GIAI THOẠI TÌNH YÊU HADES

Persephone muốn nổi điên! Ares dám đối xử với cô như vậy? Cô dùng hết sức đẩy hắn ra, khiến hắn nổi điên, trước sức mạnh của Ares, Persephone giống như một con thỏ nhỏ.

Nhưng Persephone sẽ không nhẫn nhục chịu đựng, cô sẽ không để Hades mất mặt! Vì vậy cô cắn lên môi Ares, khiến hắn chịu đau mà buông tha mình, nhưng thân thể hắn vẫn chặn cô.

“Persephone… Nàng thật sự là một con mèo nhỏ… Nàng rất hợp với khẩu vị của ta…” Hắn cười to, sau đó túm tay của Persephone đem cô ôm vào lòng, dùng sức, Persephone bị hắn làm cho đau đớn.

Persephone cảm thấy trời đất lẫn lộn, sau đó nhìn Ares đang cúi người –

Không lẽ hắn muốn cưỡng bức cô?

Ý nghĩ này xuất hiện khiến cho Persephone nổi điên! Nhìn ánh mắt đầy dục vọng của hắn, cô biết hắn muốn làm gì cô. Trời ạ! Đây là thần sao? Ti bỉ xấu xa! Ngay cả một con người nhỏ bé cũng không tha sao? Persephone bây giờ đã hiểu tại sao Demeter và Hades không thèm bước vào nơi này, vì đây là một chỗ bẩn thỉu, trừ bỏ việc mua vui, cậy mạnh thắng yếu thì bọn họ không có cái gì gọi là thần tính! Không, ngay cả nhân tính cũng không có!

Hades! Hades! Chàng ở nơi nào? Chàng có biết ta đang rất cần chàng không? Cầu chàng đến cứu ta! Cứu ta! Persephone nghẹn ngào, nước mắt chảy xuống hai bên má. Cô không nghĩ mình yếu đuối như vậy, nhưng mà với cái tên đàn ông mạnh mẽ đang say này, cô không có cách gì cả, trừ khi cô chết, nếu không cô không cản được hắn.

Nhìn Ares vươn tay về phía mình, Persephone hét lên sợ hãi!

“Không cần —-”

Một cái gì đó bay qua bên tay Persephone, đâm vào Ares. Persephone sợ hãi, không biết mình làm sao có sức mạnh này, theo bản năng sờ lỗ tai, thì ra là bông tai hình lúa mạch mà Demeter tặng cho cô đã phát huy tác dụng. Thì ra Demeter đoán được cô ở nơi này không có gì tốt lành rồi.

Bây giờ còn do dự cái gì? Chạy nhanh! Persephone muốn chạy vào đại sảnh cầu cứu, nhưng mà Ares nhanh chóng bắt được mắt cá chân của cô, hắn kéo lại, Persephone ngã trên mặt đất.

“Nữ nhân chết tiệt!” Ares nổi dụng, hắn xoa xoa đôi mắt. Hắn thế mà không bị gì! Persephone nghĩ đến bông tai của Demeter sẽ làm hắn mù, nhưng không nghĩ năng lực của bà ấy không là gì với Ares.

Ares nheo mắt, vẻ mặt khủng bố.

“Demeter đưa cho nàng bùa hộ mệnh đấy à? Ả không có sức mạnh chiến đấu nên chẳng làm gì được ta đâu!”

“Ares! Đừng làm ta hận người! Ta nhất định trả thù ngươi! Cho dù ta làm không được thì Hades hẳn không thấy khó khăn!” Persephone cắn răng, trong mắt đầy sự tức giận.

“Nàng?” Hắn cười to “Nàng sẽ không, chờ một lát, sau khi ta làm nàng thỏa mãn, nàng sẽ cầu ta không cần rời xa nàng! Về phần Hades, hắn sẽ không đến đây! Cho nên nàng vẫn ngoan ngoãn cùng ta làm việc ấy đi thôi!”

Hắn cười tà ác, dùng ngôn ngữ đáng khinh, sau đó bắt lấy Persephone đặt dưới thân mình, hắn điên cuồng xé quần áo của Persephone, môi hắn hôn lên cổ và ngực của cô.

“Ares! Ta tuyệt đối sẽ làm ngươi trả giá đại giới! Hades! Hades! Hades! Hades!–”

Persephone điên cuồng đánh hắn, lại hét to, nước mắt chảy càng lúc càng nhiêu. Bởi vì tức giận, bởi vì nhục nhã, bởi vì tuyệt vọng, bởi vì tiếc nuối…Cô còn chưa thấy Hades, cô còn chưa xin lỗi hắn, còn chưa nói rất yêu hắn…

Cô đánh càng lúc càng mạnh, hoàn toàn không chú ý thân thể của mình đang bay trên không trung, sau đó lọt vào cái ôm khác…

“Persephone, dừng tay –”

“Không cần, tên đáng ghét! Tên đáng ghét! Ta không để ngươi chạm vào ta, dù có chết ta cũng không để cho ngươi chạm vào ta!” Persephone tiếp tục hét lớn.

“Persephone, là ta! Mở mắt nhìn ta!” Một âm thanh giận dữ ra lệnh.

Hả? Giọng nói này… Giọng nói này… Là của Hades! Làm sao có thể? Hắn không phải không thể bước vào Olympus sao? Hay là… hắn nghe được tiếng kêu của cô nên tới cứu cô?

Persephone chậm chạp mở đôi mắt đầy nước mắt, sợ mình đang mơ.

Sau đó khuôn mặt quen thuộc không thể nào quen thuộc hơn lọt vào mắt cô – Hades! Đó là Hades của cô!

Tay của cô sờ hai má của Hades, nơi đó để lại dấu vết bạo lực của cô – hai má của hắn đầy vết cào. Cô lại làm hắn bị thương.

“Thực xin lỗi, Persephone, ta tới chậm…” Đôi mắt Hades đầy sự đau lòng.

Câu nói này khiến nước mắt Persephone chảy như đê vỡ, cô gào khóc, nhào vào lòng của Hades mà gào khóc.

Trong lòng Persephone dâng lên vô số cảm xúc. Nhưng cuối cùng chỉ còn sự cảm động! May là hắn đã đến! Nếu hắn không đến, cô không biết mọi chuyện sẽ thế nào!

Hades không nói gì, dịu dàng vỗ về Persephone, sau đó đôi mắt lạnh lùng chuyển sang nhìn Ares đang không hiểu chuyện gì.

“Hades? Sao ngươi lại ở đây?” Ares không nghĩ đến Hades sẽ ở đây, vẻ mặt bối rối, nhưng nhanh chóng trấn định. Khuôn mặt hắn cao ngạo, hắn tự nhiên xem đây là địa bàn của mình, Hades sẽ không làm gì được hắn.

Hades không trả lời hắn, im lặng chờ Persephone ổn định.

Persephone từ trong lòng hắn ngẩng đầu.

“Tốt hơn rồi chứ?” Hắn nhẹ giọng hỏi, sau đó lấy áo choàng che Persephone lại.

Persephone gật đầu.

“Đến đó tránh mặt một lát” Hắn nhẹ giọng ra lệnh.

Đến sau đó tránh mặt? Đây là ý gì? Hắn không phải đến cứu cô xong rồi đưa cô trở lại địa ngục sao? Vậy còn bảo cô đi tránh mặt là sao? Persephone nhíu mày bất mãn.

Nhưng khi cô chưa kịp mở miệng phản bác, Hades đã thay đổi đến mức khiến cô kinh ngạc.

Persephone không nghĩ hắn còn biểu tình như thế!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi