CHÀNG RỂ VÔ SONG

Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********



 

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Lâm Hàn nhìn Tôn Minh, khẽ cười nói: "Cảm ơn ông".  

             Tôn Minh sửng sốt, lập tức hiểu được rằng hành động lén lút ấy của mình đã bị Lâm Hàn phát hiện, nhưng không nói gì mà thôi.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             "Nếm thử rượu vang đỏ này xem".  

             Tôn Minh rót một ly rượu vang đưa cho Lâm Hàn.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

TruyenApp.com cập nhật nhanh nhất.

             Lâm Hàn nhận lấy, nhấp một ngụm nhỏ thưởng thức. Rượu vang đỏ này thuộc loại rượu ngọt, gần như không có vị chát.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Lâm Hàn đứng cạnh bàn, nhìn dòng xe vội đến vội đi trên ngã tư đường phía dưới, trong lòng hơi cảm khái. Sau khi thắng cá cược với Dương Tiêu, anh mới được coi như người thừa kế chân chính của nhà họ Lâm. Có lẽ chẳng bao lâu nữa, Lâm Hàn sẽ phải trở về gia tộc để tổ chức nghi lễ kế thừa, chính thức trở thành ông chủ của nhà họ Lâm.  

             Ban nãy, Lâm Hàn nhận lấy Tôn Minh thật ra là vì để cảm ơn sự giúp đỡ hồi trước của ông ta.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Lúc đối phó với hai nhà quý tộc lớn kia ở thành phố Thiên Kinh, Lâm Hàn đã tập hợp những cao thủ trong Tôn Hàn Các của mình, cộng với số đông cao thủ của Trương Thiên Sơn cử tới cùng một ít cao thủ nhà họ Vương, và đã điều tra ra được kế hoạch cụ thể của liên minh hai nhà đó.  

             Nhưng ngay cả như thế, khi ấy Lâm Hàn cũng vẫn thiếu một chút mới giúp được nhà họ Tiêu chống trả lại hai nhà kia và cũng giúp mình đối phó nhà họ Khương, giành chiến thắng trong trận cá cược với Dương Tiêu.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Vào lúc cuối cùng, Lâm Hàn đã từ chỗ Lý Minh liên lạc với ông Cát của đoàn thanh tra Hoa Hạ, nên anh mới có thời gian và cách xoay chuyển tình thế được như bây giờ.  

             Lâm Hàn cũng không ngu, lúc ấy anh đã cảm thấy chuyện này hơi lạ, nhưng vì quá gấp rút nên mới không nghĩ nhiều.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Sau khi xong chuyện, Lâm Hàn cẩn thận nghĩ lại bèn phát hiện ra mờ ám trong đấy.  

             Đoàn thanh tra Hoa Hạ có địa vị như thế nào? Ít nhất cũng có thể ngồi ngang hàng với quỹ đầu tư Nhân Phàm.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Mà cấp bậc của công ty Sa Ngư trong ba công ty kia lại đến đâu chứ? Nó chỉ là một công ty nhỏ mà thôi. Tuy có tiềm năng rất lớn, nhưng trước mắt thì vẫn là một công ty cỏn con.  

             Cho dù vừa nhận được sự hỗ trợ và đầu tư từ công ty Nhân Phàm, thì cũng không thể quen biết người như vậy mà nhờ được.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Làm gì có quỹ đầu tư nào tùy tiện hỗ trợ một công ty nhỏ, vừa giúp đã chia sẻ mối quan hệ quan trọng nhất của mình cho người ta? Đây chẳng phải là một hành động của thằng ngu à?  

             Huống chi, trước mắt mối quan hệ đó còn chẳng có ích gì với công ty nhỏ kia.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Rõ ràng có thể thấy mọi thứ đều do Tôn Minh cố ý làm, bởi vì Tôn Minh biết tình hình của Lâm Hàn nên mới cố tình giới thiệu người trong đoàn thanh tra cho đám Lý Minh quen, vì vậy bèn bị Lâm Hàn dùng đến.  

             Tuy quỹ đầu tư Nhân Phàm chia sẻ mối quan hệ quan trọng như vậy cho đám Lý Minh có hơi không thỏa đáng, nhưng đúng là không phải không được, chẳng ai có thể trách móc gì hết.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Mà sau khi chia sẻ cho đám Lý Minh, thì chẳng khác gì đã trở thành người quen của họ cả. Đó là người mà cấp dưới của Lâm Hàn quen biết, theo lý thì không thể xem như anh đã sử dụng sức mạnh của gia tộc.  

             Kể từ đó, đồng nghĩa với việc Tôn Minh đang giúp Lâm Hàn, mà còn không làm trái quy định, nên không sợ mấy người giám sát bên nhà họ Lâm nói này nói nọ.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Khi làm điều đó, có thể nói là Tôn Minh đã suy nghĩ tính toán rất nhiều, và còn phải nắm rõ mọi chuyện xảy ra bên Lâm Hàn mới có thể dùng đến mối quan hệ với đoàn thanh tra Hoa Hạ để giúp anh.  

Nhớ quay lại đọc tiếp tại TruyenApp.com để ủng hộ chúng mình nha.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Lâm Hàn ngẫm nghĩ, nếu không có đoàn thanh tra Hoa Hạ hỗ trợ, thì anh có thể giúp nhà họ Tiêu đối phó với hai nhà quý tộc lớn, rồi cuối cùng giải quyết được nhà họ Khương giành chiến thắng trong lần cá cược này không? Đáp án là không.  

             Có thể nói, đoàn thanh tra Hoa Hạ là điểm mấu chốt để xoay chuyển tình thế trong kế hoạch lần này của Lâm Hàn.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Dù sao cũng phải nói rằng là nếu không có Tôn Minh giúp đỡ thì Lâm Hàn hoàn toàn không thể đối phó với hai nhà quý tộc lớn kia, rồi thành công đối phó nhà họ Khương, giành chiến thắng trong trận cá cược, trở thành người thừa kế chân chính của nhà họ Lâm.  

             Không có Tôn Minh, thì e rằng giờ Lâm Hàn đã mất đi thân phận người thừa kế, thậm chí có khả năng bị đuổi ra khỏi nhà họ Lâm.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Lúc này, Tôn Minh cũng khẽ nhấp một ngụm rượu, cảm nhận được sự ngọt thanh của nó, tâm trạng không khỏi vô cùng tốt. Lần này, ông ta liều lĩnh giúp Lâm Hàn, đã coi như thành công.  

             "Cậu Lâm, cậu thắng cược lần này, có phải đã thu hoạch được rất lớn?", bấy giờ, Tôn Minh chợt mở miệng hỏi, ý thì không cần nói cũng hiểu, ông ta muốn biết mình liều lĩnh mạo hiểm giúp Lâm Hàn, thì có nhận được báo đáp không.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Đương nhiên là Lâm Hàn hiểu ý của Tôn Minh, anh cười nói: "Cá cược ấy mà, độ nguy hiểm càng cao, thì được lợi càng nhiều. Nếu thành công, tất nhiên sẽ bội thu rồi".  

             Tôn Minh nghe vậy, lập tức yên tâm, cũng không có phí công mạo hiểm như vậy để giúp Lâm Hàn.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Tuy theo lý thì Tôn Minh giúp Lâm Hàn như vậy, dù nhà họ Lâm có phát hiện cũng chẳng ai nói gì. Nhưng nếu Lâm Hàn thua, để người của Dương Tiêu lên làm ông chủ nhà họ Lâm, vậy Tôn Minh rất có thể sẽ bị hạch tội và trừng phạt, nên đương nhiên là có nguy hiểm rất lớn rồi.  

             Cũng may là giờ Lâm Hàn đã thắng, và trở thành người thừa kế chân chính của nhà họ Lâm, tương lai sẽ lên làm gia chủ của cả gia tộc.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Còn Tôn Minh ông ta, có mối quan hệ này với Lâm Hàn, sau này chắc chắn sẽ được coi trọng trong nhà họ Lâm.  

             Lâm Hàn lại thưởng thức cảnh đẹp của thành phố Đông Hải thêm một lát rồi chuẩn bị nói vào chuyện chính.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             "Được rồi, lần này tôi tới tìm ông còn có một việc quan trọng khác nữa", lúc này, Lâm Hàn chợt nói.  

             "Cậu Lâm cứ nói", Tôn Minh lập tức nghiêm mặt, bắt đầu bàn công việc.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Lâm Hàn khẽ gật đầu rồi nói: "Lần này, trước khi đến thành phố Thiên Kinh, tôi có tiện đường ghé vùng Bắc Đông, quen biết Đại bàng núi - Trương Thiên Sơn ở đấy. Chúng tôi vừa gặp đã thân, quan hệ rất tốt. Nếu không có ông ta cử số lượng lớn cao thủ đến giúp đỡ đối phó với hai nhà quý tộc kia, thì chúng tôi đã không đủ sức chống trả liên minh hai nhà Chu - Khương. Mà khi ở Bắc Đông, tôi đã có đạt được hợp tác với Trương Thiên Sơn, đối với đôi bên đều có lợi, cụ thể là..."  

             Sau đó, Lâm Hàn bèn kể lại chuyện hợp tác giữa mình và Trương Thiên Sơn cho Tôn Minh nghe.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Thế lực ở vùng Bắc Đông khá lớn, sản nghiệp cũng nhiều, nên phạm vi hợp tác lần này rất rộng.  

             Lâm Hàn chỉ dựa vào đám cấp dưới như Ngô Xuyên, người Tôn Hàn Các hay Lý Minh thì hoàn toàn không ôm hết nổi.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Nên đương nhiên, Lâm Hàn phải tìm tới Tôn Minh để hợp tác, sử dụng quỹ đầu tư Nhân Phàm thì mới hợp tác nổi với Trương Thiên Sơn.  

             Mà hợp tác với Trương Thiên Sơn thì cả Lâm Hàn và Trương Thiên Sơn đều sẽ chiếm được lợi ích rất lớn, nên phải chú trọng.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Tuy bên Trương Thiên chưa nói sẽ đến lúc nào, nhưng chắc rất nhanh sẽ tới. Bên Lâm Hàn chuẩn bị trước vẫn tốt hơn.  

             Tôn Minh nghe xong, có hơi bất ngờ. Lúc ấy, Lâm Hàn không thể sử dụng mối quan hệ và thế lực của nhà họ Lâm, đồng nghĩa với việc anh hoàn toàn dựa vào bản thân và thế lực trong tay, vậy mà đã có thể lôi kéo được Trương Thiên Sơn vùng Bắc Đông đạt được hợp tác. Thậm chí, anh còn làm cho ông ta cử ra nhiều cao thủ như vậy, mạo hiểm tính mạnh đi giúp đỡ mình.  

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

             Sự quyết đoán đó của Lâm Hàn không khỏi khiến Tôn Minh lấy làm kinh ngạc. Nếu không có nhà họ Lâm đứng sau, Tôn Minh cảm thấy Lâm Hàn cũng có thể giống như Lâm Thiên Tiếu, tự gầy dựng nên một cơ ngơi vĩ đại!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi