CỰ LONG THỨC TỈNH

Chương 554

Nhưng ở chỗ Hoắc Hướng Anh không tồn tại vấn đề này, hai người Thần Hi Quân và Nhan Phi Hoa cũng không có thù lao, sau khi phim điện ảnh được công chiếu, các cô chia lợi nhuận, bán bao nhiêu vé thì cầm bấy nhiêu tiền.

Thần Hi Quân đi rồi, Hoắc Hướng Anh không có bất kỳ tổn thất nào, ngược lại có được tin sốt dẻo làm tăng độ nổi tiếng của bộ phim.

Còn Thần Hi Quân thì thảm rồi, cô không còn cái gì nữa.

Nghe thấy lời của Hoắc Hướng Anh, Lục Hi gật đầu nói: “Cái này vẫn nên hỏi Trương Ngọc Kỳ”.

Nói xong, Lục Hi xoay người về phía Trương Ngọc Kỳ: “Thế nào, có hứng thú đóng bộ phim này không?”

Lúc này, Trương Ngọc Kỳ che miệng mình, nước mắt không cầm được chảy ra từ khóe mắt.

Cô ta nghĩ thế nào cũng không ra, trong một đêm mình lại nhận được một cơ hội lớn như vậy, xoay người liền giống như Thần Hi Quân, lập tức được trở thành nhân vật nổi tiếng.

Cô ta dùng hết sức gật đầu, bảy tỏ đồng ý.

Đùa sao? Một cơ hội lớn như vậy, sao cô ta có thể từ bỏ chứ.

Thấy Trương Ngọc Kỳ gật đầu, Lục Hi cười một tiếng nói với Hoắc Hướng Anh: “Cứ quyết định vậy đi”.

Hoắc Hướng Anh gật đầu liên tục, mặt đầy ý cười.

Lúc này, trong lòng Trương Ngọc Kỳ trào dâng sóng lớn. Chuyện lớn như vậy, hai người này vài ba câu liền quyết định xong, cô ta có một loại cảm giác giống như trong ảo mộng, cực kỳ không chân thực.

Hồi lâu sau, cô ta mới tỉnh lại, lén véo đùi mình, một cảm giác đau đớn truyền tới, cô ta mới yên lòng, biết rằng đây không phải đang mơ.

Tất cả những điều này Lục Hi đều thấy ở trong mắt, anh chỉ lén cười, không có nói thêm gì.

Trương Ngọc Kỳ cho anh cảm giác có chút đáng yêu trong sự thẳng thắn, tính cách cô ta rất tốt. Đây cũng chỉ là thuận tay, giúp đỡ cô ta vượt qua cửa ải khó cũng không phải việc khó gì.

Với anh đây không phải là việc khó, nhưng với Trương Ngọc Kỳ mà nói, điều này tương đương với cứu mạng cô ta.

Mười mấy phút sau khi đi qua trạm bảo vệ một khoảng, cô gái mới nói câu đầu tiên với Lục Hi: “Vừa rồi vẫn phải cảm ơn anh”.

“Không có gì”, Lục Hi thản nhiên đáp.

“Tôi tên Trương Ngọc Kỳ, anh là?”

“Tôi là Lục Hi”.

Hai người giới thiệu thoáng qua, sau đó nói: “Anh Lục, anh tới đây là để?”

“Tôi chỉ tùy tiện đi dạo thôi”, Lục Hi cười đáp.

“Ồ, thì ra là vậy”, Trương Ngọc Kỳ gật đầu: “Anh Lục, tối nay có thể làm phiền anh giả làm vệ sĩ của tôi được không?”

Trương Ngọc Kỳ nói với vẻ mặt ngượng ngùng.

Lục Hi có chút kỳ quái hỏi: “Ở đây cũng không còn nguy hiểm gì nữa, tại sao lại muốn tôi giả làm vệ sĩ của cô?”

Trương Ngọc Kỳ vô cùng thẹn thùng giải thích một trận Lục Hi mới biết ý của cô ta.

Thì ra Trương Ngọc Kỳ cũng có xuất thân từ học viện điện ảnh nhưng vẫn luôn chật vật không tìm được chỗ đứng trong giới giải trí này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi