CHIẾN THẦN TRẤN QUỐC



Sau khi đấp thảo dược vào vết thương chỉ tầm một tháng sau là sẽ lành.

Vì Trịnh Thiết Hàm nên mảng giải trí của tập đoàn Thiên Lạc liên tục làm ăn lỗ vốn, đồng thời bị các bên còn lại trong giới đàn áp.

Nhất là các phương tiện truyền thông lớn không ngừng lan truyền những tin tức tiêu cực về cô ấy.
Lý Từ Nhiệm luôn phải nén uất ức trong lòng.

Đợi một tháng sau khi gương mặt của Trịnh Thiết Hàm khôi phục như lúc ban đầu cô ấy sẽ lại xuất hiện rực rỡ trên sâu khấu.
Đến lúc đó không biết bao nhiêu người sẽ bị đánh cho sưng mặt.

Cùng thời điểm ấy, bữa tiệc thường niên được tổ chức mười năm một lần của nhà họ Chí cũng đang đến gần, chỉ còn bảy ngày nữa thôi.

Nhà họ Chí đã chi một số tiên khổng lô để chuẩn bị cho bữa tiệc lần này, dù là bố trí địa điểm, quảng bá truyền thông hay khách mời, mọi công đoạn đều được chuẩn bị kỹ lưỡng đâu ra đấy.


Mấy ngày nay, Diệp Quân Lâm đang mải ngắm nghía thanh kiếm cổ bằng đồng.

Lúc này, Võ Sâm chạy vào nói rằng bên ngoài có người muốn gặp anh.

Vừa bước ra ngoài Diệp Quân Lâm liền nhìn thấy phía dưới là mấy chiếc xe hạng sang đều mang biển số của Nam Bộ.

Người đàn ông trung niên cầm đầu hỏi: “Cậu là Diệp Quân Lâm?”
“Là tôi, ông là?”
“Xin tự giới thiệu, tôi là Chí Diên Đông, người nhà họ Chí ở Nam Bộ, xét theo vai vế, tôi cũng xem như là chú của cậu.”
Chí Diên Đông cười nói.

“„“
Diệp Quân Lâm đáp lại một cách thờ ơ.

Anh biết nhà họ Chí có rất nhiều chỉ.


Có vẻ như dòng họ Chí bên Nam Bộ và dòng họ Chí bên Hoa Hải trước giờ vẫn luôn tranh giành đấu đá lẫn nhau xem ai mới là kẻ mạnh nhất.

“Có lẽ là cậu cũng biết thân phận của mình rồi đúng không? Cậu chính là cháu ngoại của Chí Đông Phương thuộc dòng họ Chí quyền quý ở Hoa Hải! Mẹ cậu Chí Oánh chính là em gái của tôi!”
Chí Diên Đông lại nói.

“ồ, nhưng tôi không thừa nhận điều đó.

Nếu không còn chuyện gì nữa thì mời đi cho!”
Diệp Quân Lâm xoay người rời đi.

“Tính khí cũng nóng nảy đấy chứ!”
Nhìn anh rời đi, người bên cạnh không khỏi nói một câu.

“Tính khí nóng nảy hay không cũng không liên quan tới chúng tai”
“Dù sao chúng ta cũng đã chắc chắn được việc Chí Đông Phương đích thực là có một đứa cháu ngoại đang lưu lạc ở bên ngoài! Xem xem trong bữa tiệc năm nay làm sao sỉ nhục nó!”
Ông ta nở một nụ cười đắc ý.

Không lâu sau đó Chí Đông Phương liên nhận được cuộc gọi từ Chí Đông Vượng của nhà họ Chí ở Nam Bộ..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi