BỐ BỈM SỮA LÀ SĨ QUAN THÀNH PHỐ

Chương 529

Người thanh niên phóng thẳng con dao vào lưng hắn. Tên này từ từ đổ rầm xuống đất.

Sau đó người thanh niên đi tới trước mặt Bạch Thiên Không, vỗ vai anh ta.

“Cả hai người đã bị tôi xử lý rồi, không cần giả vờ nữa”.

Bạch Thiên Không mở mắt, vội vàng quỳ dưới đất, chắp tay nói: “Tại hạ chào môn chủ”.

“Đứng dậy đi!”

Bạch Thiên Không trả lời: “Cảm ơn môn chủ”.

Người đàn ông này trông vô cùng khôi ngô. Anh ta chắp tay sau lưng hỏi: “Sự việc tiến triển thế nào rồi?”

“Thuộc hạ đã làm theo lời dặn của môn chủ, tạo ra một cú sốc đối với Mãnh Hổ Môn, lần này bọn họ bị tổn thất rất nặng nề”.

Người thanh niên mở quạt ra khẽ nói: “Vậy anh nói xem, đã gây ra cú sốc như thế nào cho bọn họ?”

“Là như thế này môn chủ. Lúc này, thứ quan trọng nhất đối với Mãnh Hổ Môn là cuốn sách đó và tôi đã cố tình làm mất nó rồi”.

Hai mắt môn chủ Huyền Vũ sáng rực.

“Thật không?”

Bạch Thiên Không nói: “Thật một trăm phần trăm, tôi không dám lừa gạt môn chủ”.

Sau đó môn chủ Huyền Vũ bật cười.

“Được, lần này anh làm tốt lắm. Sau này chọn đường chủ của Đệ Tam Đường sẽ giao cho anh”.

Bạch Thiên Không vui mừng.

“Cảm ơn môn chủ!”

Anh ta gật đầu: “Sau này làm cho tốt, đừng phụ sự kỳ vọng của tôi”.

“Môn chủ yên tâm, tôi sẽ khiến môn chủ hài lòng”.

“Phải vậy chứ!”

Ngay sau đó môn chủ Huyền Vũ rời đi. Bạch Thiên Không cũng theo sát phía sau.

Anh ta là nội gián của Huyền Vũ Môn được cài vào Mãnh Hổ Môn được hai năm.

Rầm!

Vương Diệu Họa đấm mạnh vào tường khiến mảng tường hõm xuống.

Anh ta tức run lên. Thật không ngờ Tần Cao Văn lại không biết điều, không chịu nhượng bộ như vậy.

Hoa Sen Tử Vong, cuốn sách này đối với tổ chức Long Đằng của bọn họ vô cùng quan trọng. Một khi anh ta có thể kiểm soát trong tay thì nó sẽ là con át chủ bài để đối phó với Mãnh Hổ Môn.

Vậy mà Tần Cao Văn bắt anh ta bỏ ra một tỷ tệ. Lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?

Tần Cao Văn quả là kẻ tham lam.

“Chuyện gì khiến môn chủ tức giận như vậy?”

Có giọng nói từ bên ngoài vọng tới. Một bóng hình quen thuộc xuất hiện. Người này cầm quạt, mặc đồ đen từ ngoài cửa bước vào.

Đó chính là Ngô Tuấn Kiệt.

“Anh tới rồi à!”

Ngô Tuấn Kiệt chắp tay, quỳ xuống: “Chào môn chủ”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi