ĐẤU PHÁ CHI XUYÊN QUA CHỈ VÌ CÁC NGƯƠI

Chương 113: Đại chiến sắp tới!

" Hàn Phong, đến đây đi! "

Quay về hai ngày trước khi đại chiến bắt đầu!

Hiện giờ, Phong Thành chỉ trong hai năm ngăn ngủi, đã biến đổi hoàn toàn, bởi vì Hàn Phong thành lập ' Hắc Minh ', đồng thời vì nguyên nhân mang tổng bộ thiết lập ở chỗ này nhờ vậy mà đã biến một thành nho nhỏ trở nên thành thị nổi tiếng khắp Hắc Giác Vực. Phong Thành hiện này, trình độ quy mô phồn hoa của nó không phải là cách đây hai năm là có thể sánh bằng.

Tại một không gian rộng ngay tại trung ương thành, một toàn trang viên rộng lớn đừng sừng sững ở đây, cổ khí thể bàng bạc bá đạo, trong thành không có bất luận một kiến trúc này có thể siêu việt hơn. Đương nhiên với tư các là nơi nghị sự của Hắc Minh các cường giả cùng là nơi cư trú của Hàn Phong, thì trong thành thị cũng không có một người nào có cái gan này.


Hiện giờ Hàn Phong đã hoàn toàn lam bá chủ ở nơi đây, địa vị tại Hắc Minh cùng thanh thế, như là bàn thạch vững chắc, toàn bộ Hắc Giác Vực không người nào dám khiêu khích. ( ngoại trừ người nào đó đang ngự ở Già Nam Học Viện ). Trong trang viên, ở một đại sảnh đang rộng mở có không ít người đang ngồi ở đó mà ở vị trí tối cao, người chủ vị chính là Hắc Minh Minh chủ hiện nay, Dược hoàng Hàn Phong!

Hai bên cách Hàn Phong không xa, đó là Hắc Giác Vực Kim Ngân nhị lão hai người mạnh nhất, dưới nữa, đó là thủ lĩnh các thế lực tham gia Hắc Minh.... Các thủ lĩnh của các thế lực này, tùy tiện lấy một người đều là hạng cường giả chỉ cần giậm một chân thì cũng khiến cho toàn bộ Hắc Giác Vực cũng phải run rẩy lên, bất quá ở trong trường hợp này, những cường giả như bọn họ cũng chỉ có thể bồi ngồi mà ngồi giữa, có thể tưởng tượng trong Hắc Minh này, địa vị phân hóa ra tương đối nghiêm ngặt.


Trong đại sảnh, bầu không khí nghị sự thoáng có chút áp lực, cổ áp lực khắp bầu không khí này đều là đến từ người ở vị trí thủ tọa, sắc mặc thoáng có chút âm trầm Hàn Phong. Lấy dị hỏa trong cơ thể của hắn cảm ứng có thể thấy được, trong nhiều cỗ khí tức kia, có một đạo khí tức, nóng cháy rất quen thuộc.

Hơn nữa, không biết vì sao, lúc dựa vào ' Hải Tâm Diễm' của mình vào thời điểm cảm giác được cổ khí tức nóng cháy kia, dị hỏa trong cơ thể lại bốc lên, dĩ nhiên có điểm cảm giác trì trệ, loại tình huống này giống như là một thứ kiêng kị gì đó....Hàn Phong sắc mặt chậm rãi ngưng trọng, cuối cùng thậm chí có một nét hoảng sợ, có thể làm cho dị hỏa xếp hạng 15 trên dị hỏa bảng 'Hải Tâm Diễm' kiêng kị như vậy, cỗ khí tức nóng cháy kia đến tột cùng là hạng đáng sợ nào?


Bên trong đại sảnh các thủ lĩnh lần lượt nghị sự nói này nói nọ mà không hề biết bên ngoài y bào màu đỏ tựa hỏa diễm rực rỡ đang lặng lẽ đứng, hai tay khoanh trước ngực, hai mắt lạnh lẽo âm trầm nhìn vào cửa sổ. Khóe môi duyên dáng hơi nhếch lên, mũi chân điểm nhẹ bóng dáng xinh đẹp nhảy vọt lên, một đôi phượng hoàng cánh cực lớn mở ra ngay sau lưng nàng.

Ánh trăng mơ hồ từ mây xám lộ ra, nhẹ nhàng chiếu rọi đến bóng dáng của thiếu nữ, một đầu bạch phát có vài nhúm thất sắc, đôi mắt màu tím trong suốt, quỷ dị nhưng tràn ngập hơi thở sát phạt.

Nàng lướt nhẹ qua khung cửa, lặng lẽ biến mất trong đêm tối, lần nữa xuất hiện chính là bìa rừng bên ngoài Phong Thành. " Chủ nhân, người đối với hành động lần này của ' Hắc Minh ' là bỏ qua sao? " Một cái thanh lãnh thanh âm vang lên từ phía sau.
Bạch Tuyết khẽ nhíu đuôi lông mày, âm thanh này không cần xoay người nàng cũng biết là ai. Bỏ qua? Dễ dàng vậy sao? Chỉ là tâm tình tối nay của nàng không tệ, không nghĩ gϊếŧ chúng quá sớm , cứ để chúng đắc ý một chút, để xem chúng sẽ chuẩn bị thứ gì để ' tiếp ' Già Nam Học Viện.

Nàng ngạo mạn xoay người bước đi, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh như băng không có bất kỳ biểu tình " Ngươi cảm thấy ta sẽ tha cho chúng sao.......Tử Ảnh? " trong mắt nàng lộ ra vẻ châm chọc.

" Vậy......có cần thuộc hạ trở lại đó....... "

" Không cần! " 

Bạch Tuyết lãnh ngạo ngẩng đầu lên, hồng sắc y bào rực rỡ trong đêm, khuynh thế dung nhan, tuyệt sắc vô song, cho dù băng lãnh vẫn vô cùng kinh diễm. Khóe miệng cong lên tạo thành một nụ cười xinh đẹp, trong phút chốc khiến bao người thất thần.
" Gϊếŧ? Từ này nói dễ dàng như ngươi phải biết ngươi không phải đối thủ của Kim Ngân nhị lão, nếu ban nãy không có ta bên cạnh dùng đấu khí che chở cho ngươi, thì sớm đã bị hai lão già đó phát hiện. " Bạch Tuyết nhấc cánh tay, lòng bàn tay của nàng hiện ra Sinh Linh Hõa Diễm mà Thần Nông Lão Nhân tặng nàng ra đùa nghịch, Hàn Phong hắn thực lực không tệ, nhất định là cảm ứng dược Sinh Linh Hỏa Diễm trên người nàng, nhưng chỉ là không xác định được loại nào hỏa diễm thôi.

Tử Ảnh bị lời nàng nói làm cho câm miệng, cúi đầu theo sau phục tùng, mặc dù có chủ nhân bên cạnh giúp đỡ nhưng hắn cũng chỉ mới đột phá tới Thất Tinh Đấu Hoàng vẫn còn cách thực lực của Kim Ngân nhị lão rất xa.

" Trở về thôi! À......mà ngươi đi mang Vân Vận đến đây đi, chỉ một mình nàng ấy thôi, nhớ trên đường cẩn thận chút, đừng khiến nàng ấy bị thương tổn gì, bằng không ta lột da ngươi ra đó! " Bạch Tuyết vung ngọc thủ xé rách không gian, một chân bước vào, một chân còn trụ lại bên ngoài, đột nhiên cảm thấy nhớ sư tỷ, rất muốn gặp nàng ấy, mà nàng thì lại đang vướng bận chuyện của Già Nam Học Viện không bằng mang nàng ấy đến đây chơi đi, để cho chúng phu nhân gặp nhau đàm chuyện cũng không tệ. 
Bạch Tuyết tuy mở miệng hù dọa Tử Ảnh là thế, nhưng nàng biết Tử Ảnh sẽ không phụ lòng kỳ vọng của nàng, chỉ là ' hảo tâm ' nhắc nhở thuộc hạ xíu thôi.

Nàng bước vào không gian, để lại Tử Ảnh ngay người đứng đó, sau đó thở dài, chủ nhân ta đi theo người thật lâu mà người nỡ lòng nào hù dọa trái tim bé bỏng của ta chứ * rưng rưng *. Song cũng mở ra hắc dực hướng về Gia Mã Đế Quốc thi hành nhiệm vụ của mình.

Trở lại hiện tại,

Ở phía chân trời xa xa phía trên, đột nhiên có một trận tiếng phá phong vang lên, chợt cấp tốc xuất hiện rất nhiều điểm đen cuối cùng hóa thành đông đảo nhân ảnh thiểm lược mà qua, bởi tốc độ cao mà sản sinh gió xoáy, khiến cho cánh rừng ở dưới lung lay nghiêng ngã. Hơn nữa khí thế cường giả triển lộ ra với quy mô lớn như vậy cũng có thể khiến ma thú khắp dãy núi đều run rẩy cúi đầu im thin thít. Cho dù có một ít cao giai ma thú thực lực cường đại cũng không dám phát sinh động tĩnh quá lớn ở đây, chúng nó mơ hồ một ít trí tuệ của cũng biết với cổ lực lượng khổng lồ này đủ để càn quét cả tòa dãy núi.
" Mọi người cẩn thận! " Nhân ảnh phía chân trời thiểm lược mà qua, đột nhiên có thanh âm già nua vang lên bên tai mỗi người trong nội viện.

Bạch Tuyết ánh mắt hóa thành màu tím lạnh lẽo nhìn mấy đạo nhân ảnh xa xa đang hướng đến, thờ ơ vô vị, chợt bên cạnh hiện ra nhân ảnh, là Tô Thiên. Nàng hơi chút nhíu mày, tính dọa chết nàng mới vừa lòng à. 

" Tô Thiên đại trưởng lão sau đó ngươi xuất hiện làm ơn lên tiếng, ta không muốn ta bị dọa chết đâu! " nhẹ một chút trêu chọc, làm Tô Thiên trên đầu bay qua đàn quạ đen, hắn có thể dọa nàng sợ chết khiếp thì cũng mừng, ngược lại hắn là người nói câu này, tiểu nha đầu luôn cứ thần thần bí bí hiện ra rồi lại biến mất, đối đầu với cả một đội quân cường giả trước mặt mà còn có thể cười đùa chọc ghẹo, nhìn về đám Bàn Long bên cạnh nàng, ai cũng hừng hực sinh lực, cứ như uống phải thuốc lắc, nhất là hồng phát thiếu nữ quyến rũ dẹo qua dẹo lại bên cạnh Bạch Tuyết, làm hắn không nhìn ra cỡ nào thực lực. Còn lại, đều chỉ cao nhất là Cửu Tinh Đấu Hoàng đỉnh phong.
Đối với bản lĩnh của Bạch Tuyết hắn không có ý kiến, nhưng có tò mò, hắn chưa bao giờ thấy nàng chân chính ra tay đánh nhau, đa phần là đùa cợt đối thủ. " Hai năm nay, lúc mới bắt đầu, thế lực này phân tán đích xác không phải là đối thủ của Già Nam Học Viện, nhưng tới từ khi 'Hắc Minh' thành lập, chúng ta chẳng bao giờ chiếm được tiện nghi một lần. " Tô Thiên sắc mặt nhìn qua có chút âm trầm nói.

Bạch Tuyết hiểu Tô Thiên hắn lo ngại cái gì, Già Nam Học Viện không phải không có cường giả vi tôn ứng chiến, mà là lánh đời không muốn ra mặt, nhưng là không đến thời khắc mấu chốt sẽ không đứng ra xuất thủ, mấy bô lão đó, ai nàng cũng gặp qua rồi thực lực Đấu Tôn cùng Thải Lân không sai biệt lắm. Nàng vờ như không về ' Hắc Minh ' khẽ cau mày, nhẹ giọng hỏi ngược lại " Hắc Minh đã mạnh mẽ như vậy? "
" Aizzzzz, trưởng lão Già Nam Học Viện trưởng lão tuy nhiều, nhưng phần lớn đều là đấu vương thực lực, mà trái lại Hắc Minh một ít thủ lĩnh thế lực, đều là Đấu Hoàng cường giả may mà chúng ta nhân số chiếm ưu thế nên mới có thể miễn cưỡng ổn định." Tô Thiên cười khổ một tiếng nói. 

" Ta tuy rằng là thực lực Đấu Tông, nhưng Kim Ngân hai lão bất tử kia lại có thể liên thủ chế trụ ta, còn lại chiến lực bình quân phía dưới thì song phương cũng có thể ngang hàng. Nhưng mỗi lần xung đột, Hàn Phong kia sẽ mượn lực dị hỏa, rất nhanh đem cường giả nội viện đánh bại, sau đó cùng Kim Ngân nhị lão liên thủ xuất thủ đối phó ta, ngươi cũng biết, tên kia tuy nói chỉ là Đấu Hoàng đỉnh, nhưng ' Hải Tâm Diễm ' kia lại ngay cả ta đều phải ứng phó cẩn thận, ba đánh một, ngay cả ta cũng không thể tránh được a. "
" Tuy nói mấy năm nay nội viện thực lực mở rộng không ít, nhưng so sánh cùng với cường giả 'Hắc Minh' tăng trưởng lại là nhỏ hơn nhiều. Chính ngươi cũng là luyện dược sư, tất nhiên cũng rõ ràng lực hiệu triệu của một gã lục phẩm luyện dược sư, cường giả Hắc Giác Vực này, người nào không muốn được một quả đan dược từ tay dược hoàng Hàn Phong? "

Bạch Tuyết nhẹ gật đầu, sau lại cười hỏi tiếp " Tô Thiên ngươi cảm thấy thực lực ta có đủ cân chúng không? " nhìn trên mặt hắn lo ngại, lại hơi e sợ làm nàng không nhịn được mà chọc hắn, hắn quên nàng là Đấu Thánh sao? 

" Đấu Thánh!? " Nói xong Tô Thiên mới ý thức được vấn đề, Bạch Tuyết nha đầu đang cười, là cười trêu chọc hắn a~, ý tứ đơn giản dễ hiểu Già Nam Học Viện có một Đấu Thánh như nàng ở đây bảo vệ hắn còn lo được lo mất làm gì.
" Hàn Phong cùng đám người khác thì giao cho ta, đại trưởng lão ứng phó Kim Ngân nhị lão, hẳn là không thành vấn đề chứ? Có cần ta cử người phụ trợ ngươi? " Bạch Tuyết mỉm cười tay mân môi.

" Hai cái lão già này tuy rằng bằng vào sự phối hợp ăn ý của sinh đôi có thể cùng ta tạm thời giao chiến, bất quá qua một thời gian thì bọn họ sẽ lâm vào hạ phong, chênh lệch Nhị Tinh Đấu Tông cùng hai cái mới bước vào Đấu Tông chẳng bao lâu, không có thể bù đắp tốt như vậy. "

Nghe được Bạch Tuyết nói, Tô Thiên lúc này mới thở dài một hơi, tự tin cười nói.

" Vậy tốt! " Bạch Tuyết ý cười càng sâu, nàng không có hứng thú với Hàn Phong nhưng lại có hứng thú với ' Hải Tâm Diễm ' của hắn. Còn có lần nào giao tranh thì luôn có sự trợ giúp vô hình từ Hồn Điện là sao nhỉ? Nàng thật muốn xé nát cái Hồn Điện này ra, cử một tên Đấu Thánh tới tưởng có thể mặc sức tung hoành ở trước mặt nàng sao? Làm cho nàng có hơi nhớ đến lần ở Vân Lam Tông cũng có tận hai tên tới nhưng nàng chưa có giao chiến thì hai tên đó bị sư phụ cùng Mang lão đầu đánh chết queo rồi, lần này phải ' vận động ' cơ thể một chút.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi