ĐẠO TÂM CHỦNG MA

Lúc này đây thực lực tăng lên, khiến cho Tần Thiếu Phong hiện tại ngoài lão tổ tông của Thánh Huyết nhất mạch và tiên chủ ra thì đã chẳng còn sợ bất kỳ một ai. Dưới tình huống như vậy, Hồng Minh đại tiên giới này muốn đi đâu mà không được chứ? Hơn nữa bây giờ Tần Thiếu Phong cũng đã nhìn rõ ràng rồi, lão tổ tông của Thánh Huyết nhất mạch sẽ không để mình gặp nguy hiểm, từ việc hắn phái nhiều người âm thầm bảo vệ mình là có thể thấy được. Cho nên bây giờ Tần Thiếu Phong ngay cả tiên chủ cũng không sợ, nếu hắn tới, vậy lão tổ tông Thánh Huyết nhất mạch cũng sẽ tới.

Cái này khiến ho Tần Thiếu Phong có tâm tư đến Trung Ương tinh vực, cái này là vì trong toàn bộ Hồng Minh đại tiên giới, thiên địa linh khí và tài nguyên tu luyện phong phú nhất vẫn phải kể tới Trung Ương tinh vực, chỉ có ở Trung Ương tinh vực mới có được hoàn cảnh tu luyện tốt nhất, có thể tu luyện đến cảnh giới cao nhất, hơn nữa thực lực chỉnh thể của Trung Ương tinh vực đều cao hơn tứ đại tinh vực đàn chung quanh.

Các lão tổ tông của các đại gia tộc ở tứ đại tinh vực đàn chung quanh có rất nhiều cường giả ở Vĩnh Hằng cảnh cửu giai, mà ở Trung Ương tinh vực đàn, lão tổ tông của đại gia tộc chắc chắn phải là cảnh giới vĩnh hằng cảnh cửu giai đại viên mãn, nếu không căn bản không thể sống yên ổn ở Trung Ương tinh vực đàn được, mà cái này cũng chính là nguyên nhân khiến Tần Thiếu Phong muốn tới Trung Ương tinh vực đàn.

Tuy bây giờ Tần Thiếu Phong chinh phục Đông Phương tinh vực đàn và Nam Phương tinh vực đàn, chẳng qua đây chỉ là chơi đùa một chút mà thôi, thế lực lớn chân chính đều đang ở Trung Ương tinh vực đàn, cho nên nếu muốn tập hợp khí số cho Đại Tần Thần Triều, như vậy vẫn phải đi tới Trung Ương tinh vực đàn, mà dựa vào thực lực hiện tại của Tần Thiếu Phong, đương nhiên là đủ rồi.

Nhưng mà Tần Thiếu Phong cũng không lập tức rời khỏi Đông Phương tinh vực đàn, bởi vì Tần Thiếu Phong còn có một việc chưa làm, chuyện này đương nhiên là hấp thu khí số của Đại Tần Thần Triều trong thời gian này, tăng lên mức độ phù hợp của vị diện châu của Tần Thiếu Phong, đây là thủ đoạn mạnh nhất để Tần Thiếu Phong tăng cường thực lực bản thân, là chuyện chắc chắn phải làm.

Vị diện châu có thể nói là bí mật lớn nhất lúc này của Tần Thiếu Phong, nhưng mà Tần Thiếu Phong tin tưởng ở Hồng Minh đại tiên giới này cũng không phải chỉ có mình có được vị diện châu, dù sao lúc trước hắn lấy được vị diện châu cũng gặp phải kẻ cướp bóc, tuy trong thời gian này không còn gặp nữa nhưng nếu đã tồn tại kẻ cướp bóc như vậy, chắc chắn là những người khác cũng có được vị diện châu.

Dù sao vị diện của Hồng Mông thế giới như vậy, ở trong không gian của Hồng Minh đại tiên giới cũng có vô số, chẳng qua có vị diện không có siêu thoát giả xuất hiện, lúc này mới không hình thành vị diện châu mà thôi. Mà Tần Thiếu Phong tin tưởng siêu thoát giả như hắn chắc chắn là không ít, cho nên vị diện châu này chắc chắn còn có những người khác cũng có.

Sau khi cảm nhận được vị diện châu có sức mạnh cường đại, Tần Thiếu Phong rất cảnh giác với những người có được vị diện châu khác, dù sao hắn từ vị diện châu có thể đạt được sức mạnh như vậy, vậy những người khác chắc chắn là cũng có thể, chỉ là hắn chưa gặp được người như vậy mà thôi. Đương nhiên Tần Thiếu Phong dám khẳng định có một người có vị diện châu, người này chính là tiên chủ.

Người bình thường không có vị diện châu cũng là chuyện bình thường, nhưng mà người cường hãn như tiên chủ, hắn nhất định là có được vị diện châu, hơn nữa đây cũng là một nguyên nhân khiến Tần Thiếu Phong kiêng dè tiên chủ. Phải biết rằng tiên chủ này là một trong hai người cường đại nhất Hồng Minh đại tiên giới này, hơn nữa thế lực thiên đình trải khắp toàn bộ Hồng Minh đại tiên giới, thiên đình khí số đạt tới mức độ nào, cũng thật khó tưởng tượng, cho nên tiên chủ và vị diện châu của hắn đạt tới mức phù hợp nào, Tần Thiếu Phong cũng không dám tưởng tượng đến.

Cũng chính vì như vậy, Tần Thiếu Phong đương nhiên hiểu nếu mình không nhanh chóng đem mình và vị diện châu tăng độ phù hợp lên, từ đó đạt được năng lượng trong vị diện châu, như vậy tương lai lúc đối mặt với tiên chủ, chịu thiệt là chắc chắn, cho nên Tần Thiếu Phong mới muốn đi tới Trung Ương tinh vực, đây là không đi không được mà.

Vứt bỏ tạp niệm này, Tần Thiếu Phong chậm rãi bình ổn tâm thần mình, sau đó tâm thần vừa động, đan điền khí hải nội hoàng kim khí số Chân long hít sâu một hơi, trực tiếp nuốt khí số của Đại Tần Thần Triều đã tích lũy trong đoạn thời gian này vào, sau đó dung hợp một hồi, hoàng kim khí số Chân long lại phun toàn bộ khí số ra, mà lúc này khí số của đại Tần Thần Triều mới có được cũng dung hợp với hoàng kim khí số Chân long của Tần Thiếu Phong, đương nhiên, độ phù hợp của Tần Thiếu Phong và vị diện châu cũng tăng thêm.

Vẫn là không nhiều lắm, chỉ có một phần trăm phù hợp, nói cách khác hiện giờ độ phù hợp của Tần Thiếu Phong và vị diện châu đạt tới 3%, mà sau khi tăng độ phù hợp lên, sức mạnh ầm ầm không ngừng từ trong vị diện châu phóng ra ngoài, tràn ngập khắp cơ thể Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Phong vội vàng vận chuyển tam đại huyền công, vội vàng vận hóa nó.

Cũng không biết qua bao lâu, Tần Thiếu Phong rốt cục đã luyện hóa toàn bộ năng lượng vị diện châu phóng xuất ra ngoài, mà thu hoạch lần này cũng khiến cho Tần Thiếu Phong đặc biệt hài lòng, bởi vì Đạo tâm chủng ma đại pháp cùng Chiến thiên đấu địa đại pháp đều đã đạt tới cảnh giới Đệ cửu tầng đệ nhất phẩm, mà Thất tình lục dục đại pháp lại đạt tới cảnh giới ngũ chuyển ma thần, đây mới là thu hoạch lớn nhất của Tần Thiếu Phong, về phần tu vi của Tần Thiếu Phong đạt tới vĩnh hằng cảnh tam giai, cái này cũng chẳng tính là gì.

Mà lần này tăng lên, khiến cho thực lực của Tần Thiếu Phong mạnh lên rất nhiều, đầu tiên Đạo tâm chủng ma đại pháp và chiến Thiên Đấu địa tấn thăng, đạt tới cảnh giới đệ cửu tầng đệ nhất phẩm, điều này khiến cho thực lực của Tần Thiếu Phong tăng mạnh, mà Thần hồn đạt tới cảnh giới Ngũ chuyển ma thần khiến cho Tần Thiếu Phong đạt được rất nhiều lợi ích.

Tăng lên như vậy khiến cho Tần Thiếu Phong rất cao hứng, nhưng mà Tần Thiếu Phong cũng không đắc ý vênh váo, bởi vì hắn biết rõ chênh lệch giữa mình và tiên chủ, cho nên hiện giờ đương nhiên không phải là lúc để đắc ý vênh váo, chờ tới khi có thể đánh bại tiên chủ, Tần Thiếu Phong mới có thể đắc ý, mà hiện tại đương nhiên là phải tiếp tục tăng cường thực lực của mình.

Chậm rãi duỗi cái eo, Tần Thiếu Phong đứng lên, đi ra bên ngoài, lần này bế quan cũng không ít thời gian, đám người Tử Yên ở bên ngoài chờ, đợi Tần Thiếu Phong ra khỏi mật thất rồi, thấy mọi người đều ở đây, vẻ mặt tươi cười, đi tới bên cạnh Tử Yên ngồi xuống, nhìn mọi người ngồi bên cạnh.

Tần Thiên Quyến nhìn Tần Thiếu Phong, nhìn trái nhìn phải rồi cuối cùng mím miệng, nhìn Tần Thiếu Phong nói: “Phụ thân, thực lực của người sao lại tăng lên nhiều như vậy chứ, cái này bảo chúng ta đuổi theo sao kịp đây.” Tần Thiếu Phong nghe Tần Thiên Quyến nói xong, cười ha hả, sau đó nói với Tần Thiên Quyến: “Đó là đương nhiên, nếu không sao làm cha ngươi được chứ.”

Nghe Tần Thiếu Phong nói xong, Tần Thiên Quyến lườm hắn một cái, nhưng cũng chẳng nói gì thêm. Tần Thiếu Phong nhìn bộ dáng của Tần Thiên Quyến, cười nói: “Thiên Quyến, Thiên Tứ, phụ thân quyết định sẽ tới Trung Ương tinh vực đàn, các ngươi có muốn đi theo không nào?” Mà nói xong, Tần Thiếu Phong liền nhìn phản ứng của Tần Thiên Quyến, Tần Thiên Tứ.

Nha đầu Tần Thiên Tứ đương nhiên là vô cùng cao hứng, nói với Tần Thiếu Phong: “Ta muốn đi theo phụ thân.” Mà Tần Thiên Quyến nghe Tần Thiếu Phong nói xong, lại nói thẳng thắn: “Ta phải thay mẫu thân theo dõi ngươi, bằng không ngươi lại câu tam đáp tứ.” Điều này khiến Tần Thiếu Phong không nói được gì, nhưng mà sau khi nghe xong, cũng nhìn Tần Thiên Quyến nói, “Lần này không cần, bởi vì ta quyết định mang theo cả mẫu thân ngươi.”

Lời nói của Tần Thiếu Phong nhất thời khiến tất cả mọi người trong đại điện đều quay sang nhìn hắn, mà Tử Yên lại nhìn Tần Thiếu Phong, nói với hắn: “Ta có thể đi sao?” Trong quá khứ, Tần Thiếu Phong sẽ không dẫn nàng đi theo, tuy là lo lắng nàng sẽ có nguy hiểm, nhưng mà vẫn sẽ khiến Tử Yên có chút khổ sở, lần này Tần Thiếu Phong lại có thể cho nàng đi theo, như vậy khiến Tử Yên rất bất ngờ.

“Đương nhiên, ngươi là thê tử của ta mà, không cho ngươi đi theo sao được chứ.” Tần Thiếu Phong nghe Tử Yên nói xong thì cười đáp, mà Tử Yên nghe Tần Thiếu Phong nói xong, vẻ mặt cũng tươi cười, nhìn Tần Thiếu Phong gật gật đầu, nàng từ Tần Thiếu Phong có được câu trả lời chắc chắn, trong lòng đương nhiên là yên tâm hơn nhiều, đồng thời tâm tình cũng tốt hơn rất nhiều.

Sau khi Tần Thiếu Phong và Tử Yên nói chuyện xong, Tần Thiếu Phong lại chuyển mắt nhìn về phía Tần Thiên Quyến, nói với Tần Thiên Quyến: “Được rồi, bây giờ không cần canh chừng ta nữa, vậy giờ con có còn muốn đi theo ta không.” Nói xong nhìn nàng với vẻ trêu tức, chẳng qua ma nữ Tần Thiên Quyến này vẫn là kỹ cao một bậc, nói với Tần Thiếu Phong: “Hừ, con cũng vẫn đi theo canh chừng phụ thân, ai biết phụ thân có làm chuyện gì xấu sau lưng mẫu thân không chứ, mẫu thân tin phụ thân nhưng con thì không tin.”

Nghe Tần Thiên Quyến nói xong, Tần Thiếu Phong bất đắc dĩ lắc lắc đầu, không nói cái gì nữa, mà là chuyển mắt nhìn Hàn Nhược Tuyết ngồi một bên, từ đầu tới cuối Hàn Nhược Tuyết đều là không nói gì thêm, chỉ là yên lặng nhìn Tần Thiếu Phong, điều này làm cho Tần Thiếu Phong có chút khó xử, không biết có nên dẫn Hàn Nhược Tuyết cùng tới Trung Ương tinh vực đàn hay không.

Đương nhiên, dựa vào thực lực hiện tại của Tần Thiếu Phong, chỉ cần không gặp phải tiên chủ, bảo vệ mấy nữ nhân này không gặp tổn thương gì vẫn là không có vấn đề. Nhưng chỉ lo lắng là lúc tới Trung Ương tinh vực đàn, gặp phải tiên chủ, dù sao đó cũng là Trung Ương tinh vực đàn, là địa bàn của tiên chủ, cho nên Tần Thiếu Phong có chút khó xử.

Mang theo Tử Yên, đó là bởi vì bọn họ là phu thê cùng chung hoạn nạn, tình cảm bao năm vứt đi đâu. Nhưng Hàn Nhược Tuyết thì khác, tuy Hàn Nhược Tuyết đã biểu lộ tâm ý với Tần Thiếu Phong, nhưng mà tới giờ Tần Thiếu Phong vẫn chưa chấp nhận, cho nên tự nhiên là không cần dẫn Hàn Nhược Tuyết đi mạo hiểm, bằng không thật sự xảy ra chuyện gì, Tần Thiếu Phong thật đúng là không biết phải làm sao.

Chỉ là nhìn ánh mắt Hàn Nhược Tuyết, Tần Thiếu Phong thực sự là nói không nên lời không mang theo Hàn Nhược Tuyết đi, cuối cùng, Tần Thiếu Phong liếc mắt nhìn Tử Yên một cái, đưa ra một quyết định gian nan, nói với Hàn Nhược Tuyết: “Nhược Tuyết, nàng cũng đi theo chúng ta đi.” Điều này khiến khuôn mặt Hàn Nhược Tuyết lộ ra vẻ mừng rỡ, ngạc nhiên, vẻ mặt ửng hồng, cái này đương nhiên là kích động!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi