CÔNG CHÚA NHỎ CỦA ẢNH ĐẾ

Lâu Anh không phải là một cô gái nghiện internet, cô không có cảm giác gì khi bị thu điện thoại, nên cô ngoan ngoãn nghe Hạ Thanh Xuyên nói chuẩn bị ăn cơm, hoàn toàn không biết lúc này trên mạng đã nháo nhào.

Hạ Thanh Xuyên vừa mới đăng Weibo, fans bên dưới lập tức nhào lên liếm màn hình, chẳng qua là đang liếm, thì cảm thấy chuyện này có gì đó không ổn.

【 Hình như tôi mới nhớ ra, vài phút trước Lâu Anh cũng đã đăng Weibo việc cô ấy đi cưỡi ngựa……】

【 Tôi nhìn trại nuôi ngựa này, hình như là trại ngựa mà Lâu Anh đã đi! 】

Người vừa nãy nhận ra vị trí của trại nuôi ngựa lại bình luận.

【 Cho nên…… Chuyện gì đang xảy ra vậy? 】

【 Tôi có chút sợ hãi. 】

【 Tôi cũng có chút sợ hãi. 】

……

Hạ Thanh Xuyên là đỉnh cấp lưu lượng, bài viết vừa đăng không lâu đã lên hot search trên Weibo.

Đương nhiên, là cùng Lâu Anh.

【 Đây là tình huống gì, hai người đi hẹn hò cưỡi ngựa cùng nhau sao? 】

【 CP của tôi lại phát đường, xin phát nhiều chút làm tôi chết vì ngọt đi. 】

【 Mấy người đừng nói bậy, chỉ là hai bức ảnh, không có chung khung, đừng loạn truyền tin đồn nhảm cho anh trai nhà chúng tôi? Cảm ơn! 】

【 Lâu Anh đúng là âm hồn không tan, mỗi lần đều bám lấy nam thần của tôi không buông. 】

【 Lầu trên, xin bạn tỉnh táo một chút, là Anh Anh của chúng tôi đăng Weibo trước, không hề nhắc đến Hạ Thanh Xuyên, rõ ràng là Hạ Thanh Xuyên đã đăng một Weibo khiến người khác hiểu lầm như vậy, quản chuyện của Anh Anh nhà chúng tôi làm gì. 】

【 Nam thần của chúng tôi có địa vị gì, Lâu Anh chỉ là tuyến mười tám, chẳng lẽ nam thần của tôi cố ý đi cọ nhiệt cô ta sao? Buồn cười! 】

Fan CP của hai người rất nhiều, nhưng hầu hết là fan lý trí, đương nhiên cũng có một số fan não tàn.

Mắt thấy hai bên sắp chém giết nhau, fan CP lập tức đến khuyên can.

Đều là nam thần nữ thần, đương nhiên bọn họ không đành lòng để hai bên không hợp nhau.

Vương Hi vốn đang ở hưởng thụ kỳ nghỉ hiếm hoi của mình, đột nhiên nhìn thấy hot search của hai người, nhấn vào xem, khiến anh ta ngậm một ngụm máu nghẹn trong cổ họng.

Hạ Thanh Xuyên cái tên vương bát đản* này lại làm chuyện xấu nữa rồi, một năm không khi nào để cho người ta sống yên ổn, cỡ nào cũng phải làm cho mái tóc còn sót lại của anh ta sầu đến không còn cọng nào mới vui đúng không!

*Vương bát đản(王八蛋): Vương bát đản; đồ vô lại; đồ tạp chủng; quân lộn giống; tên hỗn đản. Nguồn: bachngocsach

Vương Hi lập tức gọi điện thoại đến, nhưng không ai trả lời, tức giận đến mức khiến anh ta muốn quăng luôn điện thoại.

“Anh Hi, hot search phải làm sao bây giờ, anh có muốn chũng tôi đi gỡ không?” Người trong phòng làm việc gọi điện hỏi.

“Gỡ cái gì mà gỡ, treo đi.” Chính chủ không quan tâm, anh mắc gì phải lo lắng chứ.

Đang định cúp máy, anh ta bổ sung thêm một câu, “Nhớ chú ý đến tình hình trên mạng, nếu nó thật sự không tốt, thì kêu người dẫn đường một chút.”

Anh ta thật sự rầu thúi ruột vì tên vương bát đản Hạ Thanh Xuyên.

Hạ Thanh Xuyên sớm đã chuyển điện thoại của hai người sang chế độ im lặng, bảo đảm tuyệt đối không bị quấy rầy, đến nỗi mưa gió bên ngoài, anh cũng đã biết trước khi đăng Weibo.

Đây là điều anh muốn, dù sao thì anh muốn cũng muốn công khai với Anh Anh, hiện tại đăng một số tin tức trước, đến lúc đó sẽ càng hợp lý hơn.

Công ty của Lâu Anh luôn chú ý tình hình trên mạng, nhìn thấy hot search này, do dự không biết nên gỡ không.

Hot search lần trước đã triệt sạch sẽ, lúc này thì sao, không biết người phía trên sắp xếp như thế nào.

“Trước tiên chú ý động tĩnh, đừng để người khác nhân cơ hội bôi đen Lâu tiểu thư.” Về chuyện hot search, hắn đã hỏi người phía trên.

Sau khi ăn xong, Lâu Anh có chút buồn ngủ, chủ yếu là vì cô ăn hơi no.

Ngày thường vì để giữ dáng, tuy cô không ăn cỏ như con thỏ, nhưng cũng chỉ ăn sáu bảy phần là no.

Vừa rồi Hạ Thanh Xuyên vẫn luôn kêu cô ăn nhiều một chút, cô không nhịn được.

“Buồn ngủ?” Hạ Thanh Xuyên thấy cô ngáp, tinh thần không còn tốt như trước.

“Có chút.” Lâu Anh gật đầu, đầu có hơi choáng váng.

“Anh đưa em đi ngủ một lát nhé?”

“Đi đâu?”

“Anh có một căn chung cư ở gần đây, ngày thường không ở đó, thỉnh thoảng đi thả lỏng bằng cách này.”

Lâu Anh gật đầu tỏ vẻ đồng ý, hiện tại cô thật sự không có tinh thần, nếu có một chiếc giường mềm mại quả thực quá hạnh phúc.

Căn chung cư của Hạ Thanh Xuyên ở rất gần, lái xe mười phút là đến.

Trong mười phút này, Lâu Anh thiếu chút nữa ngủ gục rồi.

“Anh ôm em lên?” Hạ Thanh Xuyên thấy cô quá buồn ngủ, cả người lười biếng không muốn nhúc nhích, nên đã có “Lòng tốt” đề nghị.

“Không, em tự đi được.” Lâu Anh từ chối lòng tốt của anh, trước khi trở nên mơ hồ.

Nếu như bị người khác nhìn thấy, sẽ rất xấu hổ!

Trong mắt Hạ Thanh Xuyên lướt qua một tia đáng tiếc, ngay sau đó mỉm cười, “Vậy em cần phải cẩn thận chút, đừng để mình bị ngã.”

Lâu Anh đi theo anh vào khu chung cư, những bảo tiêu phía sau có chút lo lắng, nhưng không dám đi ngăn cản.

Suy nghĩ một lát, anh ta đã gửi tin nhắn cho Lâu Minh, “Tiểu thư đi theo Hạ tiên sinh vào chung cư của anh ấy.”

Lâu Minh đã điều tra qua Hạ Thanh Xuyên, quả thật không có phát hiện chỗ nào không sạch sẽ của anh, chỉ có thể tạm thời ngầm đồng ý cho anh và Lâu Anh hẹn hò.

Nhưng anh sợ Lâu Anh gặp nguy hiểm, đã kêu bảo tiêu nhìn chằm chằm, nếu có chỗ nào bát thường phải lập tức báo cho anh.

Một người đàn ông đưa bạn gái về chung cư của mình, tuy rằng không nhất định là cái kia, nhưng bọn bảo tiêu vẫn có chút lo lắng.

Nếu thật sự xảy ra chuyện, họ không có khả năng gánh được đâu.

Sau khi Lâu Minh nhận được tin nhắn này, sắc mặt lại đen thêm, người báo cáo công việc bên dưới không dám thở mạnh, sợ rằng mình sẽ đâm họng súng.

Anh biết Hạ Thanh Xuyên chắc chắn không dám làm gì, nhưng cảnh cáo vẫn phải có.

“Nếu cậu dám bắt nạt Anh Anh, đừng trách tôi không khách sáo.”

Hạ Thanh Xuyên nhận được tin nhắn của anh, khẽ cười một tiếng rồi ném nó sang một bên.

“Em vào bên trong ngủ một lát đi, anh đến thư phòng xử lý chút chuyện.”

“Chỗ này mỗi tuần đều dì đến quét dọn, chăn chắc là sạch sẽ.” Hạ Thanh Xuyên mở điều hòa, chỉnh nhiệt độ lên, làn gió ấm áp nhanh chóng khiến cho phòng ngủ ấm lên.

Lâu Anh vốn có hơi ngượng ngùng, nhưng thật ra không cảm thấy khó xử, khi nghe anh nói như vậy..

Đáng lẽ lúc trước anh không ngủ ở đây nhiều, cho dù có ngủ, khăn trãi giường cũng được thay.

Từ dưới lầu đi lên, cô đã không buồn ngủ nữa, nhưng anh đưa cô đến đây là để cô ngủ trưa.

Lâu Anh cởi áo khoác ra rồi bọc mình vào trong chăn, chỉ chừa ra một cái đầu đen lúng liếng ở bên ngoài.

Hạ Thanh Xuyên nhìn cô nho nhỏ như đứa trẻ, nằm trên giường của mình, trong lòng sinh ra một cảm giác thỏa mãn kỳ lạ.

Cuối cùng anh cũng bắt được người về nhà, tuy rằng đây không phải là nhà thật sự, nhưng nó sẽ nhanh thôi.

Hạ Thanh Xuyên rời khỏi phòng, kiểm tra đồ dự trữ trong tủ lạnh, có rất nhiều đồ uống và thức ăn nhanh, nhưng anh không muốn để cho cô chúng.

Anh mặc lại áo khoác và thay giày, chuẩn bị đi xuống siêu thị dưới lầu mua ít nguyên liệu về nấu ăn.

Ở trong môi trường xa lạ, Lâu Anh thức dậy chỉ sau một giờ ngủ.

Sau khi thức dậy, cô nghe thấy phòng bếp có tiếng động, nên tò mò đi xem, là Hạ Thanh Xuyên đang xử lý nguyên liệu nấu ăn.

“Hạ lão sư có thể nấu ăn?” Lâu Anh khó giấu vẻ kinh ngạc của mình, đôi mắt phình phình, môi khẽ nhếch, trông rất đáng yêu.

“Trông anh không giống như có thể nấu ăn?” Hạ Thanh Xuyên cười hỏi.

Nếu không phải bây giờ tay anh không tiện, anh thật muốn ôm cô vào lòng.

“Không giống.” Lâu Anh nghiêm túc lắc đầu.

Lúc trước cô thấy fans của anh đều nhận xét anh chỉ có là một hàng “Tổng tài”, “Quý công tử”, tóm lại, anh không giống như có thể nấu ăn.

“Vậy hiện tại giống không?”

Anh chỉ mặc một cái áo sơ mi trên người, tay áo được xắn đến khuỷu tay, trên tay còn cầm một cây dao.

Lâu Anh nghiêm túc đánh giá, vẫn lắc đầu, “Không giống, anh còn chưa đeo tạp dề.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi