ĐI NGƯỢC CHIỀU GIÓ ĐẾN BÊN CẠNH EM



Lục Thành đau lòng, ngậm ngùi nhớ về việc năm đó.

“Năm đó là dì ấy muốn cứu vãn mọi thứ nên mới tìm cách giúp ông, nhưng cuối cùng thì sao ? Bản thân dì ấy lại vì hít phải quá nhiều khí độc mà sinh bệnh không qua khỏi………Vạn Lân Quân, ông mang hận thù trong nhiều năm như vậy nhưng lại chẳng hề biết mình luôn hận sai người”
Vạn Lân Quân vẫn cố chấp không muốn tin, ông ta liên tục phủ nhận.

“Không thể nào ? Dự án đó tôi dùng rất nhiều thời gian để nghiên cứu thì làm sao lại có lỗi sai được ?”
“Đến lúc này rồi mà ông vẫn còn nghĩ ông không sai sao ? Vì sự cố chấp của ông mà hại chết ba tôi và dì Dĩnh, chính vì sự cố chấp đó của ông mà đã hại chết bao nhiêu mạng người ông biết không ?”
Lục phu nhân bên cạnh trầm mặc, bà ấy đã lên tiếng nói về một việc mà không phải ai cũng biết vào năm đó.

“Lúc mẹ của anh lâm bệnh, A Dĩnh từng đến tìm tôi để vay một khoản tiền lớn…….

.


anh có biết cậu ấy vay tiền tôi để làm gì hay không ?”
Vạn Lân Quân đưa mắt về phía Lục phu nhân, ông ta có vẻ đã đoán được một phần nào đó nhưng lại không thể lên nói nên lời.

“Anh biết lí do đúng không ? Anh đoán ra được rồi đúng không ?”
Khi xưa sau khi Vạn Lân Quân gặp khó khăn, Viên Dĩnh đã âm thầm tìm đến chỗ Hàn Oánh.

“Oánh Oánh”
“Sao cậu lại tìm mình vậy ? Có việc gì sao ?”
“Cậu có thể cho mình vay tiền không ?”
Hàn Oánh nghi hoặc nhìn Viên Dĩnh.

“Cậu muốn vay tiền sao ? Để làm gì ?”
“Không giấu gì cậu, mẹ của Lân Quân lâm bệnh nhưng tình trạng công ty của anh ấy lại không tốt, mình muốn giúp anh ấy xoay sở viện phí cho dì”
“Vậy A Sơn có biết chuyện này không ?”
“Đừng để anh ấy biết, dù sao đây cũng là ý của mình, mình sẽ trả cho cậu từ từ, có được không ?”
“Được rồi, mình sẽ giúp cậu”
Sau khi được Lục phu nhân kể lại mọi việc Vạn Lân Quân lại khó hiểu nói.

“Sao lại có chuyện này ? Vốn không có tiền gì cả ? Chúng tôi chưa từng nhận được tiền gì của cô ta, sao có thể chứ ?”
Lục Thành nhẹ nhàng lấy trên bàn mình mang đến một số giấy tờ.

“Việc này tôi đã có điều tra rồi, năm đó quả thật dì ấy đã chuyển cho mẹ ông một số tiền lớn, nhưng lại bị người ba cờ bạc của ông lấy đi, vì thương chồng nên mẹ ông lựa chọn im lặng và để ông ta mang số tiền đó đi, sau khi có tiền ông ta không những không mang đi trả nợ mà còn tạo ra nhiều nợ khác lớn hơn”
Nhìn thứ trên tay Vạn Lân Quân không muốn tin, đôi tay ông ta run rẩy làm rơi hết giấy tờ trên tay xuống đất.

“Không…….


tất cả đều là giả, các người gạt tôi”
“Năm đó công ty ông gặp chuyện cũng do ba của ông nhúng tay vào, vì muốn lấy tiền mà không ngần ngại làm giả giấy tờ, bán dự án cho công ty đối thủ, ông rơi vào cảnh khốn khó cũng do ông ấy mà ra, vậy mà ông lại quay sang hận thù người luôn cố gắng giúp mình”
“Không………tôi không tin, sao có thể như vậy được ?”
“Vạn Lân Quân, ông âm mưu tính toán nhiều như vậy nhưng cuối cùng lại bị chính người thân hãm hại mà không hay biết, ba tôi và dì Dĩnh dùng mọi cách giúp ông lại bị ông hại chết, không những vậy còn bị ông hận đến tận bây giờ, họ đúng là đã nhìn lầm người rồi”
Sự thật được phơi bày, Vạn Lân Quân đau khổ khóc thảm thiết, ông ta căm hận chính mình vì đã làm quá nhiều chuyện sai trái nhưng lại không hay biết.

“Là tôi sai, tôi có lỗi với cô ấy……….

tất cả đều là do tôi hại cô ấy”
Lục phu nhân đi đến trước mặt ông ta, thất vọng nhìn ông ấy.

“Tôi biết anh vẫn luôn thích thầm A Dĩnh, cũng vì cậu ấy lựa chọn bên cạnh người khác nên anh mới nảy sinh lòng nghi ngờ với cậu ấy, anh lớn lên cùng cậu ấy nhưng cuối cùng lại không hề hiểu cậu ấy một chút nào, cho đến lúc ra đi cậu ấy cũng chưa từng trách anh, cậu ấy chỉ muốn anh có thể sống tốt, còn anh lại chỉ mang suy nghĩ trả thù, là anh nợ cậu ấy, nợ cậu ấy một lời xin lỗi chân thành”
Nói xong Lục Vĩnh Tâm nhẹ nhàng đỡ Lục phu nhân rời đi, chủ tịch Hạ cũng đã lặng lẽ rời khỏi đó, Lục Thiên Chính sau đó cũng đã rời đi, trong căn phòng chỉ còn lại ba người Lục Thành, Tần Thiếu Nhiên và Vạn Lân Quân.

Tần Thiếu Nhiên tiến đến chỗ Vạn Lân Quân.

“Có phải vụ tai nạn của Niệm Khiết cũng do ông làm đúng không ?”
Ông ta hổn thẹn cúi mặt, lúc này mới kể ra sự thật rằng người ông ta nhắm đến là Nhậm Nhã Lâm nhưng khi hạ lệnh cho cấp dưới làm việc họ lại nhận nhầm người vì khi đó Niệm Khiết đang khoác áo của Lục Thành lại còn ngồi trên xe của anh ấy nên họ mới nhầm lẫn.

Vì người của mẹ Tần Thiếu Nhiên ra tay trước nên họ mới ầm thầm đi theo rồi tạo ra một vụ tai nạn nhằm g iết chết Nhậm Nhã Lâm nhưng lại biến thành Niệm Khiết chết thay.

Đến cuối cùng Niệm Khiết cũng chỉ là người không may bị cuốn vào việc này.

Sau khi biết được sự thật Tần Thiếu Nhiên phẫn nộ hét lớn, cậu ấy mất kiềm chế nắm chặt lấy cổ áo Vạn Lân Quân.

“Tại sao lại là cô ấy ? Tại sao lại cuốn cô ấy vào việc này ? Cô ấy vô tội mà”

Nếu không có Lục Thành kịp thời ngăn cản thì Tần Thiếu Nhiên đã ra tay đánh ông ta.

“Thiếu Nhiên, bình tĩnh đi, việc ông ta làm sẽ có người xử lí”
Cảnh sát đồng thời cũng đã xuất hiện, họ đi đến bắt giữ Vạn Lân Quân.

Đến lúc bị cảnh sát đưa đi Vạn Lân Quân cũng chỉ thẩn thờ không nói lời nào, ông ấy cuối cùng cũng đã hiểu ra lỗi lầm của chính mình nên cũng không hề chống cự.

Mọi chuyện được giải quyết, Lục Thành cũng không hề cảm thấy vui vẻ.

“Cậu nghĩ ông ta sẽ bị xử lý thế nào ?”
“Không biết, dù sao cũng sẽ không thoát được, việc ông ta làm sai quá nhiều, vì muốn có được như ngày hôm nay không ngần ngại làm bao nhiêu chuyện phạm pháp”
“Cậu có định đi tìm Nhã Lâm để giải thích không ?”
Lục Thành buồn bã lắc đầu, tiếc nuối khi nhắc đến Nhậm Nhã Lâm.

“Cô ấy nói đúng, bên cạnh tôi chỉ khiến cho cô ấy ngày càng tệ hơn, tôi không muốn cô ấy nhớ về những đau khổ trước đây nữa, chỉ cần cô ấy vui thì tôi cũng sẽ vui”
Tần Thiếu Nhiên biết Lục Thành đã đưa ra quyết định cuối cùng, đơn giản mà nói hiện tại họ sẽ không còn liên quan gì đến nhau nữa, Lục Thành sau này cũng sẽ lại biến thành một người cô độc và khép mình, trong thế giới của anh hiện tại không còn người tên Nhậm Nhã Lâm nữa nhưng trong tâm tư và suy nghĩ thì người con gái đó sẽ không bao giờ biến mất.

Sau khi chia tay Lục Thành, Nhậm Nhã Lâm đã bán tiệm hoa của mình và đã chuyển đi nơi khác sống, không một ai biết cô ấy đi đâu và cũng không ai tìm được cô ấy, Lục Thành vì cảm thấy bản thân không xứng bên cạnh cô ấy nên cũng chỉ lặng lẽ cho người mua lại tiệm hoa đó, đến cuối cùng Nhậm Nhã Lâm lựa chọn trở về cuộc sống như trước đây, không quen biết nhà họ Lục, cô chính là cô của trước đây, tự do tự tại vui vẻ làm việc, chỉ khác là hiện tại cô chỉ còn lại một mình.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi