KIẾP NÀY GẶP ĐƯỢC NGƯỜI


Quý Thừa An tham lam hít hà mùi hương trên ngừoi cô.

Ôm cơ thể mềm mại của cô trong lòng khó có thể kiềm chế được.

Tối hôm qua, dù ôm cô ngủ một đêm anh cũng không hề có ý nghĩ sẽ làm gì.
Nhưng chỉ vì ánh mắt trong suốt của cô vừa nhìn sâu vào mắt anh, lại làm cho d.ục vọng của anh bùng lên.
Anh cúi xuống ngậm lấy môi cô, tham lam mà li.ếm láp từng tấc trên cánh môi mềm mại.

Quý Thừa An vuốt nhẹ chiếc eo nhỏ tinh tế của cô, rồi trượt dần xuống mông cô nhẹ bóp một cái.
Cô bất ngờ thoải mái A lên một tiếng, anh nhân cơ hội đưa chiếc lưỡi đinh hương chen vào, cướp đoạt hô hấp của cô.

Hơi thở đan vào nhau, triền miên dây dưa, tay Quý Thừa An cũng dần không an phận mà di chuyển trên ngừoi cô.
Bàn tay vốn vừa mới nhẹ nhàng vu.ốt ve mông cô dần trượt lên, luồn qua vạt áo, tiến vào làn da mềm mại như lụa trơn bóng.

Cứ vậy trượt dần lên trên, bàn tay xoè ra phủ lên khối đầy đặn qua một lớp áo lót mà x.oa n.ắn.

Cô thoải mái lại ưm lên vài tiếng, hô hấp khó khăn, những khi cô nghĩ mình đã sắp không thở được nữa, anh khẽ buông cô ra một chút, sau đó lại tiếp tục đưa lưỡi hôn sâu, đã qua rất nhiều lần như vậy, nhưng anh không có ý định dừng lại.

Chiếc áo nhỏ nhưng lại quá vướng víu, tay anh trượt trên làn da mịn màng của cô, làm cô chợt tê ngứa mà khẽ rùng mình.

Tay chạm đến chiếc khuy áo lót, dễ dàng cởi ra.
Bàn tay lại một lần nữa đưa về đằng trước, đẩy mảnh áo lót ra luồn vào trong, năm ngón tay mở ra bao trọn một khối căng tròn, đè xu.ống, n.ắn bóp thành đủ loại hình dạng.
Lý Mộng Nghiên bị sờ s.oạng, lại thiếu không khí vì hôn sâu lâu, cả người mềm nhũn dựa trong lòng anh, hai bàn tay chỉ biết cầm chặt lấy cánh tay anh để không bị mất trọng tâm mà trượt xuống.
Trong phòng chiếu phim cũng bật máy sưởi, trên ngừoi cô chỉ mặc đơn giản một bộ đồ dài tay ở nhà co dãn thoải mái.
Gương mặt cô vì k.ích tình mà hồng lên yêu kiều, lại quyến rũ.

Vật dứoi thân đã trướng nóng sắp không chịu được.

Anh đưa tay kéo áo cô lên cao, lộ ra vòng eo nhỏ nhắn tinh tế.

Hai khối trắng nõn tinh tế trước ngực, khe rãnh sâu hút mê người.


Anh nhịn không được mà há miệng ngậm một bên.

Lý Mộng Nghiên đầu óc tê dại, vai liền cong lại đẩy ng.ực hướng về phía trước, làm bộ ng.ực đầy đặn càng dán sát vào mặt anh.
Đầu lưỡi nóng rực của anh tham lam ngậm lấy quả anh đào trên đỉnh khối đ.ẫy đà.

Đôi lúc dùng hàm răng nhẹ cắn cắn quả anh đào, một tay phủ lên khối còn lại, nhẹ nhàng xo.a nắn.
Bàn tay tha cho một khối đó, trượt dần xuống theo làn da mịn màng ấm nóng.

Trượt thật chậm, gây từng cơn ngứa ngáy mỗi tấc da mà bàn tay trượt qua.
Dừng lại một chút trước cạp quần, rồi móc ra, trườn vào trong, lướt qua một lớp lông tơ mềm mại thưa thớt.

Trượt đến nơi cánh hoa ướt át.
Lý Mộng Nghiên thần trí mơ màng, không phát hiện ra bản thân đang phát ra những tiếng ngâm nga ám muội, kí.ch thích mọi giác quan của anh.
Bàn tay bên dưới vẫn đùa nghịch cánh hoa, cô không kiềm chế được mà rên lên.

Anh tiếp tục muốn trêu đùa cô, tay vẫn không ngừng chọc nhẹ vào cánh hoa mẫn cảm đó.
Nơi bí mật đó của cô đã một mảng ướt át, sau mỗi lần ngón tay nhẹ chọc lại có một dòng nước ấm chảy ra.
Đôi môi khô nóng của anh hôn dần qua chiếc cổ mảnh khảnh, lướt qua chiếc cằm nhỏ tinh tế, tìm đến môi cô tiếp tục triền miên.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi