Rất nhiều sa đạo cũng được tạo ra như thế, nhưng lại là một ngõ cụt. Mai táng không ít tính mạng của những người tới thám hiểm.
Nghĩ tới đây, Sở Vân liền toát mồ hôi lạnh. Tuy rằng bản thân mình bị cuốn vào giữa một sa đạo mới, nhưng vô cùng may mắn chính là, sa đạo mới này cũng không phải là ngõ cụt, có thể thông tới Di tích Cổ Thành.
- Chỉ có điều không rõ đây là chỗ nào đây?
Sở Vân cầm địa đồ trong tay, nhìn lại nhìn. Địa đồ trong tay hắn chính là tâm huyết kết tinh của Đôn HSu vô số lần thăm dò.
Nhưng trên bản đồ này, Sở Vân lại không tìm được vị trí của mình.
Diện tích Di tích Cổ Thành thật sự quá lớn. Hơn mười một thành thị nhập tại một chỗ, cũng không có diện tích rộng như vậy. Tuy rằng địa đồ của Vương thất tường tận, nhưng thực sự mà nói, mới là một phần mười phạm vi bên ngoài Di tích Cổ Thành, cũng không bao gồm phía trong.
- Ta bị sa lưu đưa đến đâu đây?
Sở Vân rơi vào đường cùng, không thể làm gì khác hơn là bỏ đi ý định tụ họp với đám người Thạch Gia Minh.
- Xem ra lúc này đây, ta phải thám hiểm một mình vậy.
Sở Vân lắc đầu, thở dài một tiếng.
Lời hắn nói còn chưa dứt, Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền ở trong ngực liền chấn động.
Ngay sau đó, từ đáy truyền đến tiếng cười của ba mươi mốt vị tiên phi.
- Công tử đã quên chúng ta vẫn ở cùng với công tử sao?
- Cổ Thành thật tráng lệ a...
- Kỳ thực công tử ở một mình cũng tốt mà. Tự do tự tại. Chúng ta cũng không sợ bị phát hiện.
...
Sở Vân cười rộ lên. Từ ký kết khế ước liên minh xong, hắn và Các tiên phi cũng tự do giao lưu hơn. Có thể thông qua khế ước linh quang nói chuyện với nhau.
Có các nàng làm bạn, mình sẽ không chỉ không cô đơn, lại có thêm ba mươi mốt người mưu trí, chuyên gia về các mặt. Quả là một sự trợ giúp quá lớn.
- Xung quanh có ai không? Ta muốn đi ra ngoài hít thở không khí.
Hồng Thường Tiên Tử là người đầu tiên không thể kiềm chế được, muốn được thoả thích nhìn ngắm phong cảnh Cổ Thành.
- Tạm thời không nên lộn xộn. Ta phát hiện ra có một đội quân đang đi về phía này.
Bỗng nhiên, Thúy Phong tiên tử mở miệng nói. Nàng rất am hiểu về đạo pháp dò tìm.
…
- Đi mau, dựa theo địa đồ, chúng ta cách mục tiêu không xa.
Thượng Quan Phong Dạ đi ở phía trước. Hắn cao tám thước, mắt sâu, mũi chim ưng, khí chất của một người ngang ngược có dã tâm.
Theo sát phía sau hắn, chính là Tả quân sư Lý Cương. Hắn vừa gầy lại vừa lùn, mắt nhỏ bằng hạt đậu xanh, lộ ra sự vẻ hiểm ác. Trên môi là một bộ râu vểnh, trông có vẻ hèn mọn.
Phía sau, chính là một đội tròn bốn mươi người. Những người này đều có thân hình cao lớn, mang theo nhuệ khí tinh binh bách chiến.
Nhìn bọn họ đi qua trước mắt mình, tuy Sở Vân dùng Hồng Yêu không màu che giấu hành tung, nhưng cũng không khỏi cảm thấy khẩn trương.
Thượng Quan Phong Dạ có chiến lực Kiếp Yêu, chỉ tính mình hắn cũng mạnh hơn mình. Tả quân sư Lý Cương, là một vị toán sư, càng là nhân vật phiền phức. Còn bốn mươi người đi phía sau bọn họ, vừa nhìn cũng biết là những người lão luyện trong quân đội, từng chinh chiến nhiều lần. Trên người mỗi người đều mơ hồ tràn ngập khí tức máu tanh.
Nếu là để bọn họ phát hiện ra mình, Sở Vân không hề nghi ngờ việc bọn họ sẽ động thủ giết hắn trước.
Dù sao con trai của hai người bọn họ đều chết ở trong tay Sở Vân. Hiện nay, chuyện này đã được truyền ra ngoài, mọi người trong Đôn Hoàng quốc đều đã biết.
- Diện tích Di tích Cổ Thành lớn như vậy, không ngờ ta vừa đến Cổ Thành, liền có thể gặp được bọn họ. Đây thực sự là số phận an bài. Thượng Quan Phong Dạ, người này không bao giờ thể hiện thái độ ra mặt, lòng dạ thâm sâu. Nhưng hiện tại nhìn hắn khẩn cấp như vậy. Rốt cuộc có cái gì có thể hấp dẫn hắn như vậy?
Nhìn đoàn người đang dần dần đi xa, thoáng cái, lòng hiếu kỳ của Sở Vân liền thức dậy.
- Đi cùng xem sao.
Lúc này hắn liền đưa ra quyết định.
Tuy rằng thực lực của đối phương vượt xa hắn, nhưng hắn có Hồng Yêu không màu có thể ẩn thân. Tuy rằng quân sư của đối phương là vị toán sư, nhưng Sở Vân cũng có Vô tướng thuật nên có thể an nhàn đi theo.
Hơn nữa trên người bọn họ nhất định có địa đồ ở đây.
Đây mới là thứ mà Sở Vân rất coi trọng.
Tại Đôn Hoàng quốc, mỗi một thế lực đều có lịch sử lâu dài, cũng tổ chức thành viên tiến hành thăm dò Di tích Cổ Thành. Sau nhiều năm tháng tích lũy, thêm những nỗ lực vô cùng gian khổ, thêm cả mồ hôi và sinh mệnh, cũng tích lũy địa đồ hé mở về Cổ Thành.
Cũng giống như địa đồ trong tay Thạch Gia Minh, Thượng Quan Phong Dạ thân là đệ tử thế gia, tự nhiên cũng có một bức địa đồ tương tự. Bởi vì đều thăm dò ở khu vực khác nhau, nên hai tấm địa đồ tự nhiên sẽ không giống nhau.
Nhìn bộ dạng của Thượng Quan Phong Dạ dường như rất quen thuộc với nơi đây, chứng tỏ địa đồ trong tay hắn nhất định là trong phạm vi xung quanh này của Cổ Thành.
- Nếu như có thể đoạt được địa đồ trong tay hắn, so sánh một chút, là ta có thể xác định được vị trí của chính mình. Đến lúc đó có thể tìm được đường tới Kim sa kỳ thư, thậm chí gặp lại nhóm người Thạch Gia Minh cũng không phải không có khả năng.
Sở Vân vừa mới định động thủ, bỗng nhiên nghe thấy giọng nói của Thúy Phong tiên tử từ đáy lòng hắn vang lên:
- Có một người dùng đạo pháp ẩn núp rất cao minh. Thiếu chút nữa ta cũng đã bỏ qua. Không nên vọng động, có một người đang dùng tiềm hành lén lút đi theo đám người mới đi qua kia.
Trong lòng Sở Vân liền chấn động, kịp thời dừng động tác của mình lại. Trong mắt hắn chợt lóe tinh quang, hỏi:
- Càng lúc càng thú vị. Không ngờ có một người cũng có dự định tương tự với mình. Thực lực của hắn ra sao?
- Không rõ ràng lắm, không cảm nhận được. Hắn giống như một đám sương mù. Nếu không phải vừa rồi dùng toàn lực thôi động các loại đạo pháp dò tìm, bắt đến một sở hở rất nhỏ khi hắn di động, thì có lẽ ta còn chưa phát hiện ra hắn. Ta không thể dùng cách dò tìm khác, nếu dùng lung tung ngược lại sẽ bị đối phương phát hiện. Chỉ là chí ít yêu vật tiềm hành mà hắn dùng đến, đạt tu vi Linh Yêu đỉnh phong.
Thúy Phong tiên tử nói vậy khiến trong lòng Sở Vân liền trầm xuống. Hắn hiểu rõ trình độ trinh thám của Thúy Phong tiên tử cao siêu tới cỡ nào. Thậm chí nàng còn có hai đạo pháp tuyệt phẩm trinh thám, lại không thể thấy rõ thực lực của Hành giả thần bí này.
- Đi theo sẽ có sự mạo hiểm rất lớn. Sở Vân, công tử xác định muốn đi theo sau bọn họ sao?
Thúy Phong tiên tử hỏi.
- Đương nhiên.
Sở Vân không có chút do dự liền khẳng định. Không theo sau, tất cả đều không có khả năng. Theo qua, mới có khả năng tạo ra cơ hội.
Hắn vô cùng cần tới địa đồ đó. Mặc kệ là trong tay Thượng Quan Phong Dạ, hay người tiềm hành, hắn muốn một tấm là đủ rồi.
- Mặc dù công tử có Hồng Yêu không màu, công tử theo phía sau như vậy, sẽ bị người tiềm hành kia phát hiện mất. Để ta tới giúp công tử một tay vậy.
Dạ Lôi tiên tử chủ động mở miệng nói. Nàng cũng là cao thủ am hiểu tiềm hành.
Cứ như vậy, đoàn người Thượng Quan Phong Dạ đi phía trước mở đường. Người theo đuôi phía sau là người tiềm hành thần bí kia. Mà Sở Vân thì đi xa xa sau cùng…
Rống...
Một tiếng kêu thảm thiết. Thân thể Sa Ma tan vỡ ra, hóa thành một khối yêu tinh tản ra tinh quang.
- Đáng tiếc khối này là Đại Yêu tinh.
Lý Cương vuốt chòm râu của hắn, nhìn thoáng về khối yêu tinh này, nhưng không động thủ.
Sa Ma trong Di tích Cổ Thành đều biến dị thành tinh Sa Ma. Bất luận là công kích, phòng ngự, tốc độ hay trí lực, đều có sự tăng vọt. Cho dù bọn họ đánh thành yêu tinh, cũng không có thể hấp thu được. Bởi vì sau khi hấp thu yêu tinh biến dị cũng sẽ có xác suất nhất định dẫn đến yêu vật biến dị.
Bình thường yêu vật biến dị không sống được bao lâu. Điều này đã là chân lý được công nhận.
- Hừ, một khối yêu tinh cấp số Đại Yêu thì tính là cái gì? Chỉ cần tới nơi rồi, tài phú còn muốn trân quý hơn gấp trăm lần một trăm nghìn Đại Yêu tinh. Có tài phú này,
chiến lực của quân ta cũng tăng nhiều thêm, thế cục sẽ thay đổi. Ta sẽ tranh giành thiên hạ. Đánh bại thế lực khác, trở thành người đứng đầu Đôn Hoàng!
Thượng Quan Phong Dạ hừ lạnh một tiếng, giọng điệu lạnh lùng nhưng cất dấu một sự cuồng nhiệt và hưng phấn.
Đọc Truyện Online
- Trở thành quốc chủ Đôn Hoàng, chuyện thứ nhất ta làm chính là thân chinh tới Chư Tinh Quần Đảo. Không ngờ thằng nhóc Sở Vân kia dám giết Phi Dực con ta. Ta phải tiêu diệt toàn tộc của hắn!
Thượng Quan Phong Dạ nghiến răng nghiến lợi, trong mắt dần hiện ra tia sáng thâm độc.
- Chủ công, thuộc hạ nhất định sẽ cúc cung tận tụy tới chết! Nếu một ngày kia giết chết Sở Vân, thỉnh người ban đầu của hắn cho hạ thần. Hạ thần muốn đem đầu của hắn để làm bô đi tiểu!
Nói đến Sở Vân, vẻ mặt Lý Cương càng dữ tợn.
Tốt xấu gì Thượng Quan Phong Dạ còn có con ruột, nhưng hắn chỉ có duy nhất một đứa con, lại bị Sở Vân giết chết. Thù này quả nhiên là bất cộng đái thiên, thù sâu như biển.
- Được, ta đáp ứngg ngươi. Tới nơi rồi, cho ngươi phá vỡ trận pháp, vẫn phải xem biểu hiện của ngươi thế nào.
Thượng Quan Phong Dạ vỗ vỗ vai Lý Cương, khuyến khích nói. Có thể bởi cùng một cảnh ngộ, khiến hắn càng thêm thân cận với vị tả quân sư này.
- Vâng, thuộc hạ nhất định sẽ tận sức.
- Chiến lực của đoàn người này rất mạnh!
Sở Vân nấp ở phía sau, âm thầm quan sát, thấy thực lực của bọn họ mà kinh hãi. Những người này chí ít đều là chiến lực Đại Yêu, trong đó mấy vị sở hữu Linh Yêu, tả quân sư Lý Cương sở hữu một Tấn Ảnh độc hạt cấp số Linh Yêu đỉnh phong, thường thường đột ngột giết chết đối thủ, giải quyết chiến đấu.
Thượng Quan Phong Dạ thì ít khi ra tay, càng đưa ra nhiều loại yêu vật khác nhau, đều có tu vi Linh Yêu đỉnh phong. Thường thường, thoáng nhìn liền giải quyết dứt khoát, chặn đường oanh sát yêu vật.
Với thực lực hiện nay của Sở Vân, vẫn bị vây trong giai đoạn Kỳ Nhân bảng. Tuy rằng linh quang trong cơ thể hắn, đã đạt được mức có thể gánh chịu được Kiếp Yêu, cũng chính là cấp bậc Hào Hùng bảng. Nhưng bởi vì ký kết với ba mươi mốt vị tiên phi, dẫn đến linh quang không còn đủ nữa.
Nếu như muốn ký kết với một vị Kiếp Yêu, như vậy sẽ buông tha phần lớn yêu vật, đây là điều Sở Vân không muốn tiếp nhận.
Đồng thời, Kiếp Yêu muốn vượt qua độ kiếp Kiếp Yêu, cũng vô cùng gian nan. Bây giờ hắn còn chưa làm tốt công tác chuẩn bị.
Chỉ tồn tại Ngũ Đức Chân Thân, và Đại Kiếm Bộc cũng khiến hắn có thể khiêu chiến với chiến lực Kiếp Yêu, và người trên Hào Hùng bảng. Nhưng cũng chỉ là khiêu chiến mà thôi, không tuyệt đối nắm chắc thành công.
Kỳ thực, Tinh Châu đằng bảng cũng phải là ngự yêu sư đạt được thực lực tiêu chuẩn.
Thánh bảng ở mức độ tối cao. Hiện chỉ có Tinh Thánh nhưng một trăm vạn năm trước cũng đã mất tích rồi.
Trên ba tầng: hoàng bảng, đế bảng, vương bảng. Chỉ cần đạt được một tầng thứ này, xưng bá Tinh Châu, tung hoành thiên hạ, không người nào có thể kháng cự. Đáng tiếc, từ rất lâu rồi trên hai bảng hoàng bảng và đế bảng cũng đã không có một bóng người. Hiện nay, trên Vương bảng có ba người, hoặc là ẩn cư trong chốn thâm sơn, hoặc là nấp trong thành phố, hoặc là chu du thiên hạ.
Ba tầng giữa: quân bảng, hầu bảng, Hào Hùng bảng. Người nổi danh trên bảng cũng không vượt quá năm mươi người. Đây mới xét tới cường giả các nơi ở Tinh Châu, thực sự có lực ảnh hưởng thiết thực. Những người này đã chiếm các vị trí ở đỉnh kim tự tháp, thứ
tự cũng rất ít biến động.
Ba tầng dưới: Kỳ Nhân bảng, Dị Sĩ bảng, Tuấn Kiệt bảng. Tổng cộng liệt kê khoảng hơn hai trăm người, đều mới chỉ lựa chọn vào một thời điểm, khi những nhân tài mới bắt đầu có danh tiếng. Những cái tên này luôn cạnh tranh kịch liệt nhất, biến động nhất và thường xuyên nhất.
Hiện nay, với thực lực của Sở Vân, ở vào đầu Kỳ Nhân bảng. Tuy rằng tiến bộ cực nhanh có thể nói kỳ tích, nhưng trong kết cấu lực lượng tại toàn bộ kim tự tháp, chỉ là đỉnh phong của ba tầng dưới. Hắn còn cách Hào Hùng bảng là tầng cuối cùng của ba tầng giữa một bước xa.
Chính là một bước này, muốn vượt qua, cũng hết sức khó khăn.
Kiếp Yêu kiếp quá khó khăn để vượt qua. Cuồng Nho Tướng Quân chính là nhân vật kinh tài tuyệt diễm như vậy, trước sau sở hữu gần trăm Linh Yêu đỉnh phong, tấn chức Kiếp Yêu, cũng chỉ có một vị Bát Thiên Thanh Sơn Bút. Vượt qua kiếp nạn này, may mắn mới một trong những nhân tố bên trong.
Nửa canh giờ sau, đoàn người Thượng Quan Phong Dạ đi tới mục điểm cuối.
Đây là một đại điện, đỉnh điện cao vót, quy mô lớn. Bảng hiệu thật lớn, chừng bằng cái thuyền nhỏ, bên trên hiện ba chữ lớn
"Địa bảo điện". Chữ viết theo thể cân đối giản dị, lưu loát, khí phách hào hùng.
- Chính là ở đây. Muốn đến Địa bảo điện, nhất định phải xông qua tinh trụ trận xung quanh bảo điện. Các ngươi không nên xem thường bảy mươi hai cột trụ này. Một khi đã bước vào trong đó, giống như ngân hà, tỏa sáng chói lọi khắp bầu trời, khiến người ta không biết trên dưới trái phải. Hỗn loạn đi lại một lúc, sẽ bị truyền tống trở lại. Trận pháp này hết lần này tới lần khác cũng không thể dùng sức mạnh mà phá hủy được. Chỉ có
thể trừ bỏ các loại đạo pháp. Trừ phi có toán sư tính toán theo công thức, tìm ra cách chính xác cách. Tả quân sư, lần này cần nhờ tới ngươi rồi.