CHIẾN TUYỆT VÔ SONG

Trong lúc đó, ở một căn phòng nào đó có hai mươi bảy bóng đen ngồi thành một vòng tròn, mỗi người đều bị một đoàn sương mù bao phủ nên không thể nhìn rõ ràng khuôn mặt của bất cứ người nào.

Không khí đang tĩnh mịch chợt có người lên tiếng: "Các ngươi nghĩ sao?"

"Nghĩ gì nữa mà nghĩ, nếu tên kia thoát rồi thì mau giao tiền ra đây, đừng có ở đó mà đánh trống lảng nghe chưa lão thất phu vô sỉ kia."

Lại có một giọng nữ chen ngang: "Mấy lão già các ngươi cũng bớt bớt một chút đi, lớn như vậy rồi mà còn ngồi cãi nhau về mấy thứ tạp nham này hả."

"Uy uy, tiên tử người tu tiên chúng ta hơi đâu lại để ý tuổi tác, nhưng luận về tuổi tác thì ai đó lại hơn ta, mặt dày vô liêm sỉ hơn ta còn có…." Đang nói thì hàng loại ánh mắt đầy sát khí dội đến khiến cho người này cứ họng không nói nổi lời nào nữa.

Trong khi đó một bóng đen khác, từ đầu đến giờ vẫn cúi đầu trầm ngâm không nói một câu gì, thì lúc này đột nhiên mở miệng: "Tửu Tứ, đệ nói xem thử thách cuối cùng chúng ta nên sắp xếp như thế nào."

"Hả hả?"

"Tại sao lại là đệ, hôm trước không phải huynh nói sẽ giao cho tên tiểu tử của Phong cốc sắp xếp sao? Hôm nay sao lại cua gấp giao cho đệ vậy?"

Lúc này giọng nữ lúc nãy lại vọng đến: "Hừ, đã nghiện mà còn ngại!"

"Ta nghiện? Thứ cho tại hạ nói thẳng, tiên tử biết một lần sắp xếp cái thử thách này tốn bao nhiêu công sức bao nhiêu tài nguyên, hao tổn trí lực lắm không hả? Lần trước chỉ vì thiết kế mà ta phải rụng mất một nửa số tóc trên đầu đấy, đến bây giờ còn chưa mọc lại đủ đây này, nếu như kêu ta bố trí thêm một lần nữa, thì không biết mấy cọng tóc cuối cùng trên đầu của ta có rụng hết không đây."

Lúc này có một giọng nói non nớt giống như giọng của một đứa trẻ vang lên: "Tứ sư huynh, theo như đệ biết thì đầu huynh đâu có tóc, mà có tóc thì cũng là tóc đi cấy chứ có phải tóc thật đâu mà mọc với chả rụng."

"Lần trước huynh bố trí thử thách huynh cũng ăn xén kha khá bảo vật, nên đừng nghĩ rằng đệ và mọi người không biết."

"Nếu không phải mọi người tán thành với cách huynh bài trí, thì có khi bây giờ huynh cũng phải đi cải tạo rồi đấy."

Nghe xong tên kia lại một lần nữa hoá đá, cạn lời không biết nói gì thêm nữa, mà nói đến hai chữ cải tạo cơ thể ẩn trong lớp sương mù bất chợt run lên.

"Cải tạo cái gì mà cải tạo một người trên thông thiên văn dưới tường địa lý, công tư phân minh như vi huynh còn cần phải cải tạo sao, nhưng nói đi cũng phải nói lại đệ cũng khẽ khẽ thôi chứ, nhỡ đâu lão quỷ kia mà biết thì tết này huynh không về đấy."

Tứ huynh bí ẩn vừa nói cong thì một giọng nói không biết từ nơi nào truyền đến, giọng nói rất cổ xưa, tuy giọng điệu không cao nhưng lại có uy lực không bình thường.

"Lão phu biết rồi tên tiểu quỷ ngươi không cần giấu hay bao che gì hết, Tiểu Kim, Tiểu Ngân lôi tên tiểu tử này ra ngoài, sẵn tiện tặng cho nó hai bộ sách đạo đức cùng với một ngàn năm cải tạo,...Ừm mà khoan đã, chờ sau khi nó làm xong đợt nhiệm vụ rồi hẵng đưa đi."

Tứ huynh bí ẩn chợt nhận ra sự việc này có không ổn lập tức đứng dậy định phá không trốn đi, nhưng chưa mở được cổng không gian thì phía sau lưng đã có mấy tia sáng bay tới, và chỉ trong chốc lát đã trói hắn thành một đòn bánh tét.

Mấy người bên cạnh cũng chỉ biết trầm mặt không nói một lời, chỉ để cho Tứ huynh bí ẩn nằm dưới sàn kêu la chửi rủa, chậm rãi được hai đạo đồng từ bên ngoài đi vào lôi ra.

"CMN!"

"*** **** ** *****."

"Thôi lão, ông nhớ đấy thù này không báo ta thề không về…"

Đại sư huynh lúc này không chịu được đưa cánh tay lên chỉ nói nhẹ hai chữ "Cấm Ngôn" chỉ vẻn hai chữ đã có thể hình thành một đạo pháp lệnh, pháp lệnh ngay lập tức khóa mõm Tứ huynh bí ẩn lại.

Bên cạnh có người nghiêng mình qua nói nhỏ cho Đại sư huynh: "Sư huynh làm vậy có được không, tiểu đệ dù sao vẫn còn nhỏ lại bắt đi cải tạo một ngàn năm không phải hơi quá đáng sao?"

Đại sư huynh cũng trầm ngâm không nói lời nào trừng hai mắt nói: "Hoạ do tên tiểu tử này tạo ra, với cả đồ cũng do hắn ăn, chẳng nhẽ đệ cũng góp vui trong việc này sao?"

"Không không! đệ chỉ thấy việc này có chút mất tự nhiên nên hướng sư huynh hỏi xem ấy mà."

Đại sư huynh lúc này cao giọng nói: "Hội nghị hôm nay đến đây thôi, mọi người có thể giải tán."

Mọi người đứng dậy từ từ rời đi, trên bàn lúc này chỉ còn ba người, lúc này tầng sương mù cũng từ từ tản đi mất lộ ra dáng vẻ của hai nam nhân đỉnh đạt, cùng một thiếu nữ dễ thương ôm một con thỏ trắng mắt hồng trên ngực.

"Sư huynh, huynh nghĩ liệu tên tiểu tử họ Dương kia có phá hỏng Thánh tích đại điển không?" Nam tử tóc ngắn mặc đồ trắng suy tư hỏi.

Đại sư huynh chỉ lắc đầu cười gằn: "Hắc, tên tiểu tử kia có nhiệm vụ của riêng, nên chắc chắn sẽ không dám nhúng chàm vụ này đâu, chưa kể mấy ngày trước còn bị mụ quỷ kia chơi cho một vố, nên nội trong khoảng thời gian này tên tiểu tử đó chắc chắn một tỷ phần trăm sẽ trốn ở một nơi nào đó lập âm mưu quỷ kế để trả thù, nên cũng hơi sức đâu đi quậy Thánh Tích đại điển.

Còn hai người các ngươi cũng về đi, nhất là tiểu sư muội, đừng suốt ngày nằm lì ở trong động phủ, hãy ra ngoài hóng chút gió cho khuây khỏa đi, lần trước sư bá cũng có nói nếu muội mà không hoàn thành đủ chỉ tiêu về nhiệm trong năm nay, thì đống đồ chơi của mụi chắc chắn sẽ bị tịch thu đó."

Thiếu nữ mặc đồ ma pháp trong ngực ôm một con thỏ đôi tay khẽ run rẩy.

"Vâng!"

……..

Lúc này dưới lòng đất của Sơn cốc.

Huyết văn thù trên cơ thể của Mạc Hiểu Nam lúc này cũng đã biến mất hoàn toàn, hắc hoá cũng biến mất không một dấu vết, mà thay vào đó cơ thể của hắn lại xuất hiện từng tia kim sắc đang chậm rãi chuyển động dưới lớp da của hắn.

Đây là quá trình đầu tiên của việc Kim thân đang từ từ hình thành.

Giai đoạn thứ nhất Kim bì, thứ hai Kim huyết, thứ ba Kim cốt, thứ tư là Bất diệt Kim hồn.

Kim thân là đẳng cấp đầu tiên của người nhập đạo thể tu, Chỉ cần có Kim thân thì tương đương có thể đánh một một với Đăng Thiên cảnh.

Mỗi một tiểu cảnh giới của Kim thân đều phải cần rất nhiều tài nguyên cùng công sức mới có thể hoàn thành, vậy mà hôm nay Mạc Hiểu Nam chỉ cần vài tiếng đồng hồ đã xuất hiện Kim tuyến, vì thế chẳng mấy chốc hắn sẽ đột phá tiểu cảnh giới đầu tiên của Kim thân.

Cơ thể của Mạc Hiểu Nam mỗi phút mỗi giây đều xuất hiện thêm các sợi kim tuyến, chúng còn phát ra kim quang.

…….

Cách đó không xa, đại khái khoảng năm trăm dặm có một đạo thân ảnh màu đỏ, toàn bộ cơ thể đều được bao bọc bởi một đám huyết khí, đôi mắt tản ta sát khí ngút trời, đi phía sau thân ảnh đó là tám người mặc đồ đỏ đeo mặt nạ trắng, cơ thể hầu không có chút sinh cơ nào.

Thân ảnh được bao bọc bởi huyết khí gầm gừ, tầm mắt đặt vào dãy đại sơn phía trước mắt, trong miệng còn không ngừng có huyết khí tuôn ra, sau đó mấy giây chín đạo thân ảnh đó ngay lập tức phóng thẳng một mạch vào dãy đại sơn.

Sau khi đám người này đi vào, thì liên tiếp có rất nhiều đoàn người bí ẩn từ các phương khác cũng xuất hiện và đi vào theo.

Dường như sắp có một sự kiện trọng đại nào đó sẽ diễn ra tại Thiên Kiều Sơn mạch.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi