CỨU GIÚP NỮ CHÍNH TÔI BẤT NGỜ KIẾM ĐƯỢC NGƯỜI YÊU


Cứu giúp nữ chính tôi bất ngờ kiếm được người yêu - Chương 41_Gặp mặt bàn bạc_
Tối hôm đó, ngay khi Lâm An vừa bước khỏi cửa chung cư đã nhìn thấy Tống Phú đang ăn mặc trang trọng như sắp đi dự tiệc đứng bên kia.
"Chào Lâm An, cậu ra rồi hả?" Tống Phú phấn khích vẫy tay chào cô.
"Cậu đi đâu mà ăn mặc trang trọng vậy? Bọn mình chỉ là ăn ở một nhà hàng lẩu bình thường thôi mà?"
Nghe thấy lời cô nói, Tống Phú phản bác ngay.
"Đi gặp nữ thần đương nhiên phải khác chứ, sao có thể ăn mặc bình thường được."
Cô nghe đến đây thì giật giật khóe miệng, không hiểu cậu chàng này đâu ra tự tin rằng Quân Nhất Thanh sẽ không nhìn cậu bằng ánh mắt kỳ dị nữa.
"Cậu có thể bớt cuồng thần tượng đi được không? Chúng ta mau xuất phát thôi không trễ giờ bây giờ." Nói rồi Lâm An tự mình đi về phía xe của Tống Phú.

Cũng may chiếc xe mà cậu chàng chọn không quá khoa trương, nếu không cô cũng mất mặt chết mất.
...----------------...
Khoảng nửa tiếng sau cả hai người đã đứng trước nhà hàng lẩu Thập Nhiên.


Lâm An cũng có chút sững sờ trước quy mô của nhà hàng này.
Cả nhà hàng được thiết kế theo phong cách Trung Hoa cổ đại, riêng mặt tiền đã dài hơn mười mét chưa kể đến chiều dài phía sau.
Đang mải ngắm nhìn tổng quan nhà hàng, vai Lâm An đột nhiên cảm nhận được lực vỗ.
"Này, cậu làm gì mà đứng ngẩn ngơ ở đây thế, mau đi vào thôi." Tống Phú đẩy cô vào trong nhà hàng.
Vừa bước vào trong, bọn họ đã thấy một cô tiếp tân đã đứng sẵn ở cửa chào đón.
"Xin kính chào quý khách, cho hỏi quý khách đã đặt bàn chưa ạ? Cho hỏi tên người đặt là gì ạ?"
"Chúng tôi đã đặt bàn ở phòng 203 rồi.

Người đặt bàn tên Quân Nhất Thanh." Lâm An trả lời.
Sau khi xác thực thông tin, cô tiếp tân tiếp tục cất lên tiếng nói.
"Vậy kính mời quý khách lên tầng hai.

Sẽ có người dẫn quý khách đến phòng đã đặt ạ."
Quả nhiên vừa mới bước lên tầng hai, cả hai người đã nhìn thấy một cậu phục vụ đang đứng sẵn ở đầu cầu thang.

Câu ta lặp lại câu hỏi giống như cô tiếp tân ban nãy.

Sau khi cậu phục vụ đã biết bọn họ ở phòng nào thì lập tức đưa bọn họ đến căn phòng đã được đặt trước.

"Vậy mời quý khách đi theo tôi."
Vậy mà bên trong lại rộng đến bất ngờ, nếu là lần đầu tiên đến khẳng định người đến sẽ phải tốn một khoảng thời gian để tìm ra căn phòng mà mình đã đặt.
Sau khi đã đến nơi, Lâm An nhẹ nhàng mở cánh cửa trước mặt ra.


Vừa bước vào cô đã thấy Quân Nhất Thanh ăn mặc chỉnh tề đang ngồi bên trong.
"Cô đến rồi sao? Mau lại đây đi." Ngay khi nhìn thấy Tống Phú đứng ở phía sau cô, Quân Nhất Thanh lập tức tiếp lời.

"Chào anh, anh là bạn của Lâm An nhỉ? Tôi đã nghe cô ấy kể về anh rồi, không ngờ một người trẻ tuổi như anh lại tài giỏi đến vậy."
Lâm An cá chắc trong lòng Tống Phú giờ đây đã ngập tràn hạnh phúc rồi chẳng qua bây giờ cậu ta đang cố tỏ ra chững chạc nên mặt của cậu ta mới đơ như hiện giờ thôi.
"Cám ơn lời khen từ cô, mong hôm nay chúng ta sẽ hợp tác thành công."
"Chắc chắn rồi." Đáp xong lời của Tống Phú, Quân Nhất Thanh lập tức đổi sự chú ý sang cô.
"Tôi muốn cô mỗi tháng phải cung cấp cho tôi ít nhất một bộ đồ độc quyền.

Nếu tôi có sự kiện quan trọng thì bên cô cũng phải cung cấp trang phục cho tôi.

Đương nhiên tôi cũng sẽ không sử dụng nó cho mục đích thương mại.

Được chứ?"
Cô biết đây là cái giá rẻ nhất khi trả cho một ca sĩ nổi tiếng đã từng đại diện cho rất nhiều thương hiệu nên không chút do dự mà chấp nhận, Tống Phú ở bên cạnh cũng gật đầu với cuộc giao dịch chỉ có lời chứ không có lỗ này.
"Đây là bản hợp đồng của bên chúng tôi.


Mong cô xem xét." Tống Phú lôi bản hợp đồng đã chuẩn bị sẵn ra đẩy đến trước mặt Quân Nhất Thanh.
Quân Nhất Thanh nhận lấy bản hợp đồng xem xét thật kĩ, từng điều khoàn trên hợp đồng đều rõ ràng nên chẳng mấy chốc mà cô ấy đã đọc xong.

Vì toàn bộ điều khoản đều không có chút gò bó gì với cô nên cô lập tức hạ bút ký tên.
Nhìn thấy Quân Nhất Thanh đã đặt bút xuống, Lâm An thật sự rất vui mừng.

Tuy bản hợp đồng bây giờ vẫn chưa có hiệu lực vì bọn họ chưa có giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh nhưng chẳng bao lâu nữa nó sẽ có hiệu lực mà thôi.
Vừa kết thúc công việc, cậu chàng Tống Phú như biến thành người khác khiến Quân Nhất Thanh có phần kinh ngạc.
"Chị Nhất Thanh, em có thể xin chữ ký của chị được không? Em là fan hâm mộ của chị từ rất lâu rồi." Nói rồi Tống Phú lập tức lôi từ đâu ra một chiếc bảng nhỏ và cây bút dạ đưa cho Quân Nhất Thanh.
Ngay khi Quân Nhất Thanh vừa ký tên cho Tống Phú xong thì tiếng cốc cốc ngoài của đã vang lên.
" Kính thưa quý khách, đồ ăn của quý khách đã được mang lên rồi ạ.
Cuối cùng cả bữa hôm đó cả ba người đều ăn nhậu no say để chúc mừng chuyện hợp tác, Quân Nhất Thanh thậm chí còn say đến mức phải gọi người quản lý đón mình về..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi