CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1684

Lý Khinh Hồng chỉ vào Vương Nhất: “Anh ấy là chồng của tôi, ông phải chấp nhận anh ấy!”

Yêu cầu này, Lý Thế Nhân không lập tức đồng ý, ánh mắt càng thêm bất lương nhìn chăm chăm vào Vương Nhất.

Ông ta vẫn nghĩ mình là ba ruột của Lý Khinh Hồng, đương nhiên sẽ không đồng ý Vương Nhất là chồng của Lý Khinh Hồng.

Nhưng, tình hình hiện tại thì nhất định phải…

đồng ý.

Nếu thật sự bị lộ ra, Lý thị sẽ mất mặt với cả nước.

Lúc đang định đồng ý, Lý Thế Nhân đột nhiên dời mắt, rơi vào bụng Lý Khinh Hồng.

Mặc dù vẫn phẳng lì, nhưng với ánh mắt sắc bén của Lý Thế Nhân, vân nhìn ra được có chút phồng lên.

Đây rõ ràng là triệu chứng của việc đang mang thai!

Sắc mặt Lý Thế Nhân lập tức trở nên vô cùng khó coi, nghiêm giọng chất vấn.

“Con mang thai?”

Con đã mang thai!

Sau khi câu hỏi của Lý Thế Nhân được nói ra, bầu không khí ở đó lập tức trở nên đông cứng.

Ánh mắt Vương Nhất rét lạnh, trong con ngươi lóe lên một tia sáng.

Lý Khinh Hồng đột nhiên trở nên căng thẳng, hai tay theo bản năng che bụng lại, sắc mặt có chút tái nhợt.

Điều cô sợ nhất chính là chuyện cô mang thai lại bị gia tộc biết được, có trời mới biết có lặp lại vết xe đổ của năm năm trước không?

Vì có thể khiến cô bỏ cái thái mà đe dọa, gây tai nạn không gì là không làm.

Cô thật sự rất sợ.

“Con lại mang thai?”

Nguy Thương Kiều cũng kinh ngạc nhìn Lý Khinh Hồng, nhìn vào bụng cô, trợn tròn mặãt.

Sau khi kinh ngạc, sững sờ, trong lòng Ngụy Thương Kiều lại nhen nhóm hi vọng trả thù Lý Khinh Hồng.

Còn có chuyện gì xấu hổ hơn việc Lý Khinh Hồng lại mang thai con của Vương Nhất?

Chuyện này đối với Lý Thế Nhân mà nói là một điều không thể chấp nhận được!

“Tôi không mang thai!”

Lý Khinh Hồng đứng dậy, cách xa Lý Thế Nhân.

Đứng dậy như vậy sẽ không nhìn ra được cái bụng hơi nhô lên.

Lý Thế Nhân cũng đứng lên theo, sải bước đi về phía Lý Khinh Hồng: “Đi kiểm tra cho ba!

Nói xong, ông ta định nắm lấy cổ tay Lý Khinh Hồng.

Lúc nấy ông ta chỉ nhạy bén cảm nhận được mạch đập yếu ớt trên người Lý Khinh Hồng thay đổi.

Bây giờ ông ta thật sự muốn xác nhận lại.

“Ở trước mặt tôi mà ông còn dám ra tay với vợ của tôi?”

Trong mắt Vương Nhất lóe lên một tia lạnh lùng, nhanh như chớp ra tay nắm lấy tay Lý Thế Nhân.

Lúc này, Vương Nhất dùng một chút lực, không khí phát ra tiếng hít thở dồn dập.

Đó là nội kình!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi