- Hỏa Phương Văn Thư? Xuất thế đúng lúc này sao?
Giang Hán quốc chủ thu được tin tức, đúng lúc đang dùng cơm. Há hốc miệng vẫn còn đang ngậm cơm, gần nữa khắc đồng hồ sau vẫn chưa nuốt xuống.
- Tiểu bá vương Sở Vân sao? Ha ha, người trẻ tuổi này, quả nhiên là có thể làm được đại sự!
Vèo!
Một mũi tên như ô quang, xuyên thủng trời qua, kéo theo từng đợt thanh âm ô ô, ghim vào chính giữa hồng tâm.
Trên thảo nguyên, gió lớn cũng không thổi bay được ria mép của Mông Nguyên quốc chủ, lúc này hắn hạ cung xuống, không bắn tên nữa, mà nghe một thị vệ hồi báo tin tình báo khẩn cấp. Một lúc lâu sau, hắn chợt cười to:
- Ha ha! Là tiểu tử kia hả! Quả nhiên là có ý tứ! Thực không ngờ chỉ cần nửa năm, đã có thể đạt được bước thành tựu như thế này! Quả nhiên là giống như lưu tinh, khiến người ta chói mắt mà kinh thán!
- Hừ! Phụ thân người nhắc đến tên Sở Vân kia?
Đứng ở bên cạnh hắn là một vị thiếu niên lưng hùm vai gấu. Thân hình hắn cường tráng, ánh mắt giống như chim ưng, đồng dạng cũng cầm trong tay một cây cung.
Không ngờ lại là Linh Yêu cung.
- Phụ thân quá đề cao hắn rồi! Lưu Tinh Tiễn Thuật, ta cũng biết! Ta muốn ra ngoài lịch lãm, nhân tiện phải hảo hảo lãnh giáo tên Sở Vân này.
- Ha ha, con ta có tâm tư này, rất tốt! Ưng vương trên trời, Sư vương dưới thảo nguyên, vĩnh viễn chỉ có thể có một. Bất quá, nếu như mà thua trận...thì đừng có khóc lóc chạy về!
Mông Nguyên quốc chủ phóng khoáng cười to.
…
Hỏa diễm tề phi, băng sương tán xạ, điện luân tiêu chuyển, mộc khí sâm sâm.
Đây là một chiến trường trên biển.
Mấy trăm hạm đội tụ vào một chỗ, sa vào loạn chiến đến cực độ. Hỏa sơn quy, Huyền sương ngư, Điện vân xà, Du mộc hùng bốn loại Tiểu Yêu binh phổ thông nhất
trong Chư Tinh Quần Đảo, phun ra các loại đạo pháp, hỏa lực đan xen trên không trung, dệt thành một tấm lưới dày đặc phủ kín xuống.
Truyện Tiên HiệpTên bắn như mưa, đao quang kiếm ảnh, tiếng gầm thét rung trời. Thỉnh thoảng lại có chiến thuyền bốc lên khói đen hừng hực, sau đó chìm xuống đáy biển, hình thành lên một vòng xoáy. Hoặc là điện luân bay vụt, mạn thuyền bị đánh trúng, lập tức nổ tung, mảnh gỗ tung tóe ra. Cột buồm cũng theo đó bốc cháy. Hoặc là bánh lại bị đóng thành băng, không có cách nào chuyển hướng chỉ có thể xoay vòng một chỗ, lần lượt bị đánh trúng chỉ phí công phản kích.
Tại trung ương chiến trường là mười một nhân vật cấp tướng, đang vây công Thiết Ngao. Trấn Yêu Tháp trên đỉnh đầu Thiết Ngao không ngừng tỏa xuống từng đợt
kim quang, bảo vệ bản thân hắn. Thiết Tuyến Long Du Thương đã bị Sở Vân thu lấy, trong tay hắn bây giờ đổi thành một thanh Phượng Sí Lưu Kim Đảng (đinh ba).
Lúc này đối mặt với thế tấn công mãnh liệt của mười một vị tướng, Phượng Sí Lưu kim đảng trong tay được hắn huy vũ như gió, bộc phát ra đủ loại đạo pháp.
Không ngờ không có xu thế bị đánh bại, ngược lại chiếm cứ một chút thượng phong. Từ khi Thiết Ngao
bại trong tay Sở Vân, lại trải qua đả kích từ cái chết của Long Đạo Chi, tâm tính của hắn đã được ma luyện đạt đến ổn trọng. Trong chiến đấu, hoặc lui hoặc thủ, hoặc tiến hoặc công, hoàn chuyển như ý, không ngờ thương thuật của hắn cũng đã đạt đến cảnh giới đại thành.
Trận đại chiến này, không hề nghi ngờ đã trở thành trung tâm chiến trường. Phạm vi vài dặm xung quanh, đều không có bất cứ một chiếc chiến thuyền nào. Vô số người thỉnh thoảng lại dùng ánh mắt kính sợ liếc về phía bên này. Đây là trận chiến đẳng cấp tối cao của Chư Tinh Quần Đảo, cũng là điểm mấu chốt của trận hải chiến này.
Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ đủ loại đạo pháp, va chạm vào nhau, tán ra ánh sáng muôn màu, trong cơn sóng ánh sáng nghiền nát tất cả mọi vật, Thiết Ngao đột nhiên làm ra một hành động kinh người.
Hắn chuyển Phượng Sí Lưu Kim Đảng sang thế phòng thủ, ngược lại đem Linh Yêu binh Trấn Yêu Tháp trên đỉnh đầu phóng ra bên ngoài.
Trấn Yêu Tháp vàng rực, có bảy tầng, tọa hình cực kỳ cổ phác, chính là bảo vật của Kim Đức Vương thời thượng cổ. Không chỉ là yêu vật khí vận, lại càng là một dị yêu binh công phòng nhất thể. Chỉ là sau mấy trăm vạn năm, Trấn Yêu Tháp vốn là Kiếp yêu, sau khi Kim Đức Vương vẫn lạc, cuối cùng không ngăn cản nổi vô số đợt thiên kiếp. May mắn nó ẩn chứa khí vận, dưới vô số đợt Thiên kiếp, cuối cùng tu vi bị suy yếu biến thành Linh Yêu binh. Từ sau thời Thượng cổ, nó vẫn một mực bảo hộ huyết mạch của Kim Đức Vương. Triều lên triều xuống, đã trải qua vô tận tuế nguyệt. Mấy trăm vạn năm qua, nó đã chứng kiến Thiết gia vô số đời, hưng suy, vinh nhục. Là yêu binh có lai lịch cực lớn.
- Để cho các ngươi hiểu rõ, ngọn nguồn của cái tên Trấn Yêu Tháp! Trấn áp cho ta!
Thiết Ngao hét lớn, thúc dục một trong những môn đạo pháp tuyệt phẩm thần bí nhất của Trấn Yêu Tháp. Trấn Yêu Tháp lơ lửng giữa không trung, tỏa ra kim mang mãnh liệt, như ngàn vạn mũi tên bằng ánh sáng, khiến cho người khác không thể nhìn thẳng vào.
Đột nhiên nó mạnh mẽ phóng đại, từ một tòa lâu tháp mô hình, biến thành một tòa lâu tháp thực sự.
Ầm!
Trấn Yêu Tháp mang theo uy thế không thể chống cự, hạ xuống phía dưới!
Chỉ một thoáng chúng tướng vây công Thiết Ngao, lập tức hoảng sợ, cảm thấy một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt. Một viên thượng tướng trong đó, chấn chỉnh lại tinh
thần, khống chế Đại Yêu thú Hàn Phong báo bay thẳng lên phía trên đỉnh đầu. Kết quả, tiếng gầm của Hàn Phong báo chợt im bặt, đã bị Trấn Yêu Tháp trong nháy mắt thu vào bên trong. Viên thượng tướng phun ra một ngụm máu tươi. Không để ý đến đầu choáng mắt hoa, sắc mặt trắng bệch, vội vàng thúc dục linh quang trong cơ thể, phát động ra linh quang hô hoán. Kết quả như ném đá xuống biển, không có một chút tin tức nào. Đại Yêu thú bản thân dựa vào để thành danh, không ngờ lại bị Trấn Yêu Tháp trực tiếp chặt đứt liên hệ, đã hoàn toàn bị trấn áp!
- Ha ha ha!
Thiết Ngao cười to, sĩ khí bạo trướng. Lại điều động Trấn Yêu Tháp tiếp tục trấn áp!
Đại Yêu thú, Đại Yêu thực, Đại Yêu binh của chúng tướng, sáu kiện liên tiếp bị Trấn Yêu Tháp trấn áp!
Chúng tướng thất kinh, thực lực bạo giảm. Thiết Ngao thu hồi Trấn Yêu Tháp đang không ngừng lắc lư, cầm trong tay Phượng Sí Lưu Kim Đảng, cưỡi Hôi Tẫn mã, chém đầu năm viên thượng tướng, năm viên thiếu tướng. Tướng địch lập tức hoảng sợ quay đầu bỏ chạy.
Thiết Ngao đuổi sát phía sau, Phượng Sí Lưu Kim Đảng
đàng đâm ra một cái, xuyên thẳng ngực một viên thiếu tướng chạy chậm nhất, người này lập tức đi đời nhà ma. Thiết gia quân sĩ khí đại chấn, đại phá liên quân mười một nhà.
Liên quân bị đánh đến tơi bời, tổn thất thảm trọng. Cho tới tận khi chạy trốn được mấy chục dặm hải lý mới một lần nữa tụ họp, ổn định lại trận tuyến.