CHIẾN THẦN TU LA

Chương 1774

“Cái này không quan trọng.” Thân Hằng nói: “Điều quan trọng chỉ có một điểm — Ông chủ đã thua. Thua là tội, sế bị bọn họ rũ bỏ. Cậu chủ, trên thế giới này không phải người tốt nhất định sẽ có kết cục tốt đâu.”

Ba của Mạc Nguyên vốn không nên chịu tổn thương, vì vinh dự của nước V mà ứng chiến, thua, cái chờ đợi ông ta là những tiếng mắng.

Nguyên nhân chỉ là do ba của Mạc Nguyên không đạt được sự mong chờ của mọi người, khiến bọn họ thất vọng, khiến bọn họ mất mặt, nhưng bản thân bọn họ lại không có gan ứng chiến, nhưng có gan mắng chửi một anh hùng thất bại.

Thật sự là một đám ác ôn vô sỉ hạ lưu!

Mạc Nguyên dựa vào lưng ghế sau, hít thở sâu vài hơi, tuyệt vọng nói: “Bầu trời của thủ đô, tối rồi.”

Thân Hằng thông qua gương chiếu hậu nhìn Mạc Nguyên mấy lần, trong lòng cũng dấy lên sự bi ai.

Ông ta cũng làm việc mấy chục năm ở tiệm thuốc Hồng Hội, ông chủ Mạc Thanh Tùng rất tốt với ông ta, hiện nay nhìn thấy tiệm thuốc Hồng Hội biến thành bộ dạng chán trường như này, ông ta cũng cảm thấy khó chịu từ tận đáy lòng.

Đặc biệt là chuyện này vốn không có bao nhiêu liên quan tới tiệm thuốc Hồng Hội, là Mạc Thanh Tùng vì danh tiếng của giới y dược nước V mà chiến.

“HaiZZ 7 Thân Hằng cũng thở dài theo.

Tuy ông ta sớm đã nhìn rõ sự hiểm ác của thế gian, nhưng thật sự gặp phải loại chuyện này, vân khó tránh đau lòng.

Về tới nhà.

Thân Hằng dừng xe.

“Cậu chủ, xuống xe đi.” Thân Hằng nói.

Mạc Nguyên tâm phiền ý loạn, anh ta có chút không dám xuống xe; việc phải làm không hoàn thành, trợ thủ muốn mời không mời được ai; tiệm thuốc Hồng Hội lẽ nào sắp sụp đổ rồi sao?

Cửa tiệm trăm năm, biển hiệu chữ vàng, nói mất là mất.

Vừa nghĩ tới đây, Mạc Nguyên cảm thấy sự vô dụng của mình, rất là khó chiu.

Anh ta lại thở dài vài hơi rồi mới từ từ đẩy cửa ra, rất không tình nguyện mà đi ra.

Vừa xuống xe thì Mạc Nguyên nhìn thấy ở cửa tiệm thuốc có một chiếc xe đỗ ở đó, một chiếc Ferrari màu đỏ đậm.

“Chú Thân, đó là xe của ai?” Mạc Nguyên hỏi.

Thân Hằng lắc đầu: “Không biết, có lẽ là xe của bệnh nhân nào đó?”

Bệnh nhân?

Bây giờ ông chủ của tiệm thuốc Hồng Hội đã ngã xuống, danh tiếng rất tệ, còn có ai sẽ tới đây khám bệnh bốc thuốc nữa chứ?

Cho dù có cũng không thể là loại người có thân phận cao quý như này.

“Đoán chắc là đi qua, thuận tiện bốc ít thuốc.” Mạc Nguyên nghĩ trong lòng.

Sau đó anh ta và Thân Hằng một trước một sau đi vào tiệm thuốc.

Vừa đi vào thì sửng sốt nhìn thấy ông chủ Mạc Thanh Tùng vậy mà đi qua đi lại ở trong phòng, nhìn dáng vẻ đó giống như đã khôi phục khả năng đi lại!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi