toái cho ta và ngươi.

Lý Kỳ trầm ngâm một lát, nói: - Hoàng thượng, chuyện này ta cũng biết, nhưng lúc trước nếu ta không phải là con rể của Bạch gia, nếu không phải cha vợ đề cử ta trước mặt Phụ Thành Vương, đám người Lý Bang Ngạn tuyệt sẽ không dễ dàng tin tưởng ta, nếu mà như vậy, kế hoạch của chúng ta sẽ trở nên khó khăn, phức tạp hơn, thậm chí có thể vì thiếu sự tín nhiệm này mà thất bại. Mà mẹ vợ của ta, còn có Thất Nương đều giúp ta không ít việc, về phương diện khác mà nói, về kế hoạch, Bạch gia coi như giúp chúng ta đại ân, nhưng ---, không thể không phủ nhận, chính ta lúc ấy cũng lợi dụng bọn họ, người hiện tại muốn ta vứt bỏ Bạch gia, ta thât sự ----.

Triệu Giai gật đầu nói: - Chuyện này ta hiểu, cho nên trong phương diện này, ta luôn lựa chọn nhượng bộ, ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi một câu, lúc ngừng không ngừng, tất phải chịu loạn, có đôi khi tuyệt tình một chút, cũng không ai trách ngươi.

Lý Kỳ lắc đầu, kiên quyết nói: - Phần nhân tình này không thể đoạn tuyệt được.

- Vậy được, ngươi đã quyết định, ta cũng không miễn cưỡng.

- Đa tạ.

Lý Kỳ lại hỏi: - Bước kế tiếp, không biết Hoàng thượng định đi như thế nào?

Triệu Giai thở dài, nói: - Kỳ thật trước đây sở dĩ ta không thúc giục ngươi vào triều, cũng bởi vì sự việc phức tạp hơn so với chúng ta tưởng tượng nhiều, vây cánh những người đó thật sự rất nhiều, gần như là dính tới các nha môn, Tần Cối chỉ tùy tiện điều tra thêm, đã có hơn một ngàn người, còn chưa tính quan viên địa phương.

- Nhiều như vậy? Tần Cối không điều tra sai chứ? Lý Kỳ kinh ngạc nói.

Triệu Giai cười khổ nói: - Lúc ấy ta cũng nghĩ như ngươi, vì thế ta bảo Trần Đông, Trịnh Dật đi điều tra lần nữa, kết quả còn nhiều hơn so với Tần Cối, đám người Lý Ngạn, Thái thái sư, Đồng Quán, Lương Sư Thành, Thái Du, Thái Thao, Lý Bang Ngạn nắm giữ triều đình nhiều năm như vậy, gần như cả triều đình đều là của bọn chúng. May mắn lúc ấy Cao Cầu tặng cho ta một số hậu lễ, tự nguyện nghỉ hưu, giao ra Tam nha, việc này đúng là không dễ làm, ít nhất không thể diệt trừ cả đám bọn chúng.

Tuy rằng trong lịch sử Triệu Hoàn cũng thanh trừ lục tặc, nhưng y dù sao cũng bảo vệ thế lực của mình, hơn nữa cũng chỉ thanh trừ vài người, không xuống tay với thế lực bọn họ. Hiện giờ Triệu Giai muốn không chỉ một chút như vậy, y muốn triều đình khởi sắc lên, hoàn toàn thanh trừ thế lực cũ, nhưng điều này cũng gia tăng khó khăn.

Vừa nhắc tới Cầu ca, Lý Kỳ lập tức có vẻ mặt bát quái, nói: - Đúng rồi. Nghe nói Cầu ca giúp người một khoản tiền?

Triệu Giai khụ khụ vài tiếng, nói: - Ngươi nghe ai nói?

- Tất cả mọi người đều biết nha, công tác giữ bí mật của người không làm tốt rồi. Có bao nhiêu?

- Cái này --- bảy trăm ngàn quan.

- Nhiều như vậy? Vậy sao còn nói không có tiền.

- Tiền này đối với một người mà nói, không gọi là ít, nhưng đối với một quốc gia mà nói, có thể thấm vào đâu.

- Điều này cũng đúng, dù sao người cũng không chia cho ta một chút. Lý Kỳ nhìn y một cái, thấy y thờ ơ, trong lòng rất buồn bực, đành phải đàm luận chính sự. Nói: - Nếu nhiều người như vậy, nếu rửa sạch tất cả, vậy chẳng phải triều đình trống rỗng sao.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi