CẨM THƯỢNG THIÊM HOA

Hoắc Gia Hứa khai trương công ty, không chỉ người quen của Hoắc gia ở thành phố S đều đến chúc mừng, cả một ít doanh nghiệp nổi tiếng cũng đều cử người đại biểu đến tham gia, Hoa Gia Hứa muốn làm bật lên danh tiếng công ty, mời rất nhiều ngôi sao minh tinh danh tiếng đến diễn, ca sĩ đến nơi cổ vũ, nam nữ minh tinh ăn vận tranh sắc đấu diễm, hòa cùng trợ lý đi đến kèm theo ánh đèn lóe lên liên tục từ phóng viên giải trí, điểm xuyết một buổi lễ khai trương như hệt một buổi họp báo toàn các minh tinh giải trí.

Ngày khai trương công ty đầu tư Hoắc thị, tổng tài Trang Cẩm Ngôn và phó tổng Hoa Phẩm Tố của công ty Viêm Hoa đều đi, hai người Hoa Phẩm Tố và Trang Cẩm Ngôn đến nơi tổ chức lễ còn tưởng rằng bọn họ đi nhầm chỗ nào rồi, đây là khai trương công ty sao? Đây không phải là họp báo minh tinh gì ấy chứ?

Hoắc Gia Hứa thấy người người từ đủ mọi tầng lớp rộn ràng đến chúc mừng, càng tán thưởng sáng ý của mình và Vương Tư Lộ.

“Vương Tư Lộ! Ý kiến của mày khá vô cùng, mời ngôi sao chẳng khác nào mời truyền thông đến, ha ha, những hãng truyền thông đưa tin về mấy ngôi sao lớn là để quảng cáo miễn phí cho Hoắc thị ta.”

“Hoắc tổng, chủ yếu nhất là để mọi người ở thành phố S biết chúng ta thực lực!” Vương Tư Lộ bây giờ đã không gọi Hoắc Gia Hứa là Hoắc thiếu mà đổi hẳn thành ông chủ.

“Cứ ngoan ngoãn giúp tao, công ty kinh doanh lời lãi tao cũng sẽ không bạc đãi mày.” Hoắc Gia Hứa đồng ý với Vương Tư Lộ.

“Hoắc tổng, anh còn phải nói, em nhất định sẽ như Gia Cát Lượng vậy, cúc cung tận tuy vì Lưu vương gầy dựng một mảnh giang sơn.” Vương Tư Lộ lại một lần nữa biểu đạt lòng trung thành dành cho nha nội Hoắc. Thật ra Vương Tư Lộ càng muốn nói Hoắc Gia Hứa đúng là đứa bất tài, có chiêu bài này của công ty Hoắc thị, Hoắc Gia Hứa cũng chẳng cần chia hắn lời lãi gì, mà hắn có thể tự mò được lợi ích từ chuyện này, tỷ như lần chuẩn bị tổ thức lễ khai trương, cả một chiếc Audi đáng giá đã bay vào túi hắn.

Hoắc Gia Hứa nghe thấy tên lâu la trước mặt này nói như moi tim moi phổi, hắn lại càng coi trọng Vương Tư Lộ nhiều hơn, tên này đã theo hắn làm tay sai tùy tùng được mười năm, lòng trung thành của Vương Tư Lộ cũng không cần hoài nghi gì nữa.

Hiện trường vốn đang rộn ràng huyên náo lại đột nhiên yên tĩnh mất một lát, một ít nhân vật nổi tiếng ở cái đất này đều đồng loạt hướng về một phía, ngay giữa trung tâm, có hai người đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục bước vào. Chỉ cần thấy được hai người đàn ông này, trước mắt như sáng ngời, bọn họ một người ngọc thụ lâm phong, một người phong lưu thanh nhã.

“Hai người kia là ai?”

Hoắc Gia Hứa đang theo đuổi một ngôi sao rất nổi danh Hong Kong mắt đi mày lại, phát hiện cửa chính có chuyện gì đó, hắn bèn hỏi người trợ lý bên cạnh. Hoắc Gia Hứa suy đoán, hai người này tướng mạo xuất chúng như thế, nhất định là nghệ sĩ minh tinh nổi tiếng, nhưng nhưng sao hai minh tinh này lại trông lạ mắt thế.

“Tổng tài, để tôi đi xem một chút.” Trợ lý cũng không biết hai người kia là ai, vội vã chạy đến chỗ tổng giám đốc Vương Tư Lộ đang ở cửa tiếp khách.

Chỉ chốc lát, Vương Tư Lộ cung kính dẫn dẫn hai vị khách đến ngay trước mắt Hoắc Gia Hứa.

“Vị này chính là Hoắc tổng, Hoắc Gia Hứa.”

“Xin chào!” Vị khách trẻ tuổi cao ráo mỉm cười gật đầu với Hoắc Gia Hứa.

“Hoắc tổng, đây là tổng tài công ty Viêm Hoa, Trang Cẩm Ngôn tiên sinh.” Vương Tư Lộ tích cực giới thiệu ông chủ nhà mình.

“Hoan nghênh! Hoan nghênh! Ngưỡng mộ đại danh đã lâu!” Hoắc Gia Hứa vô cùng kinh ngạc, thật sự không ngờ tướng mạo tổng tài công ty Viêm Hoa lại xuất sắc đến như vậy, hắn nhìn nhìn Trang Cẩm Ngôn phong độ hiên ngang, trong lòng không khỏi đố kỵ, Trang Cẩm Ngôn này phong thái xuất chúng, anh ta mà ở thành phố B, nhất định sẽ thành trung tâm Thái tử cho đám công tử bọn họ.

Hoắc Gia Hứa còn đang bận sinh lòng hâm mộ với tướng mạo và khí chất Trang Cẩm Ngôn, nhưng khi hắn chuyển tầm mắt đến người hơi thấp đứng bên cạnh Trang Cẩm Ngôn, hai mắt bỗng sáng rỡ, đây là tiểu minh tinh nào mới vào nghề sao? Diện mạo thật đẹp, quả thật chính là Vệ Giới* thời hiện đại, thì ra khẩu vị ông chủ Viêm Hoa lại là như thế này?

“Hoắc tổng! Hoắc tổng! Đây là phó tổng Viêm Hoa, Hoa Phẩm Tố!” Vương Tư Lộ giới thiệu Hoa Phẩm Tố thì phát hiện hai mắt ông chủ mình nhìn người ta đăm đăm, y không khỏi căng thẳng, Vương Tư Lộ biết rõ tính tình Hoắc Gia Hứa, chắc hắn sẽ tưởng Hoa Phẩm Tố là tiểu minh tinh nào đó mà có thể tán tỉnh đùa giỡn, y phải thừa dịp Hoắc Gia Hứa còn chưa làm chuyện hồ đồ gì mà lay tỉnh hắn, cậu trai đẹp bị cho rằng tiểu minh tinh này chính là đại cổ đông của công ty Viêm Hoa, phó tổng công ty.

“Ồ! Là phó tổng à!”

Cuối cùng Hoắc Gia Hứa cũng không phát tính háo sắc nhờ Vương Tư Lộ cao giọng nhắc nhở, làm ra cử chỉ gì bất lịch sự, Hoắc Gia Hứa thật lấy làm đáng tiếc, xinh đẹp như vậy thì sao không tham gia vào showbiz đi, thật sự là quá lãng phí của cải.

Hoa Phẩm Tố không lên tiếng, chỉ lạnh lùng gật đầu với Hoắc Gia Hứa một cái, một tay cậu đang bị Trang Cẩm Ngôn nắm thật chặt, nếu như không phải Trang Cẩm Ngôn liên tục dùng tay trấn an cậu, có lẽ Hoa Phẩm Tố đã không kiên nhẫn mà tỉnh táo đứng ở đây.

Vương Tư Lộ sợ Hoắc Gia Hứa có hành động gì đó bất thường, sau khi giới thiệu giúp ông chủ, y vội vã phóng đại tiền đồ công ty đầu tư Hoắc thị đến hai vị giám đốc công ty Viêm Hoa, giới thiệu cho Trang Cẩm Ngôn các hạng mục đầu tư của Hoắc thị. Mà trong lời nói của Vương Tư Lộ, y muốn cùng Viêm Hoa hợp tác khai thác game, vượt qua công ty Viêm Hoa khai thác game online.

“Cẩm Ngôn, Hoắc Gia Hứa mới khai trương công ty, hắn đào hạng mục ở đâu ra?” Hoa Phẩm Tố chờ Vương Tư Lộ đi tiếp đãi người khác, cậu mới vội đến bên tai Trang Cẩm Ngôn thắc mắc, theo điều tra của Lôi Minh cho biết, Hoắc Gia Hứa căn bản không có đầu tư hạng mục gì ở thành phố S.

“Những thứ này đều là mạng lưới quan hệ của Hoắc gia dâng lên lấy lòng Hoắc Gia Hứa, để Hoắc Gia Hứa nở mặt nở mũi.” Trang Cẩm Ngôn liếc mắt liền phát hiện Vương Tư Lộ khoác lác công trình cải tạo số một thành phố là hạng mục ông chủ y xây dựng, ông chủ mình có thể nhờ quan hệ của Hoắc gia mà lo liệu việc phê duyệt thủ tục, y cứ thế lôi hạng mục ấy về danh nghĩa công ty đầu tư Hoắc thị.

“Hoắc Gia Hứa có thể ăn tươi luôn hạng mục này không?” Không trách Hoa Phẩm Tố xem Hoắc Gia Hứa vô sỉ như vậy, trong kiếp trước, cậu biết một giám đốc công ty vô cùng có tiếng, cũng là bởi vì công ty kinh doanh rất tốt, bị một vài tên con ông cháu cha để mắt đến, giám đốc công ty kia bị tống giam chờ xét xử, công ty bị đem rao bán đấu giá ác liệt, chờ đến khi giám đốc kia vô tội được thả ra thì đã là một kẻ phá sản, mà giám đốc công ty ấy chỉ nói với công chúng đúng một câu nói, cảm ơn mọi người đã để hắn còn sống về nhà.

“Bây giờ không thể nào, nuốt chửng cả một hạng mục như vậy, sau này hắn sẽ rất khó đứng vững ở thành phố S, tên Vương Tư Lộ bên cạnh Hoắc Gia Hứa suy nghĩ rất nhanh nhạy.” Trang Cẩm Ngôn dẫn Hoa Phẩm Tố xem xét xung quanh buổi lễ, hôm nay, hai người bọn họ đến là để hiểu nội tình Hoắc Gia Hứa.

“Có lẽ bây giờ Hoắc gia đã là cái rổ gạo vô ích!” Hoa Phẩm Tố cười nhạt, những người con ông cháu cha chỉ cần có quyền có thế trong tay là đã có thể đem quyền biến thành tiền mặt.

“Hoắc Gia Hứa không dự án thực tế nào, chúng ta đối phó hắn sẽ hơi bị động.” Trang Cẩm Ngôn quan sát một lúc lâu thì có loại cảm giác này.

“Trang tổng! Giám đốc Hoa!” Một nữ ngôi sao mặc một bộ váy dạ hội trễ ngực đứng chắn ngang trước mặt Trang Cẩm Ngôn và Hoa Phẩm Tố, cô chính là nữ ngôi sao Hong Kong vừa đứng bên cảnh Hoắc Gia Hứa ban nãy.

“Vâng, cô là?” Trang Cẩm Ngôn không chú ý đến giới giải trí, cô gái trước mắt này có ấn tượng thật xa lạ với anh.

“Ha ha! Dư mỹ nhân, xin chào! Nghe danh đã lâu!” Hoa Phẩm Tố vui vẻ cười hì hì chào hỏi với nữ minh tinh.

“Giám đốc Hoa, tôi còn tưởng rằng ngài không biết đến tôi!” Nữ minh tinh họ Dư thấy Hoa Phẩm Tố biết mình, không khỏi mừng ra mặt, cô càng kéo váy mình trễ xuống hơn một chút, để hung khí trước ngực mình càng có thể phát huy uy lực.

Theo tốc độ phát triển kinh tế thần tốc của Đại Lục, hàng vạn, nghìn vạn người giàu mọc lên như măng mọc sau cơn mưa. Các nữ ngôi sao Hong Kong mưu cầu danh lợi bây giờ đều đến Đại Lục để đãi vàng, mấy tay nhà giàu Đại Lục còn dễ cắn câu hơn cả mấy tay xứ Cảng Thơm, nữ minh tinh muốn dụ được một tay nhà giàu thành dê béo, mà lễ khai trương hôm nay “dê béo” rong rong khắp nơi, nhưng cô lại ưu ái hai người trước mắt này nhất. Hai người trước mắt này chính là đàn ông độc thân kim cương chạm tay là có thể bỏng của thành phố S, ngoại trừ nhiều tiện, diện mạo cũng đều quá ngon, tùy tiện được đi bên cạnh một chút cũng đã lời muốn chết.

“Làm sao không biết đến cô được? Tôi vẫn chờ xem phim “Nhục bồ ký” của cô đây!”

“Nhục bồ ký” chính là bộ phim cấp ba đạt mức tiêu chuẩn to lớn ở xứ Cảng Thơm, mà Dư mỹ nhân là người đã được nhà sản xuất chọn đóng vai chính.

“Giám đốc Hoa! Cậu thật đáng ghét! Sao chỉ nhớ đến phim cấp ba của người ta chứ!” Dư mỹ nhân lắc lắc vòng eo nhỏ, phóng điện quyến rũ, liếc mắt đưa tình với Hoa Phẩm Tố.

“Phẩm Tố, chúng ta hẳn là nên nói lời tạm biệt rồi.” Trang Cẩm Ngôn đen mặt, kéo Hoa Phẩm Tố chào tạm biệt với Dư mỹ nhân, anh cũng chẳng đến chào ban giám đốc bên Hoắc thị mà dẫn Hoa Phẩm Tố đi thẳng đến bãi đỗ xe, lên xe liền hướng thẳng về nhà.

“Hoắc Gia Hứa làm đầu cơ cũng cần có tiền bạc, hắn lấy tâu ra tiền đây?” Hoa Phẩm Tố muốn biết nguồn tài chính chủ lực của Hoắc Gia Hứa, tiếp tục thảo luận với Trang Cẩm Ngôn trên xe.

Trong tài liệu Hoa Phẩm Tố điều tra tình trạng kinh tế của Hoắc Gia Hứa cho biết, Hoắc Gia Hứa cũng không có nguồn tài chính khổng lồ cho hắn đi đầu tư kinh doanh, nhưng thật ra chú Hai của Hoắc Gia Hứa, vị Trung tướng sư trưởng kia lại là người có vốn liếng hùng hậu, dù sao chú Hai của Hoắc Gia Hứa lợi dụng xe quân đội buôn lậu đã hơn mười năm, cái khoảng buôn lậu trốn thuế kia sẽ đủ ăn đến dài cổ.

“Chú Hai Hoắc Gia Hứa chỉ sinh được một cô con gái, ông ta rất bao che cho đứa cháu trai duy nhất của mình, Hoắc Gia Hứa mở công ty, chú hắn nhất định sẽ đến giúp hắn. Mặt khác, Hoắc Gia Hứa đầu tư tài chính là tỉ trọng phần lớn là từ vay vốn ngân hàng.” Trang Cẩm Ngôn vừa lái xe vừa phân tích.

“Nói như vậy, chỉ cần Hoắc Gia Hứa lọt vào cái bẫy của chúng ta, vậy chúng ta có thể kéo cả chú Hai hắn xuống luôn đúng không?” Hoa Phẩm Tố cho rằng, chỉ cần có thể khiến thế lực đại thụ lớn nhất Hoắc gia chao đảo, nền móng Hoắc gia coi như xong.

“Đúng là có thể nói như vậy, nhưng chỉ có điều cái bẫy này nhất định phải để cho nhất định phải để cho bọn họ cảm thấy đáng giá để đi mạo hiểm.”

“50% lợi nhuận đã có thể khiến người ta mạo hiểm, 100% lợi nhuận có thể khiến con người vứt bỏ tự trọng, 200% lợi nhuận có thể khiến con người không màng đến luật pháp, cái bẫy này tối thiểu phải đặt lợi nhuận vượt lên trên 50% mới được.” Suy nghĩ của Hoa Phẩm Tố xoay chuyển nhanh chóng, cái bẫy này đâu phải muốn làm là có thể làm được ngay.

“Phẩm Tố, em biết cái cô minh tinh ở Hong Kong ấy à?” Trong lúc Hoa Phẩm Tố đang cúi đầu suy nghĩ, Trang Cẩm Ngôn lại đột nhiên thốt lên một câu như vậy.

“A, cô minh tinh nào?” Hoa Phẩm Tố hiển nhiên không hiểu Trang Cẩm Ngôn đang hỏi về ai.

“Chính là người cười cười nói nói với em ở lễ khai trương ấy!” Trang Cẩm Ngôn nói xong còn phải nghiến răng nghiến lợi kèn kẹt.

“À, cô ấy hả! Ha ha, đương nhiên là biết.” Hoa Phẩm Tố nhớ đến nữ ngôi sao tươi đẹp kia, mặt mũi cười toe đến mức lộ cả vẻ háo sắc.

“Em làm sao mà biết?” Đèn đỏ phía trước chuyển sang màu xanh, Trang Cẩm Ngôn thấy được vẻ mặt thô bỉ ấy của Hoa Phẩm Tố, bỗng tức giận, đạp chân ga mạnh chân một chút, chiếc xe đột nhiên chạy vọt lên phía trước.

“Lái xe cẩn thận một chút! Nữ minh tinh kia là vì em xem...” Hoa Phẩm Tố vị tốc độ xe làm hoảng sợ, cậu phải nhắc nhở Trang Cẩm Ngôn lái xe chú ý an toàn trước rồi mới trả lời vấn đề của Trang cẩm Ngôn, khi cậu muốn nói vì sao cậu lại biết đến nữ ngôi sao xinh đẹp kia là vì cậu từng xem phim cấp ba của nữ diễn viên ấy, nhưng cậu lại đột nhiên tỉnh ngộ, lịch sử xem phim cấp ba đều là xem từ kiếp trước, kiếp này ngay cả một thước phim cấp ba cậu cũng chưa được xem đâu mà.

“Xem cái gì?” Mặt mày Trang Cẩm Ngôn càng tối đen hơn.

“Ha ha, xem tin tức online thì biết cái cô minh tinh kia, bên Hong Kong cũng không gióng trống khua chiêng đi chọn diễn viên ngôi sao xinh đẹp để diễn một bộ phim cấp ba “Nhục bồ ký” đi.” Hoa Phẩm Tố đầu gỗ rốt cuộc phát hiện sắc mặt người yêu không ổn chút nào.

“Em ấn tượng mạnh với cô ta như thế sao?” Nghe được Hoa Phẩm Tố biết nữ minh tinh kia từ tin giải trí trên internet, sắc mặt Trang Cẩm Ngôn mới khá lên được một chút.

“Không phải, chỉ là tò mò đôi 35F của cô ta ra sao mà thôi!” Hoa Phẩm Tố gãi đầu, kiếp trước lúc rỗi rãi khi làm việc, cậu và nhân viên tạp vụ đều tụ một chỗ xem phim cấp ba, mà toàn là phim của cô gái ấy đóng.

“Em thật sự hiếu kỳ?” Trang Cẩm Ngôn gằn từng chữ từng chữ hỏi Hoa Phẩm Tố.

Hoa Phẩm Tố nhìn dáng vẻ tối sầm như sắp có mưa to gió lớn của Trang Cẩm Ngôn, muốn há miệng giải thích đấy cũng là chuyện của kiếp trước mà thôi, cũng may là lời đến khóe miệng thì lại tỉnh ngộ, vừa nói như vậy thì càng giống như cãi chầy cãi cối, đành phải hạ mình làm dịu cơn ghen tuông của Trang Cẩm Ngôn xuống trước.

“Không hiếu kỳ, thật sự không có hiếu kỳ, chẳng qua là bơm silicon thôi mà.”

“Hừ! Còn biết cô ta đi phẫu thuật bơm ngực.” Hoa Phẩm Tố giải thích như thế, Trang Cẩm Ngôn ghen tuông càng dữ dội.

Trang Cẩm Ngôn híp mắt liếc Hoa Phẩm Tố, lúc ở trên giường với cậu, anh luôn luôn săn sóc cẩn thận, Hoa Phẩm Tố sợ “thứ gì đó” của Trang Cẩm Ngôn quá lớn, vào phía sau cậu sẽ bị đau chết, Trang Cẩm Ngôn vẫn chỉ chịu đựng giải quyết cho nhau. Bây giờ xem ra đúng là bản thân mình săn sóc hơi quá, Hoa Phẩm Tố hình như bất mãn d*c v*ng, vậy mà lại đi quan tâm đến vòng một phụ nữ rồi, nếu như vậy, ngày hôm nay anh nên để vợ yêu đạt được thỏa mãn chân chính, nhất thiết phải làm thể xác và tinh thần vợ yêu đều vững vàng tập trung vào một mình anh!

*Vệ Giới hay còn có tên khác là Vệ Vương Giới, Thúc Bảo, được miêu tả trong Tấn thư bằng những từ như “minh châu”, “ngọc nhuận”. Từ thời thơ ấu, chàng đã có khí chất kỳ lạ, khi ngồi trên xe cho dê kéo đi trên đường Lạc Dương thì luôn dõi mắt nhìn xa, trông giống như một bức tượng được chạm từ bạch ngọc, người dân thường đổ xô ra xem và gọi chàng là “bích nhân” (người ngọc bích). Trong một lần chàng di cư về thành Kiến Nghiệp, quan quân, nhân sĩ, dân thường trong vùng lâu nay đã nghe tiếng đồn về vẻ đẹp của Vệ Giới nên đổ xô ra đường chào đón, vây lấy chàng để ngắm nhìn hết lớp này đến lớp nọ, khiến xe của Vệ Giới không di chuyển được suốt mấy ngày. Vốn thể chất yếu đuối, chàng mệt đến ngất xỉu, ốm một trận thập tử nhất sinh rồi chế

Khoai to ghen rồi ghen rồi, mà kinh điển trong cẩu huyết, ghen là phải đè ……………………

Chương sau chắc phải đặt pass thôi, 16+ rồi hé hé ⁽⁽ ◟(灬 ˊωˋ 灬)◞ ⁾⁾

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi