LINH VỰC

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Vốn sự việc mãi chưa có tiến triển.

Thẳng đến Tần Liệt lần này quay về, báo cho biết nàng ở Khư Địa đã xây dựng một tòa Không Gian Truyền Tống trận liên thông với Viêm Nhật đảo. Nàng lấy cái này tới thuyết phục đám người Cát Vinh Quang, rốt cuộc đạt được tiến triển đột phá.

Những người từ ngoài đến lấy Cát Vinh Quang cầm đầu, mấy ngày trước đã đáp ứng, chẳng những sẽ chính thức thoát ly Huyễn Ma tông, còn có thể mời các bạn bè cũ quen biết bọn họ, cùng nhau về dựa vào ở dưới trướng Viêm Nhật đảo.

Hai bên sớm đã đạt thành ăn ý.

Nhưng, ở sau khi cường giả Huyễn Ma tông lấy Văn Tân cầm đầu, đột nhiên buông xuống Lạc Nhật quần đảo, cho ra kỳ hạn ba ngày, Cát Vinh Quang những người đó vừa thấy thế cục đột nhiên biến đổi, đều tạm hoãn bí mật hiệp nghị với Viêm Nhật đảo.

“Tống tiểu thư, xin thông cảm chúng ta khó xử”. Cát Vinh Quang cười khổ, ủ rũ giải thích: “Không phải chúng ta không chịu thực hiện hứa hẹn, mà là... Chúng ta không muốn bị liên lụy, bị Huyễn Ma tông tùy tay thanh lý sạch sẽ”.

“Lấy lực lượng của Huyết Sát tông cùng Viêm Nhật đảo, tuyệt đối không thể là đối thủ của Huyễn Ma tông. Ở sau khi các ngươi xé rách da mặt, chúng ta... Thực rất khó xử”.

“Văn trưởng lão có thù tất báo, đệ tử dưới trướng hắn hôm trước đi tìm chúng ta, cảnh cáo chúng ta không được lui tới với các ngươi, nếu không sẽ coi là phản nghịch tru sát”.

“Huyễn Ma tông hiện nay, Văn trưởng lão quyền thế ngập trời, chúng ta thật không dám xung đột với hắn”.

“Tuy chúng ta rất muốn thoát ly Huyễn Ma tông, nhưng điều kiện tiên quyết là... An toàn của chúng ta phải được bảo đảm”.

“Mà các ngươi ngay cả bản thân cùng khó bảo vệ”.

Tống Đình Ngọc cau mày, trầm ngâm một lát, nhẹ nhàng gật đầu: “Ta hiểu Cát tiền bối băn khoăn”.

“Nếu các ngươi có thể hướng chúng ta chứng minh, chứng minh các ngươi không sợ Huyễn Ma tông, có thể bảo đảm chúng ta an toàn, ta có thể thề, sẽ không chút do dự dựa vào dưới trướng Viêm Nhật đảo!”. Cát Vinh Quang nghiêm mặt, nghiêm túc nói: “Thành ý của Tống tiểu thư, năm lần bảy lượt khuyên bảo, chúng ta đều thấy. Luyện Khí sư của Hôi đảo, có thể luyện chế Liệt Diễm Huyền Lôi, linh giáp cùng linh khí phẩm cấp cao, những cái này đều có lực hấp dẫn rất mạnh đối với chúng ta”.

“Trái lại, Huyễn Ma tông bởi vì nội đấu không ngớt, ở lúc ‘Thiên Viêm’ chúng ta bị Thanh Quỷ tộc xâm nhập, cũng không ngay lập tức phái hồn đàn cường giả đến che chở, hại bạn bè chúng ta lần lượt bỏ mình, bị Tà tộc nuốt ăn máu thịt!”.

“Chúng ta đối với Huyễn Ma tông thực không có chút hảo cảm nào!”.

“Nhưng bọn họ dù sao cũng là thế lực cấp Bạch Ngân, chúng ta không thể chống lại bọn họ, chỉ có thể nhường nhịn”.

“Chúng ta chỉ là hy vọng có thể sống sót, không muốn sau khi chạy đến đây, lại ù ù cạc cạc đánh mất tính mạng”.

“Mong Tống tiểu thư thông cảm”.

Cát Vinh Quang ánh mắt chân thành, trên mặt tràn đầy cay đắng bất đắc dĩ, hơi khom người thỉnh cầu Tống Đình Ngọc thông cảm.

“Được rồi, ta biết tiền bối khó xử, chúng ta sẽ giải quyết phiền toái với Huyễn Ma tông trước”. Ngữ khí Tống Đình Ngọc thoải mái, cười nói: “Hai ngày sau, chờ tranh chấp giữa chúng ta cùng Huyễn Ma tông phân ra thắng bại, đến lúc đó Đình Ngọc lại đến bái phỏng các vị tiền bối”.

“Chúng ta chắc chắn đợi đại giá Tống tiểu thư!”. Cát Vinh Quang khom người.

Hắn từ trong lòng thưởng thức Tống Đình Ngọc.

Ở sau khi bọn họ từ Thiên Lục đại lục chạy đến phụ cận, Tống Đình Ngọc hầu như ngay lập tức tới đây, còn giúp thu xếp xây dựng nhà gỗ, bảo người đưa tới rất nhiều thức ăn, cùng một ít tài liệu tu luyện cơ bản nhất.

Cũng không ngừng nói rõ ưu thế của Viêm Nhật đảo, nói cho bọn họ Luyện Khí sư của Hôi đảo trình độ luyện khí phi phàm, du thuyết bọn họ chỉ cần chịu dựa vào Viêm Nhật đảo, về sau linh khí cùng linh giáp của tất cả bọn họ, Hôi đảo đều có thể phụ trách luyện chế.

Thái độ của Tống Đình Ngọc không thể bắt bẻ, mấy lý do mời, cũng làm đám người Cát Vinh Quang tim đập thình thịch.

Sau khi nàng mấy ngày trước tới đây, báo cho đám người Cát Vinh Quang, Không Gian Truyền Tống trận liên thông Viêm Nhật đảo cùng Khư Địa, có thể đến thẳng Tịch Diệt tông, đám người Cát Vinh Quang rốt cuộc gật đầu.

Nếu không phải Văn Tân đột nhiên đến, đám người Cát Vinh Quang đã chuẩn bị dời vào Viêm Nhật đảo, thật sự đi qua dựa vào.

“Vậy chúng ta đi trước”.

Tống Đình Ngọc hướng Tạ Tĩnh Tuyền đánh mắt, hai người trước sau lên một chiếc Thủy Tinh chiến xa, liền chuẩn bị từ nơi này rời khỏi.

Nhưng vào lúc này, một vòng xương trên cổ tay một võ giả Huyết Mâu truyền đến tiếng vang lạ “rắc rắc”.

Người nọ đem vòng xương cởi ra, lấy hai tay nắm chặt, nhắm mắt cảm giác.

Hồi lâu sau, mắt hắn bắn ra một luồng huyết quang, thân thể đột nhiên chấn động.

Hắn phút chốc đi về phía Tống Đình Ngọc, ở bên người Tống Đình Ngọc cúi đầu, thấp giọng nói một phen.

Đôi mắt đẹp của Tống Đình Ngọc sáng lên từng chút một.

“Cát tiền bối. Không biết các vị có thời gian không?”. Nàng đột nhiên ngẩng đầu hỏi.

“Hiện tại?”. Cát Vinh Quang ngạc nhiên.

“Vâng, chính là hiện tại”.

“Tất nhiên có thời gian”.

“Không ngại mà nói, mời các vị đi lên Lưu Kim Hỏa Phượng của Viêm Nhật đảo, theo chúng ta đi địa giới Phan gia một chuyến như thế nào?”. Tống Đình Ngọc chủ động mời.

“Địa giới Phan gia?”. Cát Vinh Quang giật mình: “Bọn người Huyễn Ma tông tụ tập ở nơi đó, các ngươi là muốn đi... Cầu hòa?”.

Không đợi Tống Đình Ngọc trả lời, Cát Vinh Quang gật gật đầu, tự nói: “Oan gia nên giải không nên kết, cầu hòa quả thật là quyết định sáng suốt nhất trước mắt. Chỉ cần Hôi đảo tiếp tục hướng Huyễn Ma tông bán ra Liệt Diễm Huyền Lôi, chỉ cần Huyết Sát tông chịu thua, nhượng bộ chút, Huyễn Ma tông quả quyết cũng sẽ không cường thế như vậy, sẽ không tiếp tục bức bách các ngươi rời khỏi Lạc Nhật quần đảo. Viêm Nhật đảo nếu có thể giao hảo với Huyễn Ma tông, chúng ta những người này được bỏ qua, gia nhập Viêm Nhật đảo hẳn là cũng sẽ không bị Huyễn Ma tông ghi hận”.

“Cầu hòa?”. Tống Đình Ngọc hé miệng cười, lắc lắc đầu, trong đôi mắt đẹp nở ra thần quang lóa mắt: “Chúng ta không phải muốn đi qua cầu hòa, mà là... Chủ động khiêu chiến!”.

“Khiêu chiến?!”. Cát Vinh Quang hoảng sợ thất sắc.

***

Một hải đảo thật lớn vốn thuộc về Phan gia.

Bảy chiếc phi hành linh khí cỡ lớn bỏ neo ở trên bờ cát của hải đảo, hơn ba ngàn tinh nhuệ Huyễn Ma tông, hoặc là ở trong phi hành linh khí tu luyện, hoặc là hoạt động ở trên hải đảo.

Bốn ngày trước, hải đảo này còn thuộc về Huyết Sát tông, do võ giả Huyết Sát tông khai khẩn các mạch khoáng trên đảo.

Sau khi Văn Tân đến lập tức đổi chủ, toàn bộ võ giả Huyết Sát tông đều bị đuổi rời khỏi.

Trên một ngọn núi cao nhất trên đảo.

Văn Tân, Văn Hà, Sở Diệu Đan, Sư Tú Linh, Sư Duệ Tiệp, còn có mười mấy tên võ giả Niết Bàn cảnh của Huyễn Ma tông đều đang nhíu mày thương thảo chuyện quan trọng.

“Tịch Diệt tông và Thiên Kiếm sơn có tỏ thái độ hay không?”. Văn Tân ngồi ngay ngắn chễm trệ, sắc mặt thâm trầm, trong đôi mắt hung ác nham hiểm hào quang âm u.

Tuy đã quyết định muốn ở ba ngày sau, đi Lạc Nhật quần đảo bức bách Huyết Sát tông, Viêm Nhật đảo rút lui, nhưng Văn Tân vẫn rất cẩn thận.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi