HOÀNG TỘC

Trương Dung có chút cảm khái nói:

- Tướng quân thật là đại thủ bút, gần ba trăm tên thân hào nổi tiếng tặng lễ, ta tính toán một chút, sẽ không ít hơn mười vạn lượng bạc, đại nhân lại chuyển tay thưởng cho Mai Hoa vệ, loại khí phách này, làm cho ta mặc cảm.

Vô Tấn cười nhạt một tiếng nói:

- Người ở địa vị cao, tự nhiên không thể vi lợi nhỏ mà động tâm, với lại những lễ vật của các thân sĩ này, cũng không dễ cầm, cầm tiền bọn hắn, thì thiếu nhân tình của bọn hắn, hơn ba trăm phần nhân tình, ta làm sao trả nổi, coi như là bọn họ thưởng cho Mai Hoa vệ, để cho các binh sĩ hăng hái tinh thần, cho dù ta đối xử tử tế với binh sĩ, cũng không tránh khỏi bị những người khác hướng kinh thành đâm thọc.

Trương Dung nhẹ gật đầu:

- Tướng quân cẩn thận như vậy là không sai, ta nhớ lúc trước Tô Hàn Trinh mới tới Đông Hải quận, cũng có thân hào nổi tiếng của Đông Hải quận đi đến bến tàu nghênh đón tặng lễ, lúc ấy tám vạn lượng bạc lễ vật bị Tô đại nhân quyên hết cho Giáo quận, có thể nói hắn rất tinh mắt, phải biết rằng lúc ấy chúng ta đã chuẩn bị xong Giám quan, chỉ cần hắn nhận lễ, chúng ta lập tức hướng Giám quan triều đình vạch tội hắn, nhưng hắn không để cho chúng ta bắt được chứng cứ, hôm nay cũng giống như vậy, Dư Diệu Giang cũng không phải thiện nam tín nữ gì, những kẻ đến hoan nghênh tướng quân, đều là do hắn tổ chức đến, trong này làm sao có thể không có trò?

Vô Tấn nâng chung trà lên, chậm rãi uống một ngụm, bất động thanh sắc hỏi:

- Ta cảm giác Trương huynh cùng Dư Diệu Giang quan hệ không tốt, vừa rồi ở trên bến tàu, hai người các ngươi cơ hồ không nói một câu a!

Trương Dung thở dài nói:

- Ngươi nói không sai, ta cùng hắn quan hệ rất gay gắt, không riêng gì hắn, còn có Thiểu doãn Thân Uyên, hai người này cấu kết với nhau làm việc xấu, cùng một chỗ xa lánh ta, ta tới nơi này nhận chức đã mười ngày, ngay cả một phần công văn cũng không thấy, lại càng không cần nói đến tài chính thu chi, nhân khẩu hộ tịch,…, kỳ thật trong nội tâm của ta rất hối hận, không nên tới Giang Ninh phủ nhận chức, lúc ấy nên đi Trần Lưu quận làm Trưởng sử.

- Tại sao lại như vậy?

Vô Tấn có chút kỳ quái hỏi:

- Theo lý, phụ thân ngươi cũng không phải là phái Đông cung, thuộc về phái trung gian, hẳn là đối tượng mà Thân Quốc Cữu muốn lôi kéo mới đúng, hai người này nên lôi kéo ngươi, thông qua ngươi mà khiến cho quan hệ giữa Thân Quốc Cữu cùng Trương Tướng Quốc thêm gần, đây mới là hợp lẽ thường, bọn hắn sao lại bài xích ngươi chứ?

- Cái này ngươi lại không biết, Giang Ninh phủ không giống bình thường, là hang ổ của Thân Quốc Cữu, Phủ doãn, Thiểu doãn đều là người của hắn. Hiện tại, Huyện lệnh tân nhiệm của Giang Ninh huyện là Thân Kỳ Võ, gần mười năm qua, cho tới bây giờ sẽ không có ngoại nhân khác phái Thân gia đến Giang Ninh phủ đảm nhiệm quan lớn, nghe nói đây là chính miệng Hoàng Thượng ở mười năm trước hứa hẹn. Nhưng ai cũng không ngờ, ta lại tới đây nhận chức Giang Ninh phủ Thiểu doãn, bọn hắn rất sợ, cho rằng đây là Hoàng Thượng bắt đầu tước quyền, cho nên bọn hắn đối với ta vô cùng bài xích, hơn nữa ta hoài nghi bọn họ đang liều mạng che dấu cái gì đó, ta tới quá nhanh, bọn hắn còn chưa kịp che đậy hết, cho nên không cho ta xử lý chính vụ của Giang Ninh phủ.

Vô Tấn lập tức có hứng thú, hắn lại hỏi:

- Không biết bọn hắn muốn che dấu cái gì?

- Cái này. . .

Trương Dung có chút muốn nói lại thôi. Đúng lúc này, cửa ra vào truyền đến thanh âm của Kinh Nương:

- Công tử, Tề gia mang đồ tới, đại tỷ bảo người đi xem một chút.

- Ta biết rồi!

Trương Dung cũng đứng lên, cười nói:

- Lần sau ta sẽ nói cho ngươi biết, ngươi công việc bề bộn, có cái gì khó khăn cứ nói với ta, ta sẽ tận sức giúp ngươi giải quyết.

Vô Tấn chắp tay:

- Vậy ta cảm ơn trước!

Từ khi ở thọ yến được Vô Tấn chỉ điểm, Tề gia liền chuyển biến chiến lược của gia tộc, rời khỏi vòng lẫn quẩn với quyền quý quan trường, quay lại thương đạo, trọng tâm gia tộc bắt đầu nam di, đầu tháng chín, Tề lão gia tử suất lĩnh hơn trăm người trong gia tộc phản hồi Sở Châu, Kinh thành chỉ để lại con trai trưởng Tề Mạo tọa trấn.

Nguyên quán Tề gia tuy ở Bình Giang huyện của Đông Hải quận, nhưng cân nhắc đến sinh ý của Tề gia ở Sở Châu, nên Tề gia chưa trở về Bình Giang huyện, mà lựa chọn ở lại Giang Ninh phủ, một phương diện khác, thế lực buôn bán của Tề gia ở Giang Ninh phủ rất lớn, vô luận là cửa hàng hay tiền trang, đều xa xa hơn nhiều ở Đông Hải quận, có thể nói, Giang Ninh phủ là đại bản doanh gần trăm năm nay của Tề gia.

Nhưng có một số việc đáng chú ý liên quan đến Thân gia trăm năm trước, đó là mười lăm năm trước, Giang Ninh Thân gia quật khởi, Thân gia vốn chỉ là đại tộc của Giang Ninh phủ, cũng không có sinh ý trên thương trường, chỉ có đất đai rộng lớn. Gần trăm năm nay, Thân gia cùng Tề gia cũng không xa lạ gì, cũng không có xung đột lợi ích gì.

Từ khi Thân Trăn ở quan trường quật khởi, cùng Thân Thấm Ngọc trong cung được sủng ái, Thân gia từ đại tộc của Giang Ninh biến thành gia tộc quyền thế của Đại Ninh thành. Thân gia mới bắt đầu cường thế quật khởi, thanh kiếm đầu tiên của hắn là chỉ hướng Tề gia, yêu cầu Tề gia phụ thuộc mình, sau khi bị Tề gia cự tuyệt, Thân gia liền bắt đầu chèn ép không gian sinh tồn của Tề gia ở Giang Ninh phủ, cái này là nguyên nhân mà Tề gia phải di chuyển tới Kinh thành phát triển.

Nhưng mười lăm năm sau, Tề gia trở về Giang Ninh phủ, cái này đã mang đến uy hiếp nhất định cho một nhà độc đại của Thân gia ở Giang Ninh..

Tề gia có ánh mắt buôn bán đặc biệt, vài chục năm nay, bọn hắn một mực cấu kết với quan trường cùng quyền quý phát triển. Khi bọn hắn đứng ở chỗ rất cao tìm con đường phát triển sau này của mình, ánh mắt buôn bán hơn người của bọn hắn liền nổi bật ra.

Trong một tháng ngắn ngủn, Tề gia ở trên người Thái hậu, Thân hoàng hậu, Thân Thục phi cùng Mã Nguyên Trinh đầu tư gần ba mươi vạn lượng bạc, cũng đã nhận được thu hoạch phong phú, Tề Vạn Niên được phong làm Nam quận tước, có tước vị này, thiên hạ đệ nhất phú gia đã có bùa hộ thân, Tề Gia liền đường đường chính chính phản hồi Giang Ninh phủ.

Bên ngoài cửa phủ, hai mươi mấy cỗ xe ngựa mang theo đại lượng đồ dùng sinh hoạt, tất cả đều là vật phẩm tốt nhất của Giang Ninh phủ, Tề gia lão Tứ Tề Hoàn cười tủm tỉm, đứng bên chiếc xe ngựa đầu tiên mà chờ chủ nhân đi ra. Trên bến tàu, nghi thức hoan nghênh Tề Hoàn không có đi, cái kia là do Thân gia tổ chức, Tề gia khinh thường tham gia, bọn hắn dùng phương thức của riêng mình để hoan nghênh Vô Tấn đến.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi