ĐÃ NÓI LÀ YÊU CẢ MỘT ĐỜI


Chuông cửa đột nhiên vang lên, Ái Triêm quay người đi mở cửa để tránh đi sự ngượng ngùng.

Ngoài cửa là Khương Đồng trên tay xách theo một ít thứ.
Khương Đồng nhẹ gật đầu chào cô rồi mang đồ trên tay tiến vào phòng khách.
Trần Minh phất tay nói với Khương Đồng vài câu, anh ta nhanh chóng gật đầu mang thùng dụng cục đi vào phòng ngủ.

Giao việc cho Khương Đồng xong, anh lại lấy lại dáng vẻ lạnh lùng mà tréo chân ngồi trên sofa phòng khách.

So với người đàn ông mang tạp dề nấu ăn lúc nãy thật là một trời một vực.

Ái Triêm cũng ngồi xuống sofa cách Trần Minh không xa, như có suy nghĩ gì đó nhìn anh.
Khoảng cách không xa không gần, hai người đối diện nhau, đều nhìn thấy có chuyện muốn nói trong mắt đối phương.
Ái Triêm mở miệng trước, cô ngồi xuống sofa, mười ngón tay đan vào nhau.

Có một chuyện cô không nghĩ ra, lại có chút vướng mắc.
- Trần Minh.

Hôm qua, trong bệnh viện, tôi có nghe được một chuyện...!
- Ừm?
Trần Minh gật nhẹ đầu, một tay đang cài lại cúc áo, ánh mắt nhìn cô tỏ vẻ anh đang lắng nghe.

- Chuyện Khả Như...!cô ta tự tử chết.

Anh...!có biết chuyện đó không?

Động tác cài cúc áo ở cổ tay dừng lại, ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đen láy là sự bình tĩnh và sắc bén như muốn từ trên gương mặt cô tìm xem ý cô đang hỏi có nghĩa là gì:
- Có đọc báo.

Sao? Em muốn biết gì?
Cô muốn biết chuyện gì? Ái Triêm hơi lo lắng, có lẽ bao gồm rất nhiều chuyện.

Những chuyện mập mờ mà cô sợ có dính líu tới anh.

Cô không hi vọng Trần Minh làm những việc này.
Sửa hơn nửa tiếng, cuối cùng Khương Đồng cũng kiểm tra sửa chữa vừa điện vừa nước trong ngoài.

Ái Triêm nhìn đồng hồ treo tường, đã hơn 9 giờ.

Khương Đồng rửa tay đi ra phòng khách.

Nhìn thấy hai người trên sofa với vẻ mặt căng thẳng thì không dám bước tới chào hỏi mà mang túi dụng cụ đi luôn ra ngoài.

Trần Minh im lặng nhìn cô chờ đợi.

Có vẻ như anh rất hứng thú với chất vấn của cô.

Cô nhìn Khương Đồng đi ra cửa rồi thì không vòng vo với anh nữa:
- Anh...!có liên quan đến cái chết của Khả Như không?
Bởi vì anh là Trần Minh, cho nên anh có năng lực điều khiển sống chết của Khả Như.

Cô không hi vọng anh vì cô làm hại một mạng người.

Nhưng cái chết của Khả Như là sau khi Linh Đan ở cùng cô biết chuyện cô ta hại cô bị đồng nghiệp bêu xấu.

Cô không thể nào không nghi ngờ.
Trần Minh vô cùng nghiêm túc lắng nghe, cuối cùng anh lắc đầu hỏi:
- Em cảm thấy anh là người có thể dùng mọi thủ đoạn kể cả giết người để đạt được mục đích sao?
Giọng người đàn ông trầm xuống:
- Có lẽ em sẽ cho rằng anh làm như vậy để trả thù cho em.

Trần Minh nhìn thẳng vào mắt cô, tiện đà hỏi một câu ngắn chỉ được chỗ quan trọng:
- Thậm chí ở trong lòng em, còn cảm thấy anh là một kẻ máu lạnh vô tình.

Anh nhìn về phía cô, Ái Triêm vô thức cúi đầu.
- Em nói anh đoán có đúng không?
Đưa tay chống lên vách tường phía sau cô tạo thành tư thế kabedon, Trần Minh cúi đầu, ánh mắt nhìn thẳng mắt cô.
Ái Triêm bị anh làm cho chột dạ.

Trần Minh nói không sai, cô đang có ý nghĩ đó.


Nhưng cô không có can đảm để nói thật trước mặt anh:
- Tôi không có.
Ánh mắt cô lãng tránh, không muốn thừa nhận.
Trần Minh biết cô đang nói dối, nhưng anh cũng không làm cô khó xử.

Cho dù đôi mắt chất đầy bi thương buồn bã, anh vẫn biểu hiện mạnh mẽ như cũ:
- Em đừng suy nghĩ nhiều, anh không đem mạng người ra đùa.

Nếu muốn trêu chết cô ta, anh chỉ cần đẩy cô ta vào tù là được.

Đâu cần phải phức tạp như vậy?
Trong lòng cô vẫn mang theo nghi ngờ, nhưng anh đã nói như thế cô cũng không thể nào kiên trì chất vấn anh:
- Vậy được.

Tôi không hi vọng anh trở thành người như vậy.

Xin lỗi vì đã nghi ngờ anh.

Đã khuya rồi.

Anh về nghỉ ngơi đi.

Trần Minh thở dài.

Cái người này vô tình thật.

Anh lamd biết bao nhiêu việc vì cô nhưng cô vẫn cứ muốn cách xa anh như cũ.

____
Buổi sáng thứ hai, Ái Triêm trở lại công trường đánh trận.

Không nằm ngoài dự liệu của cô, sau khi đám phụ nữ kia bị trừng phạt, thái độ của những thành viên khác thay đổi theo chiều hướng tích cực.

Hiệu suất làm việc gấp đôi so với mong muốn của cô.
Toàn bộ nhóm dự án bây giờ đã vào nề nếp nên kế hoạch được thực hiện trôi chảy hơn.

Nhưng trách nhiệm của Ái Triêm ở chặng đường cuối càng nặng nề.
Cô bị công việc dày vò suốt một tuần.

Đến cuối tuần Trâm Chi gọi đến, lại gửi cho cô một bức ảnh vừa lan tràn trên mạng.

- Này, Chân Ái.

Cậu nhìn xem, người đàn ông của cậu lại tiếp tục gây scandal nữa kìa.

Ái Triêm vừa ra khỏi công trường, cả người đầy mồ hôi, còn chưa hết th.ở d.ốc.

Đọc tin nhắn của Trâm Chi có vẫn chưa mường tượng được chuyện gì đang xảy ra.

Cô mở sang tin nhắn Zalo.

Trâm Chi vừa mới gửi hình ảnh cho cô.

Nhấp tay mở tấm ảnh kia, chân mày cô nhíu chặt lại..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi