CHÍ TÔN


- Khó trách Vân nhi nhà ta ở lại Dao Sơn quốc lâu như vậy.
Thư Thiên Hào trông thấy Dịch Yên, liền bừng tỉnh, trêu đùa.

Lập tức khuôn mặt Dịch Yên ửng hồng, sau đó lấy thân phận thuộc bái kiến Thư gia đảo chủ, thuận tiện gọi Hà Lạc Đồ ra, lại tiếp tục lấy ra một bản thẻ trẻ.

Bản thẻ tre này, thanh tân lịch sự tao nhã, hình như là một phiến trúc ký trông được làm từ ngọc bích. Trong lúc đó, tổng cộng có bảy bảy bốn mươi chín phiến trúc ngọc ký, dùng kim tuyến kết lại. Quang hoa lưu chuyển trên kim tuyến, đan xen với lục quang trên ngọc ký, nhìn rất đẹp mắt.

Sở Vân thấy vật này, liền vui vẻ nói:
- Đây chính là Dịch Thiên Kinh của nàng sao? Thật không ngờ nàng đã đề thăng nó tới cấp Linh Yêu.

- Trong lúc quyết đấu, toán sư chúng ta có chút đặc biệt. Ít nhất phải có hai kiện yêu vật như vậy, mới có thể vừa công vừa thủ. Bản Dịch Thiên Kinh này, vừa mới tấn chức Linh Yêu được ba ngày...
Dịch Yên từ từ giải thích. Thanh âm của nàng trong trẻo dễ nghe, trong lúc đó làm người ta liên tưởng đến dòng suối nhỏ Thạch Sơn Bạch Thạch.

Toán sư là một chức nghiệp thần bí nhất của ngự yêu sư, những động tác tiếp theo của Dịch Yêu, ngay cả Sở Vân cũng không thể nhìn ra.

Chỉ thấy hai mắt nàng nhắm lại, thúc dục Dịch Thiên Kinh trong tay, phát tán ra những tia sáng màu vàng lấp lánh. Sau khi Dịch Thiên Kinh lóe sáng, lúc này nàng mới mở mắt, nói:
- Ta tính được rằng, đi về hướng đông nam năm ngàn hải lý, chúng ta có một cơ hội. Nếu như tập kích bất ngờ, nhất định có thể thắng lợi.

- Đi về hướng đông nam năm ngàn hải lý? Đó chẳng phải Mộc Lâm đảo sao?

- Mộc Lâm đảo này là một trong những trạm tiếp tế quan trọng của Thủy gia. Chỉ là, trước kia chúng ta cũng từng đánh lén, nhưng đều bị quân sư Trinh Hữu Tài của đối phương sáng suốt phá được...

Hải đồ đã trở nên rất quen thuộc đối với các tướng lĩnh, sớm đã được khắc sâu trong đầu.

Lúc này, bọn họ đều ngơ ngác nhìn nhau, đều có chút do dự đối với đề nghị đánh lén này.

- Không sao, ta sẽ giúp mọi người mà che đậy Huyền Cơ, chỉ cần đối phương không có chiến lực cấp Kiếp Yêu, có thể đối phương sẽ không tính toán đến, không phòng bị được.
Dịch Yên vừa nói, vừa chỉ ngón tay ngọc về phía Hà Lạc Đồ đang lơ lửng trước mặt.

Lập tức Hà Lạc Đồ giống như hơi nước, từ từ tiêu tán trong không khí.

- Như vậy có thể được sao? Đảo chủ, thiếu đảo chủ, hay cho mạt tướng tập kết một đội quân đánh lén xem thế nào.
Tính tình Vũ Đại Đầu dũng mãnh, nóng lòng muốn thử.

- Hãy để cho Bạch Miễn đi cùng với ngươi.
Sở Vân gật đầu hạ lệnh. Tuy rằng Vũ Đại Đầu dũng mãnh, nhưng sốc nổi. Nếu như phối hợp với Thỏ Tướng Quân nhát gan cẩn thận, quả thực rất phù hợp.

- Thiếu chủ...
Thỏ Tướng Quân nghe vậy, nhất thời toàn thân run lên, khóc không ra nước mắt.

- Sao hả?
Sở Vân trừng mắt nhìn hắn. Ngay lập tức hắn im bặt, không dám nói gì thêm nữa. Sau cùng hắn cúi đầu, vẻ mặt ủ rũ, theo Vũ Đại Đầu tới điểm binh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Khoảng chừng ba canh giờ sau, có một lính thông tin chạy tới, kích động mà bẩm bảo:
- Chiến thắng! Chiến thắng! Quân ta đã tập kích Mộc Lâm đảo thành công, giết được mấy nghìn quân địch, chiếm được vô số lương thảo. Hai vị tướng quân đang trên đường trở về.

- Ha ha ha! Đây chính là sự thực? Từ trước tới nay, chưa bao giờ tập kích thành công. Lúc này, rốt cục đã thành công rồi!

- Quả nhiên toán sư rất lợi hại.
Tin chiến thắng truyền về, nhất thời các tướng lĩnh hô vang như sấm dậy, tinh thần vô cùng phấn khởi. Có người vui vẻ quá mức, thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Tất cả mọi người đều nhìn Dịch Yên với con mắt khác.
Vốn còn ngờ vực, giờ đây đã biến mất vô tung, trong lòng cảm thấy vô cùng kính trọng và ngưỡng mộ. Quả thực Dịch Yên đã dùng bản lĩnh của chính mình để chinh phục mọi người ở đây.

Dịch Yêu khẽ cười, vừa ngừng tính, bỗng nhiên biến sắc nói:
- Không được! Nếu như tiếp tục hành quân sẽ có đại hung. Nhưng hướng tây bắc lại đại cát đại lợi.

- Phía tây bắc có ba tòa hải đảo, vùng biển nơi đó rộng lớn, cần phải mất gấp đôi thời gian mới có thể trở về a.
Lão Hồng Thương vuốt vuốt râu, do dự nói.

- Mau chóng truyền lệnh hai vị tướng quân Vũ Đại Đầu và Bạch Miễn lập tức phải đổi hướng đi, rút về phía tây bắc.
Sở Vân nhanh chóng hạ lệnh.

- Vâng.
Lính thông tin liền khom người cáo lui.

Sau bốn ngày, Vũ Đại Đầu dẫn theo hạm đội gấp ba lần so với lúc xuất phát, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt quay lại bến tàu.

- Lần này đã thu hoạch được rất nhiều! Trên đảo Mộc Lâm vừa mới mang về một lượng lớn quân trang và vật tư, trong đó có ba mươi chiến hạm, toàn bộ đã bị ta cướp về. Những gì không mang theo được đều bị thiêu hủy! Lúc này, có lẽ Trinh Hữu Tài kia tức giận tới mức giậm chân bình bịch!
Đứng trên mũi thuyền, Vũ Đại Đầu lớn giọng nói.

Thỏ Tướng Quân thì hoàn toàn trái ngược, trên khuôn mặt vẫn còn lưu lại vẻ khiếp sợ, giọng nói run run:
- May mà thay đổi tuyến đường kịp thời. Bằng không đã rơi vào vòng vây của đối phương. Các vị, thiếu chút nữa ta đã không còn gặp lại các vị!

- Tốt, Dịch Yên cô nương thật không hổ là nữ trung hào kiệt, không hề thua kém đứng mày râu!
Thư Thiên Hào mừng rỡ nói.
- Có Dịch Yên cô nương tương trợ, rốt cục chúng ta hoàn toàn có thể triển khai tác chiến.

- Đúng vậy, mấy ngày này quả thực khó chịu.
Đám võ tướng phấn khởi nói chuyện với nhau, xua tan đi mọi áp lực và lo lắng.

Sở Vân lại lắc đầu, cảm thấy tình thế vẫn còn muôn vàn khó khăn:
- Hiện tại, tập kích bất ngờ thành công là vì đối phương không ngờ chúng ta cũng có toán sư. Trên đường rút lui, đối phương đã phái quân đội chặn hậu, bất quá chúng ta lẩn tránh được mà thôi. Các vị không nên quá lạc quan, còn rất nhiều trận đánh ác liệt phía trước.

Sở Vân không hề kiêng dè, lập tức đổ một gáo nước lạnh lên đầu các tướng lĩnh.

Các tướng lĩnh đều lúng túng không nói lên lời. Bởi vì Sở Vân chiếm một địa vị rất quan trọng trong lòng bọn họ, lời nói ra rất có trọng lượng.

- Đúng vậy. Lúc này đây, chúng ta đánh bất ngờ chiếm được tiện nghi. Ta vừa mới phát hiện, toán sư của đối phương đã bày thế trận, có thể thay đổi toàn bộ cục diện. Chỉ dựa vào điểm ấy, ta đã không bằng hắn. Có thể giúp mọi người che đậy huyền cơ, không để tiết lộ việc quân cơ đã vượt quá sức của ta. Nếu như tính tổng thể, ta vẫn thua kém đối phương một bậc.
Dịch Yên nói, xác thực lại lời nhắc nhở của Sở Vân là hoàn toàn có cơ sở.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi