BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

Thấy cảnh này, ban đầu Trần Triệu Dương không có ý định vội vàng ra tay, lúc này lại không nhịn được, bởi vì nghe Linh Vu kia nói soát người, đôi mắt của những người da đen trong bộ lạc Somtar liền tỏa sáng, vội vàng. lao về phía Nam Cung Yến và.Julia, hiển nhiên, đối với những người đàn ông của bộ lạc nguyên thủy chưa bao. giờ thấy phụ nữ ở bên ngoài này, Nam Cung Yến và.Julia chính là thiên thân hạ phàm.

Cho nên, nghe Linh Vu nói muốn lục soát người, đương nhiên bọn họ sẽ tranh nhau chen lấn muốn đi kiểm tra Nam Cung Yến và.Julia rồi. 

Lúc Trần Triệu Dương đang chuẩn bị ra tay, Linh Vu vốn ngồi trên ghế cao của tế đàn lại đột nhiên biến sắc, sau đó lão ta ngã xuống đất.

“A...Người đâu mau đến đây, Linh Vu xảy ra chuyện

rồi”.

Lúc Linh Vu vừa ngã xuống đất, những tên vốn đang tranh nhau chen lấn muốn âu yếm kia lập tức dừng lại, bọn họ biết rất rõ, nếu như Linh Vu xảy ra chuyện thật, như vậy thứ đang chờ đợi bọn họ sẽ là tai hoạ.

Lúc này cả bộ lạc đều vô cùng hỗn loạn, căn bản không có ai để ý đến mấy người Trần Triệu Dương.

Mà sau đó, anh đã cảm giác được có cái gì không đúng, anh hít một hơi, sắc mặt đột nhiên biến đổi, không chút do dự bóp nát dây thừng đang trói anh lại, rồi lấy _ một cái bình ngọc từ trong túi của mình ra, nhanh chóng đổ đan dược trong bình ngọc vào trong miệng hai người kia.

Đồng thời, Trần Triệu Dương cũng bóp nát dây thừng của các cô, lại lấy ra một cái bình ngọc, để các cô cho. người dẫn đường và Iris ăn vào, hai người bọn họ đi cứu người, mà Trần Triệu Dương thì đưa tay kéo một cây cột đến để bảo vệ khu vực này, một khi những người kia kịp phản ứng, chỉ sợ sẽ tới tấn công, anh chính là một chỗ để phòng ngự.

Mặc dù không biết vì sao Trần Triệu cho các cô ăn thứ kia, nhưng mà biết anh sẽ không hại mình, cho nên sau khi bọn họ ăn đan dược rồi bắt đầu đi cứu người. 

Lúc hai người Nam Cung Yến đi cứu người khác, Trần Triệu Dương cũng đang quan sát Linh Vu kia.

Linh Vu vẫn có mấy phần bản lĩnh, một năng lượng quỷ dị vận chuyển trong cơ thể lão ta, mà năng lượng từ bên ngoài xâm nhập vào trong người lão ta lại đang bị ép rút lui ra bên ngoài từng chút một.

Chỉ là, Trân Triệu Dương lại phát hiện ra một hiện tượng cực kì thú vị, đó chính là năng lượng từ bên ngoài nhìn như đang phải rút lui này, thật ra là đang cắn nuốt năng lượng trong cơ thể thuộc về Linh Vu để làm mình lớn mạnh hơn.

Trần Triệu Dương biết, sớm muộn gì năng lượng trong cơ thể Linh Vu cũng sẽ bị nuốt hết, mà loại độc đó tuyệt đối không có khả năng vô duyên vô cớ xuất hiện được, nhất định là có người đang muốn giết Linh Vu.

Trần Triệu Dương cũng không muốn bị cuốn vào trong cuộc đấu tranh này, bởi vì đối với anh mà nói, tốt nhất là đừng tham gia vào cuộc chiến giữa các bộ lạc, nếu không sẽ là một chuyện vô cùng phiền phức.

Vừa rồi Trần Triệu Dương cũng đã phát hiện ra một vấn đề, có lẽ loại độc này chỉ làm người bình thường bị chóng mặt, chứ không có tác dụng quá lớn, nhưng nó lại là một loại tai hoạ đối với người tu luyện.

Loại độc này có thể cắn nuốt năng lượng trong cơ thể người tu luyện, cho dù là ở hình thức gì, chỉ là loại độc này không hề có tác dụng gì với Trần Triệu Dương, mà giải độc đan do anh luyện chế ra cũng có thể khắc. chế được loại độc này.

“Có chuyện gì thế?”, lúc đầu Trần Triệu Dương tính toán đợi đến khi Nam Cung Yến cứu được Iris thì sẽ rời đi, nhưng khi anh nhìn thấy một đám người đi theo sau Nam Cung Yến, lập tức giật nảy mình.

Bởi vì tất cả những người bị trói đều đã được hai người Nam Cung Yến cứu ra, ban đầu dẫn các cô rời đi đã rất khó khăn rồi, bây giờ lại dẫn theo cả đám người này nữa, có thể đi ra được mới là lạ.

Mà lúc này, người của bộ lạc Somtar cũng đã kịp phản ứng, bọn họ lao ra ngăn cản mấy người Trần Triệu Dương, có điều sự chú ý của bọn họ đã bị Linh Vu thu hút mất, nên chỉ có thể bị động ngăn bọn Trần Triệu Dương lại thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi