CỰC PHẨM ĐẠI THIẾU



Vũ Ngọc Hiền nghe vậy trên mặt lộ ra vẻ hài lòng.
“Cảm ơn anh yêu nha, moaz!”
Vũ Ngọc Hiền hôn điện thoại trước khi cúp máy.
Bên kia.
Sau khi Tạ Cường cúp máy.
“Chết tiệt, Cha Mày Lục Công Tử này nhất định là lãnh chúa siêu giàu.

Mình không thể cứng rắn đấu với anh ta được!” Tạ Cường tự lẩm bẩm.
Mặc dù Tạ Cường giàu có nhưng nhiều tài sản của ông ta không thể di chuyển, chẳng hạn như cổ phiếu của Bigo Live, là tài sản cố định.


Thật không thực tế khi yêu cầu ông ta rút quá nhiều tiền mặt cùng một lúc, ông ta không bao giờ có thể bán cổ phần của Bigo Live để giúp đỡ cô ta.
Và ông ta cũng thấy cấp độ khí phách của Cha Mày Lục Công Tử, ông ta cảm thấy dù có bỏ thêm ba mươi lăm tỷ, bảy mươi tỷ cũng sẽ sớm bị qua mặt.
Vì vậy, trong chuyện này, ông ta quyết định nghĩ cách khác.
...
Bên kia.
Sau khi Vũ Ngọc Hiền cúp điện thoại, cô trang điểm một chút, trở lại phòng phát sóng trực tiếp tiếp tục livestream.
Trong phòng phát sóng trực tiếp.
Vũ Ngọc Hiền vừa ngồi xuống, cô ta phát hiện ra rằng mưa bình luận bắn trên màn hình đang viết năm chữ Cha Mày Lục Công Tử, cô ta nhìn kỹ hơn thì thấy Cha Mày Lục Công Tử đang ở trong phòng phát sóng trực tiếp của mình.
“Cha mày Lục Công Tử, sao anh lại đến phòng trực tiếp của tôi làm gì?” Vũ Ngọc Hiền nhíu mày.
Trên màn hình công khai.
Cha Mày Lục Công Tử: “Tôi muốn hỏi cô một chút, cô còn muốn đấu không? Tôi đang chờ giá trị danh dự của cô tiếp tục tăng lên, tôi mới quét quà tặng tiếp, thần hào của cô cùng fan không tiếp sức à?”
“Chết tiệt, thần hào sáu sáu sáu (trâu bò)!”
Nhiều người đến xem buổi phát sóng trực tiếp của Vũ Ngọc Hiền để nhiều chuyện cũng quét sáu sáu sáu.
Tất nhiên, các fan của Vũ Ngọc Hiền cũng ngay lập tức tuôn ra mưa bình luận.
“Nhiều tiền quá chịu không nổi nha, tôi thật sự nhìn không quen những người như vậy!”
“Cha mày Lục Công Tử, đây là phòng truyền hình trực tiếp của Ngọc Hiền.


Nơi đây không hoan nghênh anh, cút ngay!”
“Đúng, lăn ra đi!”
...
Các fan của Vũ Ngọc Hiền đều đang đấu tranh cho Vũ Ngọc Hiền.
Trên màn hình công khai.
Cha mày Lục Công Tử: “Đúng vậy, tiền nhiều quá chịu không nổi, nếu không quen được thì cứ dùng tiền đưa Vũ Ngọc Hiền trở lại thứ nhất đi.”
Cha Mày Lục Công Tử: “Còn nữa, tôi chính là thích nhìn cách các người nhìn không quen tôi, không làm gì được tôi, muốn tôi cút ra sao? Tôi không đi thì các người làm sao bây giờ?”
Ngay khi Lâm Thiên nói ra hai câu này, nhìn đám người sôi nổi nhiều chuyện, quét sáu sáu sáu hăng say.
“Cha mày Lục Công Tử, đừng tự đắc, đợi đó, quán quân phải là của tôi!” Vũ Ngọc Hiền kiên quyết nói.
Lúc này, tin nhắn điện thoại di động của Vũ Ngọc Hiền vang lên, cô ta nhanh chóng cầm điện thoại lên kiểm tra nội dung tin nhắn.
Sau khi đọc tin nhắn xong.
“Mọi người ơi, mình có việc cần làm, tạm ngừng một lúc, khoảng bảy giờ tối sẽ livestream nha.” Vũ Ngọc Hiền nói.
Ngay sau đó, Vũ Ngọc Hiền tắt sóng livestream, vội vàng ra ngoài.
Trong phòng truyền hình trực tiếp mọi người đều tỏ vẻ bối rối, tại sao đột nhiên Vũ Ngọc Hiền lại chuẩn bị tắt sóng?
Mặc dù chương trình phát sóng trực tiếp đã bị đóng lại nhưng mưa bình luận bắn trên màn hình vẫn tràn ngập những lời hỏi thăm và nhiều người vẫn đang hỏi.

Lẽ nào Vũ Ngọc Hiền đang chuẩn bị để tranh ngôi đầu sao?
...
Sau khi ra khỏi nhà, Vũ Ngọc Hiền lái ô tô đến phòng bao ở một nhà hàng lớn.

Trước đó, cô ta nhận được tin nhắn của Tạ Cường, nói rằng sẽ giới thiệu một người giàu có cho mình và có thể giúp cô ta giành chức vô địch.
Bên trong phòng bao, Tạ Cường đang ngồi cùng một nam thanh niên khác đeo kính râm, người đàn ông cà lơ phất phơ dựa vào ghế, để lộ chiếc đồng hồ bạch kim nạm kim cương giới hạn trên cổ tay.
“Ngọc Hiền đến đây.

Giới thiệu với em, đây là cậu chủ Chu, một trong tám thiếu gia giàu có ở thủ đô.

cậu chủ Chu rất thích bài hát mới “Quá yêu” của em, vì vậy anh muốn em làm quen một chút.” Tạ Cường tươi cười giới thiệu.
“Một trong tám vị thiếu gia giàu có ở thủ đô?” Vũ Ngọc Hiền kinh ngạc.
Tất nhiên cô đã nghe nói về bát đại thiếu gia ở Thủ đô.
Tám thiếu gia nổi tiếng ở Thủ đô uy danh hiển hách, nhưng trước đây cô chưa từng có cơ hội tiếp xúc với những nhân vật đẳng cấp này.
“Cậu chủ Chu, xin chào!”
Vũ Ngọc Hiền không dám do dự, vội vàng tiến lên bắt tay cậu chủ Chu với thái độ cung kính.
Vì cô ta biết tám thiếu gia ở kinh đô, mỗi gia tộc đều là cường giả, thậm chí có ảnh hưởng lớn trong cả nước.
Khi Vũ Ngọc Hiền bắt tay cậu chủ Chu, cậu chủ Chu liền kéo cô vào lòng ôm lấy.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi