KHÔNG MUỐN LÀM NGOẠI THẤT TƯỚNG QUÂN LẠI TẶNG KIẾM


“Tướng quân đã đi một chặng đường dài đến đây, lẽ ra hạ quan nên tổ chức tiệc sớm hơn.

Tuy nhiên, gần đây xảy ra nhiều chuyện, vừa lúc hôm nay lại là tiệc mừng thọ của phu nhân, nên mượn cơ hội cũng không tính là muộn.

”Một nam nhân có bộ ria mép, đôi mắt nhỏ, khuôn mặt tròn, mặc trường bào màu xanh lam đang sóng bước cùng Lận Tử Nghệ về phía trước.

“Không muộn.

” Lận Tử Nghệ nhàn nhạt nói.

Hạ Cẩn nằm trên mái nhà, nhìn bóng lưng hai người, nam nhân có bộ ria mép chắc chắn là huyện lệnh Lý Đại Tài.

Vì chuyện của Từ gia, Hạ Cẩn phái người đi điều tra, Lý Đại Tài này trước đây làm nghề buôn muối, sau đó dùng hết tiền tiết kiệm để mua chức quan huyện.

Bản thân không có tài hoa gì, cũng không có bản lĩnh thật, gặp thời điểm có đại sự cần đưa ra quyết sách, đều là dựa vào sư gia giải quyết.

Hạ Cẩn từ trong túi vải lấy ra mặt nạ Lý Quỳ đeo lên mặt, nàng lấy chiếc áo khoác đen đang phơi trong sân của Lý đầu bếp quấn quanh người, khom lưng trộm theo đuôi.

Chỉ thấy sau khi Lý Đại Tài đưa Lận Tử Nghệ đến yến hội, hắn ta hoảng sợ rời đi, sau đó đi vòng ra hậu viện, nhìn xung quanh xem có ai không, rồi mở cửa đi vào.


Sau khi vào phòng, hắn cẩn thận chốt cửa lại, Hạ Cẩn nhẹ nhàng xuyên qua mái nhà, nhìn thấy hắn vào phòng, nàng liền nhảy xuống mái nhà, ở cửa nghe trộm.

“Đại nhân, Lận Tử Nghệ tới rồi!” Lý Đại Tài hoảng sợ nói.

“Tới thì tới thôi, nhìn ngươi sợ tới mức nào, đúng là không có tiền đồ!”Hạ Tấn sờ sờ cằm, giọng nói của nam tử này rất quen, hình như ngày đó trong quán trà nghe được “Đại nhân” chính là hắn!"Dựa theo đại nhân phân phó, đã động tay động chân trên đồ ăn, chỉ cần Lận Tử Nghệ ăn vào, nhất định sẽ chết! Khi đó, ta chỉ cần đổ hết trách nhiệm lên đầu bếp của Thực Thần Đường!"Hạ Cẩm nheo mắt lại, trong lòng thầm mắng: "Mẹ kiếp!"Thực Thần Đường chọc tới ngươi à, ngươi không tìm cửa tiệm nào, cố tình liều mạng tìm tới ta đúng không?"Bên trên nói, nếu ngươi có thể xử lý tốt chuyện này, sẽ thăng cấp cho ngươi lên ba cấp, cho ngươi về kinh làm thị lang!"“Đại nhân yên tâm, ta đảm bảo mọi việc sẽ không có sai sót!” Lý Đại Tài vẻ mặt tham lam!Hạ Cẩn thầm mắng hắn ngu ngốc, ngươi tin à? Đoán rằng khi sự việc hoàn tất họ sẽ giết con lừa ngu ngốc nhà ngươi.

Khi nàng quay người và chuẩn bị rời đi, gót chân đập vào cây cột cái rầm.

"Ai?"Lúc này, một bàn tay nắm lấy cánh tay của Hạ Cẩn, sau đó toàn thân nàng bị kéo vào một bức tường thịt.

Nhịp tim đập thình thịch và hơi thở sâu của nam nhân vang vọng bên tai.

Cửa phòng từ bên ngoài mở ra, Lý Đại Tài nhìn ra ngoài, đúng lúc đó, một con mèo từ trên mái nhà nhảy xuống.

“Là mèo hoang.

” Lý Đại Tài liền đóng cửa lại.

Hạ Cẩn thở phào nhẹ nhõm, khi nàng hạ tầm mắt xuống, nhìn thấy một bàn tay to lớn đang gắt gao nắm chặt cổ tay mình, thân thể được ôm trong ngực của nam tử!"Ngươi có thể buông tay.


" Hạ Cẩn nói.

Lận Tử Nghệ rũ mắt nhìn nữ tử trong lòng mình, trên mặt nàng đeo một chiếc mặt nạ, từ góc độ của hắn, chỉ có thể nhìn thấy chiếc cổ trắng ngần, đôi tai như ngọc của nữ và ngửi thấy một mùi thơm nhàn nhạt.

Nhận ra mình đang ôm một nữ tử, Lận Tử Nghệ vội vàng buông tay ra.

Hạ Cẩn được tự do, xoay người nhìn về phía nam nhân.

Là hắn!Bên trong cửa phòng lại lần nữa mở ra, Lận Tử Nghệ bắt lấy tay Hạ Cẩn tránh ở sau núi giả, Hạ Cẩn nhìn về phía sườn mặt nam nhân.

Chỉ thấy hắn chính nhìn chăm chú vào phương hướng hai người Lý Đại Tài rời đi.

Lận Tử Nghệ chắc chắn đã nghe thấy cuộc trò chuyện vừa rồi của họ, hẳn là đã biết có người muốn đầu độc mình, nếu đã biết, Thực Thần Đường có thể xóa bỏ hiềm nghi, đối với nàng mà nói là chuyện tốt!Nghĩ tới mình đeo mặt nạ còn bị hắn truy nã, Hạ Cẩn thầm nghĩ, không nên ở chỗ này lâu, phải chạy thật nhanh!Không ngờ Lận Tử Nghệ lại nhanh hơn Hạ Cẩn, trong chốc lát liền không thấy bóng dáng.

Hạ Cẩn thấy hắn đi rồi, dứt khoát cũng theo sau tìm hiểu đến tận cùng.

Sau khi Lý Đại Tài tách khỏi vị “Đại nhân” kia, hắn ta đến con hẻm gần bức tường ngoài phủ, huýt sáo, một con diều hâu vỗ cánh đậu trên cổ tay hắn.

“Muốn gạt Lý Đại Tài ta, cũng không nhìn xem ta là làm gì đó! Thương nhân chỉ biết đến lợi ích, muốn quan chức cái gì! Đi kinh thành bị người nhìn chằm chằm, càng không vớt được chút bạc nào, còn không bằng hiện tại kiếm nhiều tiền hơn!”Vừa nói, hắn ta vừa buộc ống tre vào chân diều hâu, sau đó thả diều hâu bay đi, sau khi quay người lại, hắn ta trở lại với bộ dạng tham quan béo núc kia.


Hạ Cẩn không khỏi nhếch môi, lão gia hỏa này rất giỏi giả vờ, trong bụng đều là một bụng ý nghĩ xấu, vốn dĩ cho rằng hắn muốn hố người, không nghĩ tới là hắn muốn đem đối phương hố chết! Chậc chậc chậc chậc!Ngẩng đầu nhìn về phía con diều hâu đang bay đi, Hạ Cẩn nhìn thấy một bóng đen đang đuổi theo, Hạ Cẩn nghi hoặc, vừa rồi còn có ai đang nhìn lén gần đó?Nàng nhảy xuống tường, trộm theo đuôi, thời điểm đuổi tới chỗ một rừng cây nhỏ, một ám khí bắn hạ con diều hâu.

Hạ Cẩn nhìn kỹ hơn và thấy người này chính là Lận Tử Nghệ!“Quả nhiên là hắn!” Lận Tử Nghệ ôm con diều hầu đã chết thấp giọng tự nói.

Hơn hai tháng trước, đánh bại quân Kim nhưng lại bị bọn chúng bao vây, hắn nghi ngờ có người nội ứng ngoài hợp với quân Kim, tiết lộ hành tung của bọn họ, trong khoảng thời gian này, hắn nhận nhiệm vụ trấn áp bọn cướp để điều tra kỹ lưỡng chuyện này.

Nội dung trong ống tre đã xác nhận suy đoán của hắn, Lý Đại Tài đã bán bản đồ bố trí quân cơ cho quân Kim, một phần bản đồ bố trí quân cơ giá hai mươi vạn lượng bạc trắng! Dưới ánh trăng, nắm đấm của hắn nắm chặt lại, những đường gân trên mu bàn tay nổi lên từng cái.

“Là ai đã giết diều hâu đưa tin?” Một nhóm người đuổi theo hướng này.

Lận Tử Nghệ hai mắt đỏ bừng, dùng một đòn quét qua sát thủ, thủ pháp sạch sẽ lưu loát không chút cẩu thả.

Hạ Tấn ngồi trên ngọn cây xem trò vui, lén mím môi, xem ra Lý Đại Tài không chỉ lừa gạt Đại nhân của mình mà còn lừa gạt Lận Tử Nghê, mặc dù không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể khiến hắn tức giận như vậy, phỏng chừng sự tình không rõ.

Tốt hơn hết là đừng xem sự tình phấn khích này, nên nhanh chóng rời đi! Ngay khi chuẩn bị rời đi, kẻ giết người đã phát hiện ra nàng.

“Có ai đó ở trên đó!”Bị phát hiện Hạ Cẩn xòe tay, chân thành nói: “Nếu ta nói chỉ tình cờ đi ngang qua xem náo nhiệt, thỏa mãn trí tò mò, ngươi có tin không?”“Giết!” Mấy tên sát thủ nhìn nhau rồi cùng nhau chặt cây.

Hạ Cẩn vững vàng đáp xuống đất, hai tay chống hông.

“Mẹ kiếp, ta đã bảo rồi, ta đến đây chỉ để xem trò vui!”Đưa mắt nhìn về kiếm đánh lén phía bên trái, Hạ Cẩn nhếch môi: "Đánh lén như vậy không phải là quá vô sỉ sao?" Vừa nói, trong tay nàng hiện lên một ngọn lửa.

Vào lúc này, một tiếng hét nhỏ vang lên!"cẩn thận!"Lận Tử Nghệ không biết từ chỗ nào xông tới, bắt lấy tay Hạ Cẩn mới vừa toát ra ngọn lửa, sau đó nhanh chóng xoay người giơ tay đem đánh về phía kiếm tấn công Hạ Cẩn, một khác sát thủ khác thừa thế dùng lang chùy đập vào sau đầu Lận Tử Nghệ.


Hạ Cẩn chỉ cảm thấy thân thể trầm xuống, Lận Tử Nghệ hoàn toàn nằm ở trên người nàng.

“Vì cái gì……” Hạ Cẩn ngây dại, nàng không nghĩ tới Lận Tử Nghệ sẽ ra tay cứu mình, tuy rằng nàng không cần hắn cứu……“Ngươi còn phải đem sổ sách cho ta, ngươi không thể chết được……” Bên tai vang lên thanh âm nam nhân càng ngày càng yếu.

Hạ Cẩm nhếch khóe miệng, hóa ra là như vậy, xem ra chính mình mới vừa rồi tự mình đa tình, còn cảm động một phen, ai ai ai, đã là bà cô già rồi còn mộng tưởng như một tiểu cô nương vậy ~Quay đầu nhìn đám sát thủ đang vây quanh mình, ánh mắt Hạ Cẩn trở nên lạnh lùng!“Giết chúng!” Vài sát thủ nhìn nhau rồi cùng nhau giơ vũ khí lên.

Ngay khi bọn họ tưởng sắp thành công, một ngọn lửa chói lóa phóng lên trời, trong chốc lát, vũ khí trong tay bọn họ bị sức nóng thiêu đốt đốt cháy đỏ bừng, sau đó rơi xuống từng giọt như kem.

Giữa ngọn lửa, nữ tử chậm rãi đứng dậy, mái tóc dài bay trong sóng nhiệt, chiếc mặt nạ Lý Quỳ trên mặt dưới ánh lửa càng trở nên hung dữ, giống như một ma thần thượng cổ từ trong dung nham địa ngục bò ra! “Có! có quỷ a!”"Chạy mau!"Một vài tên sát thủ vũ khí bị nấu chảy vội bỏ chạy trong tuyệt vọng.

“Muốn trốn?”Hạ Cẩn cười lạnh một tiếng, sau đó chậm rãi giơ tay lên, mấy quả cầu lửa đồng thời bay ra, sau khi nghe thấy vài tiếng nổ, khu rừng lại yên tĩnh trở lại.

Ngọn lửa trong tay nàng vụt tắt, Hạ Cẩn quay người nhìn Lận Tử Nghị đang bị thương nằm bất tỉnh trên mặt đất.

Nàng bước tới, quỳ xuống, dùng tay chọc vào mặt hắn, mềm mại hơn tưởng tượng, nàng nghĩ nếu ngày nào hắn cũng giữ vẻ mặt nghiêm túc thì mặt hắn sẽ cứng như một tấm sắt, hóa ra là cũng được làm bằng thịt.

Dùng tay kéo má, nhìn khuôn mặt gần như hoàn hảo của nam nhân, đường nét cương nghị, sống mũi cao, hốc mắt sâu và hàng mi dày cong quả thực quá chọc tâm can Hạ Cẩn, Hạ Cẩn vẻ mặt si mê, khuôn mặt đẹp như vậy mà bị hư thối thì thật đáng tiếc~Nếu mặc kệ thì sẽ đổ máu quá nhiều mà chết, thôi thì cứu đi!Nàng nhấc mặt nạ ra, tiến lại gần, nhắm mắt lại, nụ hôn đầu tiên đối với khuôn mặt này không phải là lỗ, sẽ là cảm giác gì a…… Tim đập đập nhanh quá! Mềm mại, lạnh băng, như là quy linh cao ướp lạnh……Một ánh sáng đỏ mờ nhạt lập lòe nhẹ nhàng, vết thương từ từ lành lại.

Gió thổi qua rừng cây, lá cây xào xạc, Lận Tử Nghị mở mắt nhìn vầng trăng gần như bị tán cây rậm rạp che khuất, hắn đưa tay lên nhẹ nhàng che môi, tựa như đang suy nghĩ điều gì đó, nhưng dường như cũng đang suy nghĩ đến dư vị còn lại.

Có phải là mơ không!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi