BẢN LĨNH CHIẾN THẦN (BẢN SẮC THẦN Y)

“Chỉ là bạn bè ư?”, nhìn theo bóng lưng của Trần Triệu Dương đang rời khỏi văn phòng, Julia không kiềm được thấp giọng nói: “Em không cam tâm. Em không muốn làm bạn với anh”.

Vào sáng hôm nay, thành phố Tam Hà đột nhiên truyền đến một tin tức vô cùng chấn động.

Giang Môn, nơi khiến một nửa thế lực khổng lồ của Giang Bắc phải kinh hãi, đêm qua đã bị những kẻ không rõ danh tính tấn công. Trong một đêm, toàn bộ các tầng lớp cấp cao của Giang Môn ở thành phố Tam Hà đều bị phế bỏ.

Tuy không lo về tính mạng nhưng cũng trở thành người tàn phế.

Có thể nói, Giang Môn coi như đã bị huỷ diệt hoàn toàn. Cho dù có người mới kế vị đi nữa, chắc chắn trong thời gian ngắn cũng không thể làm nên chuyện gì.

Hơn nữa, xảy ra chuyện lớn như vậy, e là có người sẽ không nhịn được mà ra tay phân chia sản nghiệp khổng lồ đó.

Dù gì, Giang Môn cũng thuộc về thế giới ngầm, không tránh khỏi việc đắc tội với không ít người, vì vậy chắc chắn sẽ có nhiều thế lực chớp lấy cơ hội này mà nhổ cỏ tận gốc. 

Chẳng qua, bây giờ tất cả các thế lực tạm thời chọn cách quan sát mà thôi. Suy cho cùng thì thế lực thần bí đã đạp đổ Giang Môn này, mưu đồ của chúng tất nhiên sẽ không hề nhỏ.

Đối phương có thể phá hủy Giang Môn ra nông nỗi này, e là không có thế lực nào có thể chịu được sự báo thù như vậy. Cho nên trước khi họ chưa làm rõ được chân tướng vụ việc, chắc chắn sẽ không manh động.

Dù gì, nếu cướp miếng bánh đang tồn tại một cách thần bí như vậy, hậu quả e là sẽ rất nghiêm trọng.

Mà Tăng Kim Lai và Từ Hồng Nho vốn dĩ đã chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với những công ty mà Giang Môn cài vào ở thành phố Nam Hải, sau khi nhận được tình báo thì họ không hề do dự mà trực tiếp ra tay công kích quyết liệt các doanh nghiệp, công ty này.

Vì trụ sở Giang Môn đã bị tê liệt, những công ty này như rắn mất đầu, đối mặt với sự công kích từ phía Từ Hồng Nho và Tăng Kim Lai, vốn không hề có sức chống cự, chẳng mấy chốc các doanh nghiệp và công ty này đều bị tịch thu toàn bộ.

Mà Hứa Thiệu Phong thấy thủ đoạn của Tăng Kim Lai và Từ Hồng Nho thì bị dọa suýt tè ra quần. 

Vốn dĩ anh ta còn tưởng Trần Triệu Dương chỉ là một võ giả. Không ngờ, thực lực hai người được anh cử tới lại lớn mạnh như vậy.

Cho dù là anh ta, căn cứ của anh ta có ở thành phố Nam Hải đi chăng nữa, e là cũng không thể trực tiếp chiếm giữ tất cả các công ty và thế lực của Giang Môn trong thời gian ngắn như vậy.

Hiện thực quá khủng khiếp rồi, thế lực như vậy, nếu muốn tịch thu công ty của anh ta cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

Lúc này, sự không phục và những suy nghĩ không hay trong lòng anh ta đều đã tan biến hết.

“Cậu Trần, tôi muốn báo cáo với cậu một chuyện", sau đó Hứa Thiệu Phong gọi điện cho Trần Triệu Dương, báo cáo mọi chỉ tiết liên quan đến hành động lần này.

“Ý của anh là, Giang Môn bị người ta đạp đổ trong một đêm sao?”, Trần Triệu Dương nghe Hứa Thiệu Phong nói xong thì bỗng dưng ngây người.

Vốn dĩ anh còn tưởng Tăng Kim Lai tới thì ít nhất họ cần mười ngày tới nửa tháng mới thu dọn toàn bộ cục diện, không ngờ, chỉ trong một đêm lại xuất hiện sự thay đổi như vậy.

“Lão Hứa, anh sắp xếp tất cả những việc liên quan đến Giang Môn đêm qua cho tôi, tôi muốn xem qua”, Trần Triệu Dương hiển nhiên muốn tìm hiểu một chút về chuyện tối qua, Giang Môn đã xảy ra chuyện gì, anh muốn xem thử rốt cuộc do ai làm.

“Cậu Trần, tôi đã chuẩn bị tài liệu xong hết rồi, cậu xem trước đi”, Hứa Thiệu Phong nghe Trần Triệu Dương nói vậy, anh ta cũng dự đoán được và chuẩn bị xong cả rồi.

“Được”, sau đó Trần Triệu Dương cúp máy, anh mở tài liệu mà Hứa Thiệu Phong đã gửi cho anh.

Lúc Trần Triệu Dương nhìn qua một lượt, cuối cùng trong vòng ba tiếng đồng hồ, anh cũng đã bắt được một bóng người.

Nhìn thấy bóng dáng này, Trần Triệu Dương đột nhiên ngây người ra một lúc, sau đó anh tua lại rồi nhìn rõ bóng dáng đó.

“Thì ra là mấy tên các cậu à, về mà cũng không báo với tôi một tiếng”, thấy bóng dáng này, Trần Triệu Dương bỗng dưng tỏ ra kinh ngạc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi