LÂM MỘC BÁO THÙ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sự kiện du thuyền phát nổ cùng với việc sau khi xảy ra đại nạn bà ta không thể kịp thời bảo vệ Trần Uyển Nhi, tất cả đều khiến Khâu Anh vô cùng áy náy.  

Trần Uyển Nhi thực sự ảnh hưởng tới bà ta, chỉ có cô ấy mới khiến bà ta lộ ra sơ hở.  

Advertisement

Lâm Mộc nghe Khâu Anh nói vậy, lúc này mới ngồi xuống chiếc ghế đối diện.  

Advertisement

“Khâu Anh, nếu bà đã nhận tội, vậy bà hãy nói hết tất cả những gì bà biết đi.” Lâm Mộc nhìn bà ta, nói.  

“Tôi…tôi nên bắt đầu nói từ đâu đây?” Khâu Anh ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Mộc.  

“Trước tiên cứ kể cặn kẽ về Quang Minh Hội cho tôi nghe.” Lâm Mộc nhìn bà ta.  

“Trụ sở chính của Quang Minh Hội ở Châu  u, các thành viên tổng cộng phân làm ba mươi cấp, hiện tại tôi thuộc cấp 17, thành viên của Quang Minh Hội ở trong nước không nhiều, hơn nữa đều ẩn nấp trong bóng tối.” Khâu Anh nói.  

Lâm Mộc nhìn bà ta: “Bão dư luận lần này là do Quang Minh Hội cố ý gây ra đúng không? Quang Minh Hội định nương lần bão dư luận nào tiến vào trong nước phải không?”   

“Đúng vậy.” Khâu Anh gật đầu.  

“Tôi hỏi bà, lần tai nạn Thể biến dị này có phải do Quanh Minh Hội gây ra hay không? Bọn họ muốn thông qua đại nạn lần này để khống chế toàn thế giới đúng không?” Lâm Mộc hỏi.  

“Không phải, tôi chỉ biết Quang Minh Hội đã sớm biết trước sẽ có một trận đại nạn, đồng thời đã sớm làm tốt chuẩn bị. Về phần căn nguyên của đại nạn, tôi không biết.” Khâu Anh nói.  

Lâm Mộc ngẩn ra.  

Câu trả lời này khiến Lâm Mộc vô cùng ngoài ý muốn.  

Sư phụ đã từng nói, lần đại nạn này không phải là tai nạ tự nhiên mà là do có người làm ra.  

Câu trả lời của Khâu Anh lại phủ định phỏng đoán này của Lâm Mộc.  

Nếu như không phải do Quang Minh Hội gây ra, vậy thì còn ai vào đây?  

“Khâu Anh, bà còn định gạt tôi?” Ánh mắt Lâm Mộc lạnh đi.  

“Lâm Mộc, những điều tôi nói hiện giờ đều là sự thật, tôi không cần phải tiếp tục gạt cậu, nếu cậu không tin thì tôi cũng chẳng còn cách nào.” Ánh mắt Khâu Anh ảm đạm.  

Khâu Anh ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Mộc: “Tuy rằng Quang Minh Hội làm việc không từ thủ đoạn, thế nhưng tôi cho rằng Quang Minh Hội cũng dang bảo vệ thế giới này, cho nên tôi không hiểu, vì sao Liên minh phải chống lại Quang Minh Hội.”   

“Bà bị tẩy não rồi, một thế lực

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi