KHÔNG MUỐN LÀM NGOẠI THẤT TƯỚNG QUÂN LẠI TẶNG KIẾM


Hạ Cẩn từng chút một sắp xếp lại những mảnh hồi ức trong đầu, ký ức này là quá khứ của nguyên chủ và Khúc Nhẫm Kiệt quen nhau, giống như một bộ phim bi thảm về một cô nương bị lừa dối rồi bị lừa bán.

Năm đó tuyết rơi dày đặc, công chúa Xích Tích quốc đến Yến quốc thay thế hoàng tử làm con tin.

Sau khi vào cung, hoàng đế Yến quốc giam cầm nàng vào một tòa cung điện xa xôi, cạnh lãnh cung lạnh lẽo, nửa đêm có tiếng nữ tử khóc thút thít, sợ hãi đến mức cuối cùng quyết định chạy trốn.

Mưa xuân làm ướt quần áo nàng, nàng chật vật xấu hổ bị Ngự lâm quân bắt trở về, cung điện bị khóa, nàng mất đi tự do.

Sau đó, nàng đành lấy hoa làm bạn, cho đến một ngày, một con diều giấy rơi xuống vườn hoa của nàng, một người thiếu niên đi đến.

Thiếu niên cũng bị mỹ mạo của nàng hấp dẫn, lúc sau mỗi ngày thiếu niên đều tới, sẽ mang cho nàng một ít lễ vật nhỏ, hỏi nàng một ít về sự tình Xích Tích quốc.

Nàng biết gì đều nói hết nói cho hắn, thiếu niên nghe rất nghiêm túc, nàng cảm thấy chính mình như gặp được tri kỷ, liền cho rằng đó là tình yêu.

Mấy ngày sau, thiếu niên quay lại và nói sẽ đưa nàng đi, cũng cầm đi ngọc bội mà phụ hoàng đã cho nàng.


Sau đó, thiếu niên không xuất hiện nữa, một mùa xuân thu trôi qua, Xích Tích quốc bị diệt vong, nàng đau buồn đến mức khóc ngất xỉu mấy lần, khi nàng tuyệt vọng thì thiếu niên lại đến và nói sẽ đưa nàng đi.

Nàng tin thiếu niên, cũng đem đồ trang sức của nàng đều cho thiếu niên, sau khi rời khỏi, thiếu niên liền trở mặt muốn đem nàng xử tử, thái giám chấp hành thấy dung mạo xinh đẹp của nàng liền đem nàng bán đi, bằng vào dung mạo tuyệt mỹ cùng vẻ đẹp liễu yếu đào tơ, bị quốc cữu gia lựa chọn, trong tiệc mừng công của Lận Tử Nghệ ca múa trợ hứng.

Sau đó mới bị đưa tới Liễu Cư, cũng xảy ra chuyện chính mình xuyên không tới đây.

Hạ Cẩn thở dài, thân thể này muốn quên đi những ký ức đau thương này, cho nên nàng xuyên vào cũng không có mảnh hồi ức như vậy.

Hiện tại bởi vì cái tên Khúc Nhẫm Kiệt này, đoạn ký ức bị phong ấn kia đều đã trở lại!Cảm nhận được thân thể này đau xót, Hạ Cẩn cau mày.

Tên cặn bã kia tiếp cận nguyên thân, hỏi thăm về sự tình Xích Tích, còn muốn ngọc bội bên người nàng, cũng như sự thay đổi thái độ đột ngột của hắn ta, chắc chắn có liên quan, Xích Tích quốc bị diệt vong chắc chắn không thể không liên quan đến tên cặn bã này.

Nhưng mà, theo nàng biết, Xích Tích quốc là bị Kim quốc diệt, chẳng lẽ nói, Khúc Nhẫm Kiệt cùng Kim quốc có qua lại?Hạ Cẩn rũ mắt nhìn sát thủ áo đen đang bị mình giẫm nát dưới chân cầu xin tha thứ, Hạ Cẩn nheo mắt lại.

“Ngươi trở về nói cho người đã thuê ngươi, bảo hắn đừng nóng vội, qua một thời gian nữa, ta sẽ tự mình tới cửa tìm hắn!” Nói xong, nàng buông lỏng chân ra.


Sát thủ áo đen cố gắng đứng dậy, che ngực hỏi:“Xin hỏi, nữ hiệp họ gì?”Hạ Cẩn nghĩ nghĩ, hiện tại mình là nữ tử mặc áo đen mang mặt nạ Lý Quỳ, nếu nói là Hạ Cẩn, thân phận không phải bị bại lộ sao.

“Ngươi nói cho hắn biết, ta là Xích Diễm tiên nhân, chuyên môn hạ phàm, tới trừng trị loại ác nhân như hắn!”Nếu đã chiếm dụng thân thể này thì cũng không thể lấy không được, nàng đã phải chịu ủy khuất, chính mình nói như thế nào cũng phải đòi lại công đạo cho nàng!Nam tử áo đen vội vàng gật đầu: "Đa tạ tiên nhân tha thứ.

Ta sẽ không bao giờ tham gia vào việc mua bán giết người nữa.

Tiên nhân, ta sẽ quay lại truyền lời của người!"Nói xong, phi thân đi vào bóng đêm đầu cũng không dám quay lại.

Hạ Cẩn liếc nhìn Tứ quỷ bài bạc cùng tam thẩm đang đứng bất động.

“Chính mình đi nha môn tự thú đi, tội danh chính là phóng hỏa chưa thành!”Tứ quỷ bài bạc vẻ mặt đưa đám, xin tha nói: “Người có thể thả hắn đi, cũng thuận tiện đem hai người chúng ta cũng thả đi!”Hạ Cẩn búng ngón tay, một quả cầu lửa xuất hiện giữa các ngón tay của nàng, chỉ chiếu sáng mặt nạ Lý Quỳ, trông cực kỳ dữ tợn!Tứ quỷ bài bạc cùng tam thẩm vội vàng nói: “Xích Diễm tiên nhân tha mạng, chúng ta liền đi nha môn tự thú ngay!”…Sáng sớm tinh mơ, khi sắc trời còn tối mịt, nha dịch mở cửa, nhìn thấy hai người đang ngồi ở cửa, nhìn kỹ hơn, đây chẳng phải là Tứ quỷ bài bạc thường xuyên bị báo án bởi vì quỵt nợ sao?“Hai người ngồi đây làm gì?” Nha dịch hỏi.

Tứ quỷ bài bạc cùng tam thẩm đã đợi suốt đêm mở mắt ra, ôm đùi hai bên phải trái của nha dịch.


“Là chúng ta phóng hỏa thiêu Thực Thần Đường! Chúng ta có tội!”“Đêm qua chúng ta gặp Xích Diễm tiên tử, bảo chúng ta đến tự thú, cầu ngài mau bắt chúng ta đi! Cầu ngài! Ta không muốn bị thiêu chết a!”Nha dịch gãi gãi đầu, lão già vô lại khét tiếng trong trấn lại muốn vào tù?Còn có, Xích Diễm tiên tử là cái gì a?“Thật kỳ lạ……”Chưa đầy một buổi sáng, tin tức về cặp vợ chồng Tứ quỷ bài bạc tự thú đã lan truyền khắp Vọng Khê trấn.

Các bá tánh nói đến mức vô cùng huyền diệu, danh hào ‘Xích Diễm tiên tử’ cũng lan truyền khắp nơi!Hạ Cẩn đang ngồi ở vị trí nướng xiên trong Thực Thần Đường, phơi nắng ăn hạt dưa, nghe thực khách bàn tán, liếc nhìn Tứ Kỳ đang đứng một bên.

“Tam thúc cùng tam thẩm, rốt cuộc cũng muốn hối cải để làm người tốt a! Tin rằng ngồi xổm ở trong ngục mười năm, sau khi ra ngoài họ sẽ ngừng đánh bạc!"Nàng chắp tay trước ngực, lạy lạy.

“Phụ thân chắc chắn trên trời có linh, nhờ Xích Diễm tiên tử xuống để giúp tam thúc cùng tam thẩm bỏ cờ bạc!”Hạ Cẩn đang uống trà sữa, môi hồng hào, gò má trắng trẻo, đôi mắt sáng như tiểu nữ hài ăn kẹo que ở góc đường.

Ai mà biết được rằng nàng chính là “Xích Diễm tiên tử”, người đã khiến Tứ quỷ bài bạc thà vào tù chứ không chịu ra ngoài ~Buổi chiều, Lận Tử Nghệ phái người đến Thực Thần Đường hỏi ý kiến Hạ Cẩn.

Lận Tử Nghệ ngày mai sẽ về kinh, nếu Hạ Cẩn bằng lòng, ngày mai hắn sẽ rời đi.

Hạ Cẩn vốn muốn từ chối, nhưng kẻ cặn bã ở kinh thành đã hãm hại nàng vẫn còn lẩn trốn, cho nên dù thế nào đi nữa nàng cũng phải đi gặp a.

“Trở về nói cho tướng quân, ta nguyện ý đi!”Trong quân doanh, binh lính tiến vào đem nguyên lời Hạ Cẩn nói ra.

Lận Tử Nghệ mấy ngày nay bận rộn lục soát nhà Lý Đại Tài, dọn dẹp sổ sách, bảo quản chứng cứ, mấy ngày không ngủ, mắt rất mệt mỏi.


Hắn chỉ nhàn nhạt lên tiếng, liền bảo binh lính lui xuống.

“Tướng quân, người đi nghỉ ngơi đi, đừng vất vả như vậy!” Mộ Cổ khuyên nhủ.

Lận Tử Nghệ vẫy vẫy tay ý bảo không ngại, “Lui ra đi.

”Mộ Cổ thấy khuyên bảo vô dụng, chỉ phải khom người lui ra.

Lận Tử Nghệ bỗng nhiên ngẩng đầu gọi lại hắn: “Từ từ, ngươi phái người đi điều tra một chút, tin tức ‘ xích diễm tiên tử ’gần đây đang lan truyền ồn ào huyên náo ở Vọng Khê trấn đi.

”“Vâng!”“Còn có, đi cùng Hạ cô nương nói một tiếng, liền nói tối nay ta sẽ đi một chuyến đến Liễu Cư, để nàng chuẩn bị một chút.

”Mộ Cổ cho rằng tướng quân thông suốt, vội vàng nói: “Thuộc hạ liền đi làm liền!”Nói xong, liền cười khanh khách đi ra ngoài!Lận Tử Nghệ rũ mắt nhìn kết quả điều tra trong tay, lần cuối cùng xích diễm tiên tử lui tới là ở Thực Thần Đường.

Hạ cô nương, có lẽ sẽ biết một ít manh mối!Cùng lúc đó, Hạ Cẩn đem Thực Thần Đường giao cho Mục Bạch Hạo cùng Trương ma ma xử lý, để Tứ Kỳ đi theo nàng về kinh thành, sau khi phân phó xong liền cùng Tứ Kỳ cùng đi Liễu Cư thu thập đồ đạc.

Vừa trở về liền nhìn thấy Mộ Cổ đang đợi nàng ở cửa, vừa thấy nàng đến liền đi tới chào hỏi: “Hạ cô nương, người về rồi à!”Hạ Cẩn chớp chớp mắt, hỏi: “Mộ thị vệ, có chuyện gì sao?”Mộ Cổ tới, phỏng chừng là Lận Tử Nghệ có chuyện muốn hỏi đi!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi