GIAI THOẠI TÌNH YÊU HADES

Không của địa ngục bây giờ không giống với trước kia.

Đó là dĩ nhiên, bởi vì boss lớn ở nơi này muốn cử hành hôn lễ!

Mà Persephone cũng là một trong hai nhân vật chính!

Persephone đứng trước gương đồng, nhìn mình qua gương.

Vẫn xinh đẹp như trước. Cô che miệng cười trộm.

Hecate ở phía sau lo việc trang điểm cho cô.

“Hoàng hậu, ngài xem cái này ổn không, màn che màu tím này hợp với trang phục của ngài, lại ít được sử dụng, hơn nữa, ngài xem, nó hoàn toàn phù hợp với hình tượng dịu dạng và hoạt bát của ngài đấy. Thần còn nghĩ đến việc đem một ít hoa thủy tiên trang trí trên đầu ngài, như vậy có thể khiến người ta nhận ra, ngài là nữ thần mùa xuân”

Persephone vừa lòng gật đầu, sau đó phát hiện, nếu Hecate đi làm nhà thiết kế thì thật sự kiếm không ít tiền. Nhưng mà khi cô cầm đống áo quần kia ra thì Persephone thật sự muốn trốn.

“Hecata… Cái này… Bộ quần áo này có phải hơi mỏng không?”

Bộ quần áo rất mỏng. Mà thật ra, nó là quần áo sao? Gọi nó là đồ trong suốt còn đúng hơn. Ngoài hai cái dây lưng thì tất cả đều giống như thủy tinh vậy. Cô cùng Hades kết hôn chứ không phải là quyến rũ hắn, huống chi, hôn lễ sẽ có không ít người đến dự, cô không có gan to đến mức cho người ta xem hết cơ thể của mình.

“Mỏng lắm ạ? Không phải đâu, nếu ngài đến Olympus thì sẽ biết, bọn họ mặc còn mỏng hơn rất nhiều, với lại, bộ này rất được ưa chuộng đó”

Được ưa chuộng? Cái này cùng với đồng quần áo khiêu dâm thật sự giống nhau! Cô không cần, tuy rằng các vị thần Hy Lạp không để ý đến việc này, nhưng cô thì hoàn toàn không thể không để ý, trước khi làm một người Hy Lạp, cô là một người Trung Quốc cổ hủ đấy, có chết cô cũng không mặc bộ quần áo này.

Nhìn khuôn mặt xấu hổ của Persephone, Hecate nhức đầu, nhưng cũng biết điều không nói thêm. Cô cầm một bộ váy màu lục nhạt dài, bộ váy này giống như tơ lụa, bóng loáng và mềm mại, quan trọng nhất nó không mỏng cũng như thiếu vải.

“Cái này thì sao ạ? Hoàn toàn hợp với khí chất của ngài, nó cũng không mỏng và ít vải” Hecate cười tủm tỉm.

Cái này đi. Persephone gật đầu, đem váy ướm lên người, sau đó nhìn Hecate.

“Vậy Hades mặc quần áo thế nào?”

“Thần không biết, trước kia nữ thần Diana luôn phụ trách việc ăn, mặc, đi lại của ngài ấy, cho nên lúc hôn lễ mặc quần áo gì, chỉ có ngài ấy mới biết”

Diana? Đức mẹ Maria! Cô sao lại quên tình địch quan trọng này chứ? Hơn nữa, trước kia cô ta còn phụ trách việc ăn, mặc, đi lại của Hades sao? Vậy không phải cơ thể của Hades đã bị Diana xem hết?

Trong đầu nghĩ đến hình ảnh đáng khinh kia khiến Persephone khó chịu. Không được! Hades là chồng của cô! Cô tuyệt đối không cho người khác sờ mó hay nhìn!

Persephone ném quần áo, chạy khỏi tẩm cung trong lúc Hecate bất động vì kinh ngạc.

Hades đang ở phòng của mình thì ngạc nhiên khi thấy Persephone tức giận xông vào.

“Persephone, có chuyện gì xảy ra sao?”

Persephone không để ý tới hắn, đôi mắt to tròn nhìn khắp phòng.

Không có bóng dáng của Diana. Persephone thở một hơi nhìn Hades đang thay quần áo.

“Nàng sao vậy? Đột nhiên xông vào lại không nói cái gì, nàng đang tìm gì sao?” Hades đến gần Persephone, ôm lấy cô.

“Em tìm Diana” Persephone thản nhiên nói.

“Diana? Nàng tìm cô ấy làm gì? Hơn nữa… Sao nàng lại chạy đến phòng ta tìm cô ấy?” Hades nhíu mày, khuôn mặt có chút gian xảo.

“Em nghĩ cô ấy thay quần áo cho chàng” Cô bất mãn nói nhỏ.

Hades cười lớn, sau đó hôn lên trán vợ yêu của mình.

“Persephone, cái đầu nhỏ của nàng rốt cuộc nghĩ gì thế? Diana đúng là người của ta, tuy rằng ta và cô ấy thường xuyên ở cạnh nhau, nhưng cô ấy không phải tình nhân hay là thị nữ của ta, nàng hiểu chưa?”

Khuôn mặt Persephone đỏ bừng, nhưng mà cô vẫn bất mãn nhìn hắn.

“Chàng nói Diana không phải là tình nhân cũng như thị nữ của chàng, vậy Minthe thì sao?”

Đức mẹ Maria! Hãy cho cô một cái tát đi, cô rõ ràng không muốn nói chuyện này, nhưng không nhịn được sự ghen tuông trong lòng mà vô thức nói ra. Nhưng mà lời vừa mới nói thì cô đã hối hận ngay lập tức. Bởi vì khuôn mặt vui vẻ của Hades đột nhiên tối sầm lại.

“Lúc nàng ở Olympus đã thấy ả sao?”

“Vâng…” Persephone gật đầu, nhìn Hades áy náy “Hades, em xin lỗi, em không cố ý nhắc tới cô ấy”

Hades cười lạnh.

“Persephone, sau này đừng nhắc tên đó trước mặt ta, đối với loại người như cô ta, ta không muốn nghe tới”

Hắn thâm trầm nhìn Persephone.

“Chúng ta sẽ lập tức cử hành hôn lễ, từ hôm nay trở về sau, ta và nàng sẽ ở cạnh nhau mãi mãi”

“Vâng” Persephone cười với hắn, cảm thấy hạnh phúc đang ở cạnh bản thân.

Hades là người dịu dàng như thế nào? Minthe chỉ là quá khữ của hắn mà thôi, còn cô mới là hiện tại và tương lai của hắn. Mãi mãi là của hắn, không tách rời.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi