CHỒNG NGỐC CỦA LƯU TUỆ

Lưu Lệ bị đuổi khỏi nhà họ Diệp, không xu dính tui, thanh danh thì càng thêm thối. Bây giờ muốn lại gần nhà họ Diệp cũng không được, vì quá khổ nên lúc thấy Lưu Triệt trên phố mới nhắm mắt làm liều. Thực ra ả cũng biết mình không thể trông mong gì vào việc được người này giúp đỡ.
Bao nhiêu năm qua như vậy bây giờ gọi y là ca ca thì chính ả cũng cảm thấy buồn cười. Lưu Lệ không hiểu, bản thân có quan hệ máu mủ với cả Lưu Tuệ và Lưu Triệt, bây giờ hai người đó đều sống rất tốt mà bản thân mình lại ra nông nỗi này. Ả chỉ muốn có cuộc sống sung sướng thôi mà, có gì là sai đâu?
Lưu Lệ lưu lạc khắp phố, chật vật tìm miếng ăn lại phải lẩn trốn kẻ xấu. Ả không lọt mắt Diệp Minh không có nghĩa là ả không lọt mắt những người khác. Lưu Lệ có dung mạo không tồi lại thân cô thế cô khiến nhiều người chú ý, mấy kĩ viện cử người lùng tìm ả khắp nơi. Không còn ca ca chống lưng ả phát hiện mình chẳng là gì cả, ả hối hận tại sao lúc đó không nghe theo Lưu Tuệ xuất giá mà lại tham lam làm gì?
Nếu lúc đó nghe lời Lưu Tuệ có thể sẽ có một cuộc sống ổn định, dù sao thì Lưu Tuệ cũng rất cất công chọn lựa cho ả. Ả biết Lưu Tuệ sẽ không hại ả, nhưng lúc đó sức hấp dẫn từ nhà họ Diệp quá lớn, một núi châu báu và một thỏi vàng dặt cạnh nhau thì ai còn để ý thỏi vàng bên kia trông thế nào.
Lưu Lệ lưu lạc mấy hôm thì bị tên sở khanh ngày trước bỏ trốn cùng mình đem người tới bắt được. Ngay trong đêm âm thầm đem ả rời khỏi trấn Thạch Thành, từ đó không bao giờ xuất hiện nữa. Tên này nợ nần cờ bạc đồ đạc trong nhà đã gán nợ hết nhưng vẫn không đủ, hắn thề thốt còn một thứ có thể gán nợ. Cũng biết là Lưu Lệ có người thân ở đây, thực ra hắn đã quan sát Lưu Lệ lâu rồi.
Chỉ là ả ở trong nhà họ Diệp hắn không dám làm bừa thôi. Dạo gần đây
chủ nợ càng lúc càng đáng sợ, hắn đã định bụng là sẽ tống tiền Lưu Lệ rêu rao quá khứ để moi tiền. Đang sống trong ngôi nhà lớn như thế chẳng là không có chút tiền giúp đỡ tình xưa ư? Thư viết cho Lưu Lệ cũng đã viết xong đang tìm cơ hội đưa cho ả thì Lưu Lệ đã bị đuổi khỏi nhà họ Diệp.
Tên này theo dõi mấy hôm xác định ca ca ả không muốn giúp ả nữa thì đành quay về kế hoạch ban đầu đó là lấy ả gán nợ. Sống cùng Lưu Lệ một thời gian khá dài như vợ chồng tên sở khanh cũng hiểu rất rõ về bản chất của ả. Người phụ nữ này ngại bần yêu phú, hơn nữa còn phi thường chú trọng vẻ bề ngoài, bản thân tên sở khanh cũng ngạc nhiên về việc mình có thể dụ dỗ và chiếm đoạt ả nhanh đến như thế.
Có được dễ dàng thì không trân trọng, huống hồ Lưu Lệ được nuông chiều từ bé nên tính tình ương bướng khó chiều. Chẳng mấy chốc là làm hắn hết hứng thú, khi biết lí do Lưu Lệ bị đuổi khỏi nhà họ Diệp sở khanh cười đểu. Sau khi thấy Diệp Minh thì hắn càng hiểu nguyên do, tuấn tú đến như vậy...chẳng trách khiến ả không tiếc liêm sỉ làm chuyện quyến rũ ca phu.
Sở khanh gán nợ Lưu Lệ vì ả xinh đẹp chủ nợ rất thích hào phóng xóa nợ cho hắn, hắn thoát nợ liền biến mất. Còn sau đó việc Lưu Lệ trở thành đồ chơi của chủ nợ đã ngoài năm mươi hay sau đó ra sao không nằm trong phạm vi quan tâm của hắn.
-------
Ở trấn Thạch Thành Lưu Tuệ không còn thấy bóng dáng Lưu Lệ nữa cũng thấy có chút lạ nhưng hắn chọn lựa không quan tâm nữa. Hắn đã hết sức rồi, hắn yêu Diệp Minh chịu để cho Lưu Lệ ở trong phủ dòm ngó lâu như vậy đã là rất tốt tính rồi. Huynh muội trong nhà cái gì dùng chung cũng có thể nhưng trượng phu thì không được.
Mất một thời gian để mọi chuyện yên ổn trở lại, Diệp Minh sau hôn đó thì trở lại như bình thường. Vẫn là tướng công ngoan ngoãn đáng yêu của y làm Lưu Tuệ có cảm giác Diệp Minh của ngày hôm đó có thể nào là ảo giác của bản thân.
Nhà họ Diệp cũng được vực dậy trở lại, còn giàu có hơn xưa những người trước đây bọn họ gặp nạn tranh thủ bỏ đá xuống giếng giờ đây đều lo sợ bị trả thù. Diệp gia giờ đây rất nhiều chuyện là do Lưu Tuệ quản lí, Diệp Húc đá trở thành vương phi không thích hợp quản lí Diệp gia nữa. Lúc này may mắn có Lưu Tuệ, Diệp Huân dạy dỗ y cũng rất hài lòng. Tuy rằng Lưu Tuệ không xuất chúng bằng Diệp Húc nhưng trước đây đã được Lưu gia bồi dưỡng cũng là một nhân tài có nền tảng không tệ.
Diệp Minh thì trở lại xưởng gốm, bất ngờ trở thành người quản lí của xưởng gốm. Tuy việc kinh doanh vẫn phải nhờ tức phụ ra tay nhưng Diệp Minh dám sát việc làm gốm rất tốt, chất lượng sản phẩm ngày càng được nâng lên.
Lại có quan hệ hợp tác với Lưu Triệt trong một số lĩnh vực, Lưu Tuệ được mở mang tầm mắt vì thủ đoạn của y. Thảo nào mà năm xưa mình lại thua một cách triệt để như vậy.
Diệp Húc cứ cách vài tháng lại về thăm nhà, Lam Tín đối xử với y rất tốt Diệp Nhuế và Diệp Nhuận sống ở kinh thành cũng rất thoải mái, năm sau sẽ thi đồng sinh. Diệp Húc cũng càng ngày càng đặt mở lòng với Lam Tín, quan hệ giữa hai người ngày càng tốt.
Mọi việc đều ổn thỏa tốt đẹp, Lưu Tuệ ngồi trong sân nhìn tướng công đang nghiêm túc dạy con trai nặn đất xét còn tự hào nói : " Món đồ đầu tiên ta làm là tượng của cha nhỏ con, cha nhỏ con rât thích nó cũng thích ta nhất"
Tiểu Đậu nghe vậy dẩu mỗi thì thầm : " Cha nhỏ cũng thích con nha"
Sau đó càng nghiêm túc nặn đất hơn, Lưu Tuệ mỉm cười nhẹ nhàng đi lại phía hai người tay chân lấm len đang cười tít mắt gọi mình ra xem thành quả
          ----------chính văn hoàn--------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi