EM ĐÃ QUÊN KHÔNG NÓI



Gia đình trong xã hội thương lưu một cách chân chính là tất cả thành viên của gia đình đó đều biết cách ứng xử hợp lý với mọi loại tình huống, ngay cả chuyện mà khiến cho hầu như toàn bộ nhân loại phải điêu đứng - tình yêu.

Mariana Smith đã cảm thấy có điều bất thường, cô cũng đã điều tra được chuyện gì đang xảy ra.

Người con trai tên Tô Thế Hoan đang ở cùng với William đó, cậu ta là gì đối với hắn mà hắn lại tận lực che giấu như vậy.

Không như những người con gái khác, cô bình tĩnh, sáng suốt.

Nếu là người khác có thể vì đố kỵ mà lỗ mãng, còn cô thì không.

Cho người điều tra toàn bộ lịch làm việc của William, sau đó Mariana đích thân tìm tới địa chỉ mà thám tử tư đưa tới.


Nhấn chuông cửa hồi lâu, vị quản gia lớn tuổi bước ra mở cửa, ông có hơi bất ngờ, đây là vợ tương lai của William mà lần đó khi còn ở gia tộc Levi ông có gặp qua một lần.

Cô ấy tới đây làm gì? Ông thầm nghĩ
"Xin chào tiểu thư Mariana, mời cô vào trong!"
Căn nhà này khá đơn giản nhưng nội thất lại hiện đại và tiện lợi, khác xa với vẻ hào nhoáng sa hoa của căn nhà thuộc dòng tộc Levi mà hắn đang sở hữu, căn nhà lớn nằm tại trung tâm thành phố náo nhiệt.

Bước vào trong phòng khách, cô bất ngờ khi nhìn thấy một cậu nhóc nhìn sơ qua đoán chừng có lẽ vừa mới bước sang tuổi 18, trên mình vận một chiếc áo sơ mi rộng, chiếc quần in họa tiết hoạt hình màu sắc nổi bật.

Đứa trẻ này...!"Xin chào!"
Nghe thấy tiếng động, Tô Thế Hoan ngẩng đầu khỏi cuốn tạp chí trong tay, theo phép lịch sự nở một nụ cười "Xin chào!"
Mariana suýt nữa bị nụ cười đó mê hoặc, may là lý trí của cô đã chiến thắng, nhìn đối thủ đáng gườm trước mặt này, cô không khỏi đề phòng "Tôi là bạn của William, tới tìm anh ấy! Còn cậu?"
"Tôi cũng là...!bạn của anh ấy.

Ah, mag anh ấy đã đi từ sớm rồi, cô ngồi đi, có lẽ William cũng sắp về tới rồi đấy, tôi đi pha trà!" cậu đứng dậy, đem cuốn tạp chí đang xem dở dang bỏ lại lên giá treo ở góc bàn.

Không gian hoàn toàn im lặng, cô trầm tư suy nghĩ cách đối phó tiếp theo, vốn dĩ cô đã tính toán từ trước nhưng không ngờ tiểu tam này lại hoàn toàn khác xa với trong tưởng tượng của cô.

Cậu ấy có vẻ ngoài không mấy nổi bật nhưng thu hút, cậu ấy đẹp ôn nhu, cậu ấy...!Mariana lắc mạnh đầu thở dài Đối xử tốt với cậu ấy một chút vậy!
Cậu đứng trong bếp pha trà mặc kệ lão quản gia đứng bên cạnh ngăn cản, tách trà lài thơm phức cuối cùng cũng được bưng ra đặt trên bàn.

"Mời cô!" Tô Thế Hoan mỉm cười đẩy tách trà tới chỗ Mariana.

Cô cũng tỏ ra vui vẻ nhận lấy và không quên cảm ơn, nhấp một ngụm, mùi hương thật dễ chịu "Cậu làm sao quen biết William?"

Cậu nheo mắt lại nhìn về phía xa xăm vô định suy nghĩ hồi lâu "Ừm...!Thế nào nhỉ...!Tôi từ lần gặp đầu tiên đã bị anh ấy thu hút, và sau đó lại may mắn gặp lại, tới lúc đó anh ấy mới chú ý tới tôi!" nói rồi cậu xoa xoa hai lồng bàn tay lành lạnh, áp lên cổ mình đăm chiêu nhớ lại.

Nghe tới đây cô cũng cảm thấy khó chịu, chỉ là không nói ra, hôn phu của cô cùng với nhân tình là nam này đang cùng nhau chung sống, cậu ta đang kể về chuyện tình của họ...!
"Ừm, cậu có biết anh ấy sẽ phải kết hôn không?" cô chau mày nhìn thẳng vào mắt cậu.

Tô Thế Hoan im lặng một lúc sau mới mỉm cười buồn bã khẽ gật đầu.

Tiếng chuông cửa đột ngột vang lên, Tô Thế Hoan đứng dậy "Cô chờ một chút tôi đi mở cửa, có lẽ William đã về tới rồi!"
Hắn có thói quen rất kỳ lạ, chính là mỗi khi đi đâu về đều nhấn chuông cửa, mặc kệ hắn đã giữ chìa khóa trong tay.

Hoặc nếu có người khác ra mở cửa hắn nhất định mất hứng.

Tô Thế Hoan dự đoán không sai, là William đã trở về "Vào trong đi, có người tìm anh!"
Hắn khẽ chau mày, một là vì cậu nói chuyện với hắn bằng thái độ như vậy, hai nữa là...!giờ này có ai tới tận nhà tìm hắn? Tại sao không gọi báo trước? Tại sao không đến công ty?
Cho xe vào gara, hắn cầm cặp xách đi vào nhà, vừa đúng lúc Tô Thế Hoan từ cổng tới cửa chính, hai bàn tay cùng hướng tới tay nắm cửa vô tình chạm vào nhau, cậu vội rút tay ra.


Điều này vô tình làm cho William mất hứng, hắn tuy không nói ra nhưng có lẽ trận lôi đình cũng sắp bùng nổ rồi.

Vào tới trong nhà, thấy Mariana đang ngồi trên sofa thưởng trà, hắn vô cùng ngạc nhiên "Mariana? Em làm gì ở đây?"
Cô tao nhã đặt tách trà xuống, đứng dậy tiến tới chỗ anh "Vợ tương lai của anh, muốn tới thăm anh cũng không được?"
Nghe tới câu này của Mariana, cậu giật bắn người, linh cảm bất an từ nãy đến giờ hiện tại đã có lời giải.

"Có gì tới công ty trực tiếp tìm anh là được mà!" hắn chau mày.

Cô bất ngờ nhìn về phía Tô Thế Hoan đang đứng chết trân ở gần đó "Anh lo lắng về sự có mặt của người này sao?"
"Em nghĩ vậy sao?" hắn nhếch môi bí hiểm nhìn cô rồi liếc nhìn cậu.

Tô Thế Hoan lo lắng đến lưng ướt đẫm mồ hôi, cậu tự biết được loại tình thế này có nghĩa là gì, cũng biết được mình mang thân phận gì, đành im lặng đẩy cửa chính đi ra ngoài, có lẽ chờ khi người con gái này rời khỏi mới có thể vào nhà, cùng với William nói rõ một số chuyện..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi