LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 325

Bọn họ không biết tại sao lại như vậy.

Nhưng, bọn họ biết rõ, từ hôm nay trở đi, nhà họ Đường phất lên rồi.

Leo được lên gốc cây to như Thương Minh Năm Tỉnh, có muốn không phất lên cũng khó.

Ngụy Quang là quản lý của liên kết Thương Mại Năm Tỉnh.

Ngày hôm qua thành viên của liên kết Thương Mại Năm Tỉnh là Hứa Chí của nhà họ Hứa đắc tội với Đường Thiên Long.

Hội trưởng của liên kết thương mại năm tỉnh Long Dã giận dữ, gọi điện thoại mắng cho Ngụy Quang không ngóc đầu lên được, bảo ông ta nhất định phải cầu xin tha thứ.

Ngụy Quang biết rõ, vì nhà họ Đường quen biết một vị đại tướng quân nào đó.

Vì để bớt giận, ngày hôm nay, ông ta chuẩn bị quà tặng hậu hĩnh, tự mình đến đây chúc thọ cho Đường Thiên Long.

Ngụy Quang là một người khiêm tốn, rất ít khi tham gia tiệc tùng gì đó, bây giờ ngay cả nhân vật như vậy cũng đến đây rồi, còn chuẩn bị quà tặng hậu hĩnh như vậy, điều này khiến rất nhiều gia tộc hâm mộ.

Bọn họ đều biết, nhà họ Đường làm vậy là sắp vùng lên rồi.

Đường Thiên Long mặc đồ cổ trang nhà Đường màu đỏ chống gậy đi tới, trên gương mặt già nua là nụ cười không khép lại được: “Quản lý Ngụy, đến là được rồi, sao còn chuẩn bị nhiều quà đắt tiền như vậy, nhận lấy thì ngại lắm.”

“Cụ Đường, chút quà mọn thôi, chút lòng thành, hy vọng ông có thể thích nó.”

Đối mặt với Đường Thiên Long, Ngụy Quang không dám sơ suất chút nào.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, rất nhiều người đều đang suy đoán.

Rốt cuộc Đường Thiên Long nịnh bợ được nhân vật lớn nào rồi, tại sao ngay cả Ngụy Quang cũng phải tôn kính ông ta như vậy!

Theo Ngụy Quang đến, bữa tiệc mừng thọ đã đạt đến cao trào rồi.

Nhưng mà, Đường Thiên Long vẫn chưa thỏa mãn.

Cho dù bây giờ ông ta vô cùng nở mày nở mặt, nhưng những người có mặt bây giờ đều là sự tôn tại trong giới kinh doanh, hai giới chính trị và quân sự vẫn chưa có nhân vật lớn nào đến cả.

Ông ta không kiềm được nhìn về phía Thần Bắc, khẽ hỏi: “Cháu rể, chú của cháu, còn có vị tướng quân kia, bao giờ mới đến?”

“Ông nội, đừng vội, đã đến từ lâu rồi, nhưng mà thành phố Giang Trung là trung tâm của năm tỉnh, có Tiêu Dao Vương trấn giữ, tướng quân của Giang Bắc đến, vẫn phải đến thăm hỏi Tiêu Dao Vương đã.

Đường Lỗi bên cạnh không kiềm chế được hỏi một câu: “Em rể, em có thể bảo chú em mời Tiêu Dao Vương đến đây được không?”

“Bốp!”

Đường Hải đập lên gáy Đường Lỗi một cái, quát mắng: “Nghĩ gì thế, đó là nhân vật nào con không biết sao, có thể có một tướng quân đến đây, đã là vinh hạnh không gì bằng của nhà họ Đường chúng ta rồi.”

“Vâng, bố dạy rất đúng.” Đường Lỗ không dám nói câu nào.

Nhưng Đường Thiên Long lại bắt đầu suy nghĩ.

Nếu Tiêu Dao Vương có thể đến đây, vậy bữa tiệc mừng thọ lần này sẽ vô cùng trọn vẹn.

Ông ta cũng không kiềm chế được hỏi một câu: “Cháu rể, cháu có thể bảo chú cháu đứng ra, móc nối một chút không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi