“Thế nào, lão đệ có hứng thử một lần hay không?”
Ông ta nói xong thì liền hứng thú bừng bừng nhìn về phía Tân Trạm.
Nhịn thở dưới nước, đây không phải là chuyện thoải mái gì, cho dù tu sĩ sẽ không vì vậy mà ngạt thở chết, nhưng cảm giác dần dần nghẹt thở kia sẽ đem lại sự khủng hoảng, cũng không phải ai cũng bằng lòng thử nghiệm.
“Có phương pháp tốt thế này tôi đương nhiên phải thử xem rồi” Tân Trạm trực tiếp cười nói.
“Được”
Vân Chí gật đầu sau đó liền lập tức dẫn Tân Trạm đến đuôi thuyền.
Ông ta gọi vài tên thuộc hạ đến, dùng xích sắt đặc biệt trói chặt Tân Trạm lại.
Sau đó Vân Chí liền phóng linh khí ra lưu lại vài dấu ấn trên người Tân Trạm.
Tân Trạm lập tức liền phát hiện linh khí của mình đã không thể vận chuyển được nữa.
“Lão đệ, vào trong nước rồi mà dùng linh khí thì chả có ý nghĩa gì cả, nhưng lúc bị ngạt chết, tu sĩ sẽ xuất phát từ bản năng mà có thể tự vận chuyển linh khí tìm đường sống, vậy nên tôi phong ấn khí tức của cậu, lúc gặp phải nguy hiểm cậu có thể dùng đến nhưng điều đó có nghĩa là lần thử nghiệm này đã thất bại” Cuối cùng Vân Chí nhắc nhở nói.
“Bang chủ, anh Tân này có được không vậy?”
Nghe nói Vân Chí muốn giúp người nào đó cảm ngộ Thủy chỉ bản nguyên nên có không ít người trong bang đều đến hóng chuyện.
Trong số bọn họ có không ít người đã từng luyện cái này nên cũng biết thứ này đáng sợ tới mức nào.
“Anh Tân, lần đầu đầu không quan trọng chuyện thành công, trong số chúng tôi còn có người thử sức sáu mươi mấy lần đó” Nhìn thấy Tân Trạm thì có một người gào lên.
liền cảm thấy sát khí lạnh lẽo cứ như từng con dao nhỏ không ngừng đâm vào trên da mình, cực kỳ đau đớn.
Càng tồi tệ hơn là khí tức sau khi bị Vân Chí phong ấn.
“Linh khí bị phong ấn, ở trong nước còn không thể hô hấp”
Chưa được bao lâu Tân Trạm đã cảm thấy có hơi nghẹn ứ.
Loại cảm giác này cũng không khác gì lắm với người không tu luyện bị đuối nước.
Ngay khi Tân Trạm có hơi không thể nào nhịn nổi nữa thì hai sợi dây thừng đặc biệt trên người lại mở ra một cái lồng bảo vệ, bên trong đều là không khí, Tân Trạm hít sâu mấy hơi, lập tức liền cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
“Không khí được cung cấp từ trong dây thừng linh này sẽ không ngừng giảm bớt, thời gian cũng sẽ bị kéo dài, vẫn là đừng mất tập trung, chuyên tâm cảm ứng Thủy chi bản nguyên thôi”
Tân Trạm nhắm hai mắt lại, thần thức tản ra.
Anh chìm vào bên trong Quỷ Hải, chịu đựng giày vò, nhưng không phải là vì luyện tập nín thở.
.
Nv chính j mà chán đời thế
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ
phần 2 của truyện là Ta bạch phú mỹ lão bà đó adm, ngta ra tới độ kiếp r á
NVC có vẻ yếu đuối thế nhỉ