ĐỌC TÂM - TRÀ TRÀ HẢO MANH

Lương Sở Uyên thử ba lần mới thuận lợi đem quy đầu đưa vào hoa huy*t chặt hẹp.
Thịt huyệt non mềm bị xô đẩy, quấn chặt lấy côn th*t nóng cháy, mới tiến vào được một nửa, động cũng chưa động, anh liền có cảm giác muốn bắn.
Thật sự rất chặt.
Kể cả nhục huyệt ướt đẫm cũng một bước khó đi.
Lương Sở Uyên nhẫn đến đầu đầy mồ hôi, lại thấy Tô Yểu lắc mông dưới thân anh, dứt khoát một tiếng trống làm tinh thần hăng hái, trực tiếp vọt vào chỗ sâu nhất!
"A!"
Sắc mặt Tô Yểu trắng bệch, không thể nói là đau hay không đau, một cây cứng rắn như chày gỗ cắm vào trong thân thể, da thịt bị cọ xát nghiền ép, loại xé rách này so với cảm giác đột nhiên đau đớn mãnh liệt hơn nhiều.
[chặt chết mất...]
Nhịn xuống suy nghĩ chật vật, Lương Sở Uyên vuốt tóc che mắt Tô Yểu, [đau không?] Tô Yểu không rõ mà lắc lắc đầu, chỉ tiến lên ôm anh, không chịu hé răng.
Anh hôn mí mắt nhắm chặt của Tô Yểu, cơ bắp căng thẳng, đầu tiên là vận động nhẹ nhàng chờ cô thích ứng, cho đến khi thấy dòng nước chảy không ngừng, bên tai vang lên tiếng rên rỉ càng thêm sung sướng, anh đẩy nhanh tốc độ, cũng tăng thêm vài phần lực đạo, hai tay chà đạp bờ mông cong vểnh, thao vào mạnh mẽ, thẳng đến khi đâm cho Tô Yểu thở dốc liên tục.
"Không cần, không cần quá nhanh..."
Bên trong bị ma sát đến vừa nóng lại vừa đau, Tô Yểu có chút chịu không nổi.
Lương Sở Uyên không dừng được, đơn giản là ôm cô ngồi trên bồn rửa tay to rộng, xách hai cái đùi của cô lên, để cô ôm chặt chính mình, đâm lung tung một cái. .
||||| Truyện đề cử: Thẳng Nam Đáng Khinh Sa Đoạ Thành Đồ Chơi Của Kí Túc Xá |||||
"A a...A..."
Thời điểm trứng dái nặng trĩu đập vào người cô thật sự sẽ phát ra tiếng vang.
Tô Yểu không dám cúi đầu lại rất muốn nhìn xem. Cô trộm hé mắt, mơ hồ nhìn thấy một cây dương v*t dữ tợn cắm vào rút ra giữa hai chân cô, kéo ra dịch trắng, nhiễm ướt bộ lông của hai người giao thoa bên dưới...Cô nhìn đến bên tai đỏ lên, nâng mí mắt nhìn thấy Lương Sở Uyên đang nhìn cô.
[đẹp hay không đẹp?]
Câm miệng!
Tô Yểu cắn một ngụm vào môi anh, đôi mắt lại quên đóng lại, cô nhìn thấy suy nghĩ của Lương Sở Uyên: [thao như vậy thật thoải mái.]
...Thoải mái sao? Cô không tự giác kẹp chặt đường đi.
Lương Sở Uyên rất vừa lòng.
Nhìn đến ánh mắt hãm sâu vào tình dục của Lương Sở Uyên, Tô Yểu thỏa mãn mà đón ý nói hùa anh. Liên tục mấy chục cái, cô bị đâm đến không kịp kêu ra tiếng.
Vận động dưới thân càng ngày càng phù hợp, năm ngón tay xẹt qua sống lưng Lương Sở Uyên, cô phảng phất như thấy được một đạo bạch quang, hạ thể nhất thời phập phồng kịch liệt, loại cảm giác này cũng không xa lạ: "Sắp tới...Nhanh đi ra ngoài a!"
Lương Sở Uyên bị kẹp đến phát đau, cắn chặt quai hàm, anh cắm mạnh vào hơn mười lần, sau đó rút ra. Một đạo tinh dịch đặc sệt bắn ở trên tường, còn có một chút rơi trên đùi Tô Yểu.
Tô Yểu đắm chìm ở cao trào, không quan tâm gì khác, cũng không để ý cái này. Thân thể cô mềm nhũn, chân tâm trong khe thịt bị tàn phá qua, hạ thân có nước sốt đặc tràn ra ngoài, xen lẫn trong mị thịt hồng nhạt, có thể nói là cảnh đẹp.
Làm cho Lương Sở Uyên lại cứng lên.
Vì thế anh nhắm ngay nhục huyệt sắp khép kín cắm vào lần thứ hai, lúc này ngựa quen đường cũ, không có sự xấu hổ như ban đầu.
Tô yểu khó chịu mà đẩy bụng anh, "Quá lớn, anh đi ra ngoài trước đi..."
Lương Sở Uyên không chịu.
Tô Yểu không có cách nào, chỉ có thể dùng chính sách dụ dỗ, cô vươn đầu lưỡi liếm chóp mũi của anh: "Em, em muốn lên giường."
Lúc này Lương Sở Uyên mới giãn mày, nhưng vẫn không rút côn th*t ra, mà là trực tiếp dùng tư thế giao cấu ôm cô ra khỏi phòng tắm.
"A...Đừng nhúc nhích! Đừng nhúc nhích!"
Vừa đi vừa thao quá mức kích thích, dương cụ cứng rắn theo bước chân phía dưới ra ra vào vào, mỗi lần cắm vào đều đâm vào chỗ sâu nhất.
[như vậy em mới sướng.]
Vách thịt của Tô Yểu chặt chẽ, côn th*t vừa nhét vào liền bị bao đến kín mít, dòng nước ấm áp làm Lương Sở Uyên thực tủy biết vị, muốn ngừng mà không được. Anh không nhịn xuống, động tác lớn hơn một ít, khuỷu tay trong phút chốc đụng đổ giá gỗ phía sau.
Sau khi ra khỏi phòng tắm có một cái giá gỗ, vừa cao vừa lớn nhưng độ rộng lại hạn chế. Lương Sở Uyên vừa mới về nước, đồ vật cũng không nhiều lắm, trên đó chỉ bày mấy cái vật phẩm trang trí, nhìn trống không, tự nhiên cũng không có bao nhiêu trọng lượng.
Cái va chạm của khuỷu tay này--
Phát ra tiếng vang loảng xoảng.
Giống như quân bài domino, giá gỗ sập, dẫn đến những vật trên đó rơi vãi đầy trên đất, từ sạch sẽ đến hỗn độn, chẳng qua chỉ trong nháy mắt.
Tô Yểu bị gặm môi hơi hơi trừng mắt, muốn Lương Sở Uyên quay đầu nhìn xem, ai ngờ người khởi xướng là Lương Sở Uyên cũng không quan tâm, nhiều lắm bên tai động hai cái, anh siết chặt cằm cô, [nghiêm túc chút, đừng động.]
Hình ảnh trong mắt quay cuồng một cái, Tô Yểu ngã vào trên giường, mà côn th*t còn không kịp rút ra, cảm giác dương cụ lại xoay non nửa vòng bên trong nộn huyệt, đột nhiên không kịp phòng ngừa mà mang lại cho cô cảm giác tình dục tột đỉnh!
[thả lỏng.]
côn th*t ngóc đầu trở lại làm hoa kính cao trào thít chặt lại, Lương Sở Uyên có kinh nghiệm lần đầu, lúc này anh không đẩy nhanh động tác, mà là ngừng lại vài giây, chậm rãi đưa đẩy, chờ rơi vào cảnh đẹp, mới khôi phục lại bản tính.
Bản tính hung mãnh bừa bãi.
Tô Yểu bị bản tính này thao đến kêu lên ân ân a a, ý thức dần tan rã, cô tùy ý Lương Sở Uyên trở mình cho chính mình, thời điểm côn th*t không ngừng lao tới lại khàn giọng rên rỉ.
Sướng đến mức hốc mắt chua xót, cô nằm ở trên giường tinh tế mà khóc lóc xin tha, người đàn ông phía sau rong ruổi tiêu dao, càng ra sức hơn.
Cô hoảng hốt nhìn về phía sau, chỉ thấy giá gỗ cùng mảnh nhỏ rơi đầy đất, vô cùng hỗn loạn.
...
Sáng sớm 6h, trời quang không mây, bầu trời màu lam trầm tĩnh vào đông lộ ra một ít thướt tha.
Nghe được tiếng động, lông mày Tô Yểu nhíu lại, mò một bàn tay ra ngoài, lại không sờ thấy di động như trong dự đoán, mà là chạm vào một mảnh da thịt ấm áp.
"..." Cô trợn mắt, eo đau nhức bị kéo lên, lập tức hít hà một hơi, "Tê---"
Đau đớn trong mưa rền gió dữ đêm qua thoáng chốc nảy lên trong lòng, nhìn dung nhan khi ngủ đẹp đẽ trước mắt, Tô Yểu sợ tới mức thu tay, che miệng lại, sợ đánh thức Lương Sở Uyên.
...Rốt cuộc cũng không qua được ải mỹ nhân.
Tối hôm qua đến cuối cùng cô giống như uống say vậy, đầu óc không còn tồn tại suy nghĩ, bị Lương Sở Uyên kéo từ trên giường xuống thảm, lại từ thảm đến góc tường, lăn qua lộn lại, tứ chi vô lực giống như không phải là của cô, cô hóa thành một bãi xuân thủy dựa vào Lương Sở Uyên, anh va chạm phía trước liền va chạm, anh cắm vào từ phía sau liền cắm vào, vô cùng nghe lời.
Đến khi kết thúc, hình như cô còn tắm rửa một chút.
Là Lương Sở Uyên giúp cô tắm.
Không chỉ có như thế, anh còn bôi thuốc lên hạ thân giúp cô, bộ dáng cẩn thận kia còn rõ ràng trước mắt, đầu ngón tay lấy thuốc mỡ xuyên qua hoa huy*t, xúc cảm càng làm người khó quên.
Cũng chưa ăn cơm chiều, không biết anh lấy tinh lực từ đâu ra.
Di động lại rung lên không ngừng, Tô Yểu chịu đau vòng qua người anh lấy điện thoại, cô vừa nhìn, chính là cuộc gọi nhỡ đến từ "Mộc Thái Hậu".
***
Chúc mừng năm mới cả nhà!!! Chúc mọi người có một năm mới vui vẻ và tràn đầy hạnh phúc ^-^

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi