CỰ LONG THỨC TỈNH

Chương 937

“Tôi đợi ông ở bên trên, tắm rửa sạch sẽ rồi đến gặp tôi, đừng nghĩ đến việc chạy trốn, với chút bản lĩnh đó, dù có trốn đến Nam Cực sống với chim cánh cụt, tôi cũng có thể xách cổ ông ra!”

“Tôi không dám, tôi không dám!”, Burns gần như khóc nói.

Ông ta không chút nghi ngờ lời nói của Lục Hi, với năng lực khó lường như vậy, cho dù bây giờ ông ta ở thời kỳ đỉnh cao nhất, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của anh ta, chưa nói tới việc bây giờ ông ta đã bước nửa chân bước vào cánh cửa địa ngục. Thực lực hiện tại của ông ta đã suy giảm dần theo tuổi tác cùng khí huyết, suy giảm đến mức không bằng các cao thủ bên cạnh, làm sao còn có thể là đối thủ của Lục Hi.

Nhìn thấy Lục Hi quay người đi lên, Vân Khả Thiên vội vàng cởi trói cho Vân Vệ Hoành, đưa anh ta cùng rời đi.

Nhưng mới vừa đi được hai bước, Vân Vệ Hoành đột nhiên nghĩ đến Jenny, xoay người vội vàng kéo cô ta, thấp giọng nói: “Còn đứng ở đây làm gì, không mau đi với anh!”

Mặc dù Jenny muốn dâng anh ta và đứa con của anh ta cho ông nội mình, nhưng suy cho cùng cô ta là người phụ nữ anh ta đã yêu sâu đậm, là mẹ của con anh ta, Vân Vệ Hoành đương nhiên không nhẫn tâm nhìn cô ta cùng người của gia tộc cô ta cùng gặp khó khăn.

Các lối đi và tầng hầm dưới lòng đất của lâu đài cổ vẫn lưu giữ các thiết bị chiếu sáng cổ xưa, nhưng lâu đài cổ trên mặt đất, với bước chân của thời đại, ngoại trừ kiến trúc vẫn giữ được phong cách ban đầu, hiện ra vẻ thăng trầm và bề dày của lịch sử, rất nhiều thiết bị bên trong bao gồm cả thiết bị chiếu sáng đều đã được hiện đại hóa.

Đèn đường kiểu cổ, đèn tường trong hành lang, đèn pha lê cực lớn trong đại sảnh chiếu sáng lâu đài cổ bên trong các bức tường vây.

Jenny là một người phụ nữ thông minh, mặc dù trong lòng thấp thỏm sợ hãi, nhưng sau khi ra khỏi đường hầm, cô ta liền cẩn thận dẫn Lục Hi đi tới phòng tiếp khách lớn nhất trong lâu đài.

Mặc dù những người làm trong lâu đài cảm thấy rất kỳ lạ, Jenny nơm nớp lo sợ đi cùng một người thanh niên phương Đông, nhưng cũng không hỏi nhiều mà đi chuẩn bị trà và các món điểm tâm ngọt theo lời căn dặn của Jenny.

Khi người làm bưng trà và các món điểm tâm ngọt tự làm đến cho Lục Hi, Burns cuối cùng cũng vội vội vàng vàng dẫn theo những nhân vật cốt cán của gia tộc trong tầng hầm, bởi vì bị mất máu mà sắc mặt trở nên nhợt nhạt, đến phòng tiếp khách.

Không thể không nói, Burns nằm trong hồ máu cho người ta ấn tượng vô cùng u ám đáng sợ, nhưng khi ông ta xuất hiện trước mặt mọi người trong một bộ âu phục được cắt may vừa vặn, là phẳng phiu, cho dù vội vội vàng vàng đi đến nhưng vẫn lộ ra khí chất tao nhã quý tộc mà người bình thường ngưỡng mộ.

Nhìn thấy tộc trưởng dẫn theo những thành viên cốt cán trong gia tộc vội vàng đi đến, những người làm trong phòng tiếp khách đều giật mình, vội vàng khẽ khom mình chào hỏi: “Chào buổi tối, công tước điện hạ, xin hỏi có thể giúp gì cho ngài không?”

Nhưng điều khiến những người làm giật mình hơn cả là ngay sau khi bọn họ vừa dứt lời, người thanh niên phương Đông xa lạ đó vậy mà lại đạp vị công tước điện hạ tôn quý của bọn họ.

Công tước điện hạ “già yếu” đột nhiên bị đạp ngã xuống đất, còn chưa đợi đám người làm kịp hoàn hồn từ trong sợ hãi, người thanh niên Hoa Hạ xa lạ đó lại giơ chân đạp liên tiếp vào người công tước điện hạ.

“Mẹ kiếp, hại tôi chạy cả một quãng đường dài như vậy, ông còn dám ăn mặc chỉnh tề như này, muốn khoe mẽ gì với tôi?”, Lục Hi vừa đạp vừa mắng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi