CÔ VỢ CÂM MANG CON BỎ CHẠY

Chương 69

“Mặc Hi, trả lời điện thoại giúp mẹ, mẹ đang nấu ăn, con xem ai gọi tới vậy?”

Diệp Minh Thành nhìn thoáng qua chiếc điện thoại đặt trên tủ TV cách đó không xa, cuối cùng, cậu bé đứng dậy, đi tới kết nối micro: “Xin chào?”

“Diệp Minh Thành?”

Diệp Minh Thành dù thế nào cũng không ngờ tới, vừa mới nhận điện thoại, người bên kia liền trực tiếp gọi đúng tên của cậu!

Diệp Minh Thành ngạc nhiên mở to đôi mắt đẹp: “Cậu là ai?”

“Tôi là Mặc Hi đây, có phải giờ cậu đang ở nhà tôi không? Mẹ và em gái tôi đều gọi cậu là Mặc Hi?”

Giọng nói trong điện thoại có chút vui tươi, âm thanh cũng có chút giống với giọng của cậu bé, nhưng nghe nhẹ nhàng hơn nhiều, thật giống như một chú cáo nhỏ đang cười.

Mặc Hi?

Thì ra cậu ấy là Mặc Hi?

Cuối cùng Diệp Minh Thành cũng hiểu ra, thoáng chốc, sắc mặt cậu trở nên u ám.

“Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao tôi bị coi là cậu rồi còn bị đưa đến đây? Còn nữa, cậu đang ở đâu?” “Tôi đang ở nhà cậu chứ đâu, Diệp Minh Thành, nói cho cậu biết, ngoại hình chúng ta giống hệt nhau, thế nên nếu tôi đoán không nhầm thì chúng ta hẳn là anh em sinh đôi” “Hả? Anh em sinh đôi?” Diệp Minh Thành bị những lời này làm cho sửng sốt, cậu bé cầm điện thoại đứng bên tủ TV, một lúc lâu sau vẫn cảm thấy đầu óc mông lung.

Mặc Hi gật đầu: “Đúng vậy, đáng nhẽ hôm nay tôi đến tìm ba của cậu, bởi vì ông ấy luôn bắt nạt mẹ tôi, thế nhưng khi đến đó, tôi phát hiện tôi bị coi là cậu, thậm chí cả ba cậu cũng không nhận ra. Thế nên Diệp Minh Thành à, tôi cho rằng chúng ta chính là anh em sinh đôi!” “Anh em sinh đôi?” “Đúng, chính là anh em sinh đôi! Cậu nghĩ đi, cậu bị mang về nhà tôi, mẹ và Ninh Dương đều cho rằng cậu chính là tôi, điều này chứng minh chúng ta giống hệt nhau, không phải anh em sinh đôi đều giống hệt nhau sao?” Diệp Minh Thành: “…….”

Hình như đúng là vậ Cuối cùng Diệp Minh Thành cũng phải đồng tình với ý kiến này, nhưng mà, sau khi đồng ý, cậu bé chợt nghe thấy tiếng nấu nướng trong bếp, lại nhớ tới những đồ ăn vừa nãy mà trước giờ cậu chưa từng được ăn.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cậu lập tức ảm đạm trở lại.

“Nếu như chúng ta là anh em sinh đôi, mà không cần tôi? Ba còn nói với tôi rằng bà ấy đã qua đời rồi!” “Hả?” Bây giờ đến lượt Mặc Hi ở bên kia điện thoại rơi vào mông lung.

Có phải những lời này là đang nói đến mẹ? Cậu ấy đang trách mẹ không cần cậu ấy sao? Lại còn nói mẹ đã qua đời rồi?!!

Mặc Hi tức giận nói: “Mấy lời đó mà cậu cũng tin? Miệng lưỡi đàn ông đều là lũ quỷ lừa đảo! Vậy nếu mẹ nói với tôi cùng em gái răng ba cũng qua đời rồi, vậy ông ấy có qua đời không hả?” Diệp Minh Thành: “…..

Cuối cùng cậu bé không nói gì thêm nữa, cậu đứng đó với khuôn mặt nhỏ tái nhợt.

Tại sao người lớn lại xấu như vậy?

“Diệp Minh Thành, chuyện của người lớn rất phức tạp, chúng ta không nên dễ dàng tin tưởng, bước tiếp theo chúng ta cần làm là tìm hiểu rõ ràng xem hai người họ đã xảy ra chuyện gì, vì sao họ lại chia tay? Còn nữa, hai người chúng ta tại sao lại mỗi người một nơi?” Mặc Hi nói ra mục đích thực sự của cuộc điện thoại.

Diệp Minh Thành nghe vậy cũng đồng tình: “ Vậy bây giờ cần làm gì? Làm thế nào mới có thể tìm hiểu được?” “Ừm….Tôi nghĩ chúng ta vẫn nên gặp nhau trước đi? Gặp rồi nói, còn nữa, hiện tại chúng ta đang hoán đổi vị trí của nhau, để thời gian lâu thì sợ rằng sẽ bị ba mẹ phát hiện mất, cho nên chúng ta vẫn nên hoán đổi trở lại trước đã” Mặc Hi suy nghĩ kỹ càng và đưa ra đề xuất.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi