KHÔNG THỂ TỬ BỎ EM

" cô mau tránh ra khỏi người đàn ông của tôi". Hàn Thiên Như tức giận chạy lại đẩy cô ra, cô ta không thể để người phụ nữ khác đến gần anh được.

" thực xin lỗi". bỏ lại một câu, chân nhanh chóng bước đi.

Tần Tuyết Phi lúc đi ngang qua anh, muốn nói gì đó nhưng lại thôi, nhanh chân chạy theo cô.

Đợi đến lúc không còn nhìn thấy cô nữa mới quay sang bắn ánh mắt lạnh lẽo về phía cô ta.

" tôi từ lúc nào trở thành người đàn ông của cô vậy hả".

" Ngụy, em..".

" câm miệng, tên tôi không phải để người như cô có thể tùy tiện gọi".

" Âu..Âu tổng, mẹ anh nói chúng ta sẽ kết hôn với nhau". cô ta thực sự run sợ người đàn ông này, nhưng có điều chức Âu phu nhân cô ta không thể bỏ qua.

" cô về nói lại với bà ta, lo cho thân phận bà ta trước đã, cẩn thận tôi cho người lôi bà ta ra khỏi Âu gia". từ lúc ba anh cưới bà ta về, trong mắt anh đã không còn người ba này nữa, dù gì bây giờ thế lực Âu gia toàn bộ đều nằm trong tay anh, anh lại để bà ta xen vào cuộc sống của anh sao.

" Âu tổng, nhưng mà..Âu tổng..". không muốn nghe cô ta nói tiếp, bỏ mặt cô ta ở lại đó, một mình đi nhanh ra bên ngoài.

Tâm trạng anh bây giờ thực sự rối bời, tại sao lại gặp cô lúc này chứ, anh hận cô, hận rất nhiều, nhưng khi nhìn thấy cô liền muốn ôm chặt lấy cô, cũng may anh kịp thời khống chế bản thân không để làm ra chuyện gì mất mặt.

~~~~~~~~~*~~~~~~~

" Mạn Yên, em làm nhanh bản thiết kế này hai ngày nữa nộp cho chị, bản thiết kế này rất quan trọng đó". trưởng phòng Lưu đưa trước mặt cô bản miêu tả mẫu thiết kế, giám đốc lần này chỉ đích danh nhân viên mới, nói cái gì muốn thử năng lực, xem có đủ không, nếu không lập tức nghỉ việc, tập đoàn không nuôi người vô dụng, giám đốc rõ ràng muốn làm khó cô, muốn đuổi việc cô.

Cô đúng là xui xẻo, như không lại bị giám đốc chỉ mặt, ai biểu cô thẳng thắng như vậy, dứt khoát từ chối không chấp nhận mối quan hệ thân mật với giám đốc chứ, ai biểu cô xin đẹp như vậy, khiến giám đốc để ý, huống hồ ông ta nổi tiếng dê già, tránh còn không kịp ai lại muốn va vào.

" Mạn Yên, lần này không giúp được cô rồi". mọi người đưa đôi mắt thông cảm nhìn cô, rõ ràng mẫu thiết kế này phải hơn một tháng nữa mới nộp, bây giờ rút ngắn chỉ còn hai ngày, không phải ép người quá đáng sao, cái gì nộp sớm xem có sai sót kịp thời sửa chữa, cô lần này khó sống rồi.

" mọi người không cần lo, Mạn Yên nhất định vượt qua được". tuy nói như vậy, nhưng cô vẫn cảm thấy lo lắng, dù gì đây cũng là công việc quan trọng đầu tiên của cô.

" Mạn Yên cố lên".

" cảm ơn mọi người".

~~~~~*~~~~

" Mạn Yên chúng tôi về trước, tạm biệt".

" tạm biệt".

cô đưa mắt nhìn mọi người tan làm, nhìn lại công việc của mình thực khiến cô đau đầu, " Mạn Yên cố lên". tự an ủi bản thân, cô không thể cả đời dựa vào Tần Tuyết Phi được, cố lên.

Âu Cung Ngụy sau khi gặp đối tác trở lại tập đoàn, thấy đèn phòng thiết kế còn mở, nhìn đồng hồ cũng đã hơn 1h sáng, không biết ai còn tăng ca, liền đi đến xem xét.

thấy cô còn đang cố gắng làm việc khiến anh hơi nhíu mài, không phải cô là nhân viên mới sao, đáng lẽ đâu có giao nhiều việc như vậy chứ.

Đứng bên ngoài một lát rồi xoay người rời đi, trong đầu không khỏi tính toán, anh muốn cô phải trả giá về việc phản bội lại tình cảm của anh, cả đời này.

~~~~~~~*~~~~~~

" chủ tịch Âu có việc gì cần giao cho tôi đây".

" cậu đem thông báo này đến phòng thiết kế, nói bắt đầu từ hôm nay, Cố Mạn Yên sẽ làm thư ký của tôi".

" chủ tịch Âu, cậu làm như vậy có ổn không". một thiết kế như cô, lên làm thư ký, chuyện này sau có thể chứ.

" cậu có ý kiến". anh nhíu mài tỏ vẻ không hài lòng nhìn cậu.

" không có, tuyệt đối không có". cậu theo anh lâu như vậy, anh muốn làm gì cậu đương nhiên hiểu rõ, nhưng có điều nhìn Cố Mạn Yên nhỏ bé rơi vào hang cọp, cậu thật không đành lòng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi