CHIẾN THẦN BIẾN

Trong số võ giả bảy gia tộc khác khẩn cấp tổ chức có chừng 200 cung tiến thủ, giờ phút này đem cung tiễn trong tay nhắm chuẩn đám người Đằng Phi. Nhưng bởi vì ở giữa còn có người của Vương gia cho nên những cung tiên thủ này ném chuột sợ vỡ đồ, cũng không dám tùy tiện bắn tên, sợ thương đến người của Vương gia.

Vương Thiên Hà dưới tầng tầng bảo họ, muốn rút lui ra khỏi khu vực an toàn lại bị Bạo Long chặn lại. Bạo Long lúc này toàn thân đầm máu, tuy nhiên máu này lại đều là của người khác.

Những hộ vệ bên cạnh Vương Thiên Hà căn bản không phải đối thủ của Bạo Long, một quyền hai cước liền bị Bạo Long đánh ngã lăn xuống đất. Ngay sau đó một tay túm tóc Vương Thiên Hà, kéo đến bên cạnh Đăng Phi.

- Buông Vương gia chủ ra.

- Thả quốc trượng!

- Đằng Phi. Hôm nay nếu ngươi dám động một sợi lông tơ của Vương gia chủ, Hoàng triều Chân Võ này không ai có thể bảo vệ được người.

Mọi người đều kêu la, toàn trường loạn thành một đoàn.

Đằng Phi nhìn thoáng qua đám người tám đại gia tộc phẫn nộ, nhẹ giọng nói:
- Các ngươi chỉ sợ đều không nghĩ tới, ta chẳng những dám hơn nữa là nhanh như vậy hả? Ba năm trước, khi ta bị ép rời đi đã từng nói qua: Nhiều nhất ba năm ta sẽ tìm các ngươi báo thù, không diệt sạch tám đại gia tộc các người ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Hôm nay, ta vốn muốn tìm đến từng nhà, không nghĩ tới quan hệ giữa các ngươi thật sự là quá tốt, thế mà đưa lên tận cửa. Điều này thật sự rất tốt, bớt phiền toái cho ta.

- Đằng Phi, ngươi cũng đừng quá cuồng vọng. Cho dù người thực lực rất mạnh, có thể đánh lại hơn một ngàn người ở đây sao?
Trong đám người có người lớn tiếng quát:
- Nếu người hiện tại đầu hàng, chúng ta ngược lại có thể suy xét cho Đằng gia người giữ lại một tia huyết mạch. Nếu không, nhất định tiêu diệt toàn tộc Đằng gia ngươi.

- Ha ha ha!
Đằng Phi bỗng nhiên cười rộ lên, nhìn vào mặt người của tám đại gia tộc. Hắn bỗng nhiên nhớ tới ba năm trước, ở trên vách núi cụt phía tây Đằng Gia Trấn giết chết đám tinh anh tám đại gia tộc kia cùng đám người trước mắt này tương tự biết bao. Những đại gia tộc tự cho là đúng này, luôn cho rằng người trong thiên hạ đều phải chuyển động quanh bọn họ, lại không biết bọn họ vẫn là bọn họ của ba năm trước, mà mình... lại đã không phải như ba năm trước đây nữa.

Bằng vào một ngàn người bao gồm 200 cung thủ bên trong đã muốn tiêu diệt mình? Đằng Phi không kìm nổi cười rộ lên, nhìn thoáng qua Bạo Long.

Bên kia Bạo Long cũng như tâm hữu linh tế ngẩng đầu nhìn Đằng Phi một cái, nhe răng cười:
- Ta thật là hoài niệm những ngày năm đó chúng ta năm trăm phá năm ngàn!

Đằng Phi mỉm cười:
- Ta cũng vậy.

- Vậy chúng ta…
Bạo Long nhìn Đằng Phi, cặp mắt hơi nheo lại, hắc hắc cười:
- Làm lại một lần?

Đột nhiên, tay đang tóm Vương Thiên Hà của Bạo Long đột nhiên lỏng ra, Vương Thiên Hà nhân cơ hội này thân hình bay lên trời. Nhưng hắn lại không nhìn thấy, cái tay buông ra của Bạo Long phía sau lưng đã giơ lên cao cao.

- Không tốt!

- Dừng tay!

- Dưới tay lưu người!

Rất nhiều người trong nháy mắt này đều điên cuồng kêu lớn.

Ầm!

Một tiếng trầm đục vang lên, Bạo Long vùng nắm tay, hung hăng nện lên phía sau lưng Vương Thiên Hạ, trực tiếp đập cho cột sống của hắn ta nát nhừ.

Thân hình vừa mới dâng lên của Vương Thiên Hà bị đập mạnh xuống đất, trên mặt đất đá xanh cứng rắn kia lập tức nổ ra mấy cái khe nứt nẻ. Vương Thiên Hà nằm úp sấp ở đó không nhúc nhích, bị Bạo Long một quyền đập chết tươi.

- Giết bọn họ. Cung tiến thủ, bắn.
Gia chủ bảy đại gia tộc điên cuồng hồ lên.

Gia chủ Vương gia Vương Thiên Hà cùng nhị gia Vương Thiên Ưng toàn bộ mất mạng, trong sân gần như không còn lại mấy người của Vương gia. Lúc này, chỉ cần có thể bắn chết đám người Đằng Phi, ngộ thương vài người của Vương gia cũng đành chịu.

- Sát!!!
Trong cổ họng Bạo Long phát ra một tiếng hét to, vung trường đao trong tay, toàn thân bùng lên một tầng cương khí hộ thể, trực tiếp xông hướng đội ngũ cung tiễn thủ kia.

Âu Lôi Lôi và Âu Lạp Lạp cũng như bướm vờn hoa, thân hình vô cùng linh động xông vào trong đám võ giả bảy đại gia tộc.

Đằng Phi tay cầm Chiến Phú Luyện Ngục, trực tiếp công về đám cao tầng bảy đại gia tộc.

- Ngăn hắn lại, mau ngăn hắn lại.

- Người nào giết Đằng Phi thưởng 10 vạn lượng hoàng kim. Có người treo giải thưởng.

- Người giết Đằng Phi, Hoắc gia thưởng thêm 10 vạn hoàng kim, thưởng vạn mảnh ruộng tốt.
Gia chủ Hoắc gia phẫn nộ quát.

- Giết tiểu súc sinh này, Lý gia ta nguyện chi 15 vạn lượng hoàng kim.

- Tôn gia ta…
-...

Đám cao tầng tám đại gia tộc này vừa điên cuồng lùi ra vừa treo giải thưởng khiến người ta choáng váng.

Dưới trọng thưởng ắt có dũng phu, lời này không giả. Mặc dù biết rõ căn bản không phải đối thủ của Đằng Phi, nhưng những võ giả của tám đại gia tộc này vẫn điên cuồng.

Chỉ cần có thể giết chết Đằng Phi, như vậy giải thưởng kinh người kia có thể khiến một người trong nháy mắt trở thành phù hộ siêu cấp.

Loại giải thưởng này quả thật xứng với không tiền khoáng hậu.

- Giết Đằng Phi!

- Giết Đằng Phi!

- Giết Đằng Phi, từ nay về sau đại phú đại quý.

Đám võ giả điên cuồng đỏ mắt như châu chấu xông tới Đằng Phi, thậm chí mặc kệ ba người Bạo Long, Âu Lôi Lôi và Âu Lạp Lạp, tất cả đều ùa tới Đằng Phi.

Đằng Phi thần sắc lạnh băng, Chiến Phủ Luyện Ngục trong tay cao thấp tung bay, dường như nhớ lại những ngày lịch lãm trong Hồn vực, đối mặt những chiến sĩ quân đoàn Ngân sắc như thủy triều ùa lên cùng với những người khổng lồ sức lớn vô cùng xen lẫn bên trong.

- Lôi Sát!

Đằng Phi nổi giận gầm lên một tiếng, trên lười Chiến Phủ Luyện Ngục màu máu kia bùng lên một mảnh lối quang.

- Kinh Lôi Hàng Thế!

Theo một tiếng gầm giận dữ của Đằng Phi, đấu khí trong 17 nơi Đấu mạch trong cơ thể toàn bộ tập trung lên song chưởng, chân nguyên trong đan điền giống như sôi trào hình thành năng lượng khổng lồ đồng thời cuộn tới song chưởng của Đăng Phi.

Kinh Lôi Hàng Thế một khi thi triển ra, lực sát thương quả thật khủng bố khiến người ta gan mật đều nứt. Tia điện không ngừng chạy phía trên kia chỉ cần dính vào, cả người tức thì sẽ một mảnh cháy xém trực tiếp hòa tan, ngay cả thi thể đều không giữ lại.

Đồng thời, trên lưỡi rìu sắc bén vô cùng kia, tất cả binh khí chỉ cần chạm vào lập tức sẽ bị chém thành hai đoạn. Thường thường là ngay cả vũ khí lẫn người trực tiếp bị chém đứt, lại bị tia điện kia dính lên, người này trực tiếp tan thành mây khói.

Gần như trong nháy mắt, bên cạnh Đằng Phi liền dọn ra một mảnh đất trống lớn. Đây không phải là bởi vì kẻ địch lui về phía sau mà là những người vốn ở trên đất trống này đều đã tan thành mây khói.

- Trời ạ! Đằng Phi này biết yêu thuật!

- Yêu thuật chó má, đây là đấy kỹ thuộc tính.

- Cái rắm! Hắn ngay cả đấu khí cũng không có, sử dụng đấy kỹ thuộc tính.

- Mẹ nó, đừng chen ta. Cho lão tử ra ngoài, lão tử không đánh nữa.
Toàn bộ những người của bảy đại gia tộc Thanh Bình Phủ một mảnh hỗn loạn, hoàn toàn bị thực lực Đằng Phi bày ra làm sợ ngây người. Đây nào còn là một thiếu niên, quả thật chính là một tên Ma vương hiệu sát.

Nguyên bản còn có người muốn dây dưa kéo dài Đằng Phi đến chết, dù sao thực lực cường đại mấy đi nữa cũng không chịu nổi nhiều người. Nhưng Đằng Phi liền khủng bố như thế, cho dù có thể dùng người để tiêu hao chết Đằng Phi, nhưng vấn đề là... Ai nguyện ý đi làm người chịu chết đó?

Tám đại gia tộc ra giải thưởng kinh thiên, đối mặt Ma vương Đằng Phi này quả thật như là trò cười. Thực lực như vậy, tổ chức võ giả hơn ngàn người chỉ trong nháy mắt liền xuất hiện hỗn loạn.

Mà Bạo Long và Âu Lôi Lôi, Âu Lạp Lạp ba người thực lực cường đại lại càng là một sợi rơm rạ cuối cùng đè sụp liên quân bảy đại gia tộc. Ba người này toàn thân đầm máu, trên người cũng đều bị thường, nhưng giết người thì quả là khủng bố. Quả thật chính là dính là chết, ai lên là ngỏm.

Tuy rằng bên phía Đằng Phi chỉ có bốn người nhưng cảm giác mang đến cho người ta lại là căn bản không thể giết chết.

Lúc này đừng nói những võ giả của bảy đại gia tộc này, ngay cả gia chủ của bảy đại gia tộc lúc này đã hối hận muốn chết. Vì bọn họ vừa nghe nói Đằng Phi xuất hiện ở Vương gia liền vô cùng lo lắng tổ chức nhân thủ xông lên. Đây quả thật như là tới tìm chết.

Gia chủ bảy đại gia tộc lúc này gần như đồng thời làm ra một quyết định – một chữ... Trốn!

Dưới sự bảo hộ của hộ vệ bên người, gia chủ bảy đại gia tộc hăng hái tới gấp muốn giết chết Đằng Phi thuận tiện lấy lòng Vương gia chạy trối chết giống như chó nhà tan.

Bọn họ vừa chạy, những võ giả do bảy đại gia tộc mang tới nào còn có gan ở lại chỗ này chịu chết. Trận doanh vốn đã một mảnh hỗn loạn hoàn toàn sụp đổ.

Đám người kêu cha gọi mẹ chạy bốn phía, đến cuối cùng toàn bộ Vương gia không ngờ chỉ còn lại bốn người Đằng Phi. Ngay cả những người Vương gia còn sống kia cũng đều hoảng hốt chạy ra ngoài.

Ba người Bạo Long lúc này đều đã gần như không còn sức lực, thể lực của Đằng Phi cũng tiêu hao rất nghiêm trọng. Tuy nhiên bằng vào bốn người thế mà trực tiếp đem tám đại gia tộc Thanh Bình Phủ đã từng không ai bì nôi đánh cho tan tác, không thể không nói đây quả thật chính là một kỳ tích.

Trận chiến này, Vương gia Thanh Bình Phủ xem như hoàn toàn phế bỏ. Ba năm trước cao tầng của bọn họ liền từ thương thảm trọng, ba năm sau gia chủ Vương Thiên Hà cùng Kim Sí Đại Bằng Vương Thiên Ưng mất mạng, một đoàn võ giả tinh anh mất mạng. Vương gia hiện tại, về tài lực cũng không bị quá nhiều ảnh hưởng nhưng về thế lực gần như bị hoàn toàn đánh phế.

- Ha ha ha. Thật con mẹ nó sướng!
Bạo Long ngồi ở dưới đất, không chút hình tượng cười lớn nói:
- Lão tử đã lâu không giết sảng khoái như vậy. Đám người nhát gan này, không ngờ đều chạy…

Âu Lôi Lôi và Âu Lạp Lạp bôi thuốc cho nhau, lúc này bên ngoài bỗng nhiên xông vào một bóng người. Bạo Long vừa định đứng dậy, Đằng Phi trầm giọng nói:
- Người nhà.

Người tới không phải ai khác chính là Đại quản gia Đằng gia Đằng Văn Khoa. Đăng Văn Khoa nhìn trường hợp vô cùng máu tình này trong mắt lập tức lộ ra vẻ kinh hãi, khóe miệng co giật kịch liệt nhìn Đằng Phi:
- Người tiêu diệt cả Vương gia rồi?

- Hắc hắc, đúng vậy. Lão gia tử là tới chùi đít cho ta hả?
Đằng Phi cười tủm tỉm nhìn Đằng Văn Khoa.

Đằng Văn Khoa vẻ mặt bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Đằng Phi:
- Thằng nhóc ngươi, ôi, thật không biết nói người thế nào, tuy nhiên bị người nói trúng rồi. Ta đã cho người liên hệ một số gia tộc Thanh Nguyễn Châu, những chứng cớ năm đó kia cũng đưa vào trong tay bọn họ. Rất nhanh, Thanh Bình Phủ hắn là sẽ rất náo nhiệt.

- Chủ nhân, lão quản gia nói là ý gì?
Bạo Long hơi khó hiểu nhìn Đằng Phi và Đồng Văn Khoa.

- Bạo Long, người cho là Đằng gia ta chỉ vếu vậy sao? Ha ha, hơn nữa ta tiêu diệt Vương gia lại đánh tàn thể lực bảy đại gia tộc khác. Người cho là những gia tộc khác của Thanh Nguyện Châu sẽ bỏ qua miếng thịt này?
Trên mặt Đằng Phi mang theo vài phần tươi cười trào phúng:
- Vốn là bọn họ cố kỵ Vương gia là hoàng thân quốc thích, bảy đại gia tộc khác cũng đều không dễ chọc. Nhưng nếu là vỏ ngoài chắc chắn của tám đại gia tộc này bị người phá vỡ, đối mặt ích lợi kinh người như thế, ngươi nói những gia tộc kia có thể sẽ nghe tin lập tức hành động hay không chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi