LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 577

“Ừm”

Giang Thần gật đầu, sau đó nói: “Chắc là người của Hắc Long ở Nam Hoang. Nếu anh đoán không nhầm, thì khả năng cao là do cậu Giang thần bí kia sai đến để bảo vệ em. Mà rất có thể cậu Giang thần bí kia cũng chính là Hắc Long Nam Hoang. Cho nên em yên tâm đi, có lẽ giờ tướng quân Niếp đã biết chuyện em đồng ý bỏ qua cho nhà họ Hứa rồi”

“Hả?”

Đường Sở Sở nhìn Giang Thần và hỏi: “Sao anh biết?”

Giang Thần nói: “Đừng nói em quên chuyện anh từng là quân nhân của Nam Hoang rồi nha, hơn nữa anh cũng đã gặp qua chủ soái và biết chủ soái ấy họ Giang. Còn chuyện cảm nhận được có ai đó theo dõi mình, thì đương nhiên là anh dựa vào trực giác và kinh nghiệm của một quân nhân rồi, nói chung là hết sức bình thường”

Giang Thần nói: “Đừng nói em quên chuyện anh từng là quân nhân của Nam Hoang rồi nha, hơn nữa anh cũng đã gặp qua chủ soái và biết chủ soái ấy họ Giang. Còn chuyện cảm nhận được có ai đó theo dõi mình, thì đương nhiên là anh dựa vào trực giác và kinh nghiệm của một quân nhân rồi, nói chung là hết sức bình thường”

“Ồ, vậy sao?”

Trên gương mặt của Đường Sở Sở hiện lên chút hoài nghi, cô không tin lời nói của Giang Thần là mấy.

Nhưng mà cô lại rất có hứng thú với cậu Giang thần bí kia, cô càng muốn biết thật nhiều thông tin liên quan tới anh ta cho nên không kìm chế được lại hỏi: “Chủ soái Hắc Long Nam Hoang đó tên là gì?”

Giang Thần hơi do dự một chút rồi mới nói: “Chủ soái đó cũng tên Giang Thần, cùng họ cùng tên với anh luôn. Cũng vì sự trùng hợp này mà chủ soái rất ưu ái anh”

“Giang Thần á, anh ta cũng tên Giang Thần thật á hả?” Đường Sở Sở kinh ngạc hỏi lại.

“Đúng vậy” Giang Thần nhìn Đường Sở Sở và hỏi: “Sao vậy, có gì không ổn hả?”

Đường Sở Sở hít một hơi thật sâu, cố ép bản thân bình tĩnh lại, cô nói: “Không, không có gì”

Người mà mười năm trước cô cứu là Giang Thần, chẳng phải cũng chính là người yêu của Từ Thanh mười năm trước ư?

Cô lại đi thích bạn trai của bạn thân sao?

Nghĩ tới điều này cô lắc thật mạnh đầu mình, gạt bỏ hết những suy nghĩ vớ vẩn ở trong đầu mình ra.

Đột nhiên cô như nghĩ tới điều gì đó, cô nhìn Giang Thần.

“Chồng à, anh…”

“Hửm, sao vậy?”

Đường Sở Sở lắc đầu và nói: “Không, không có gì”

Cô muốn hỏi anh rằng, anh có phải là Hắc Long.

Nhưng cô đã từng gặp cậu Giang thần bí, tuy rằng người đó mang mặt nạ không thể nhìn thấy mặt nhưng mà khí chất của anh ta khác xa Giang Thần.

Chồng của cô tuyệt đối không thể nào là cậu Giang thần bí, lại càng không thể là Hắc Long được. Và cũng sẽ không phải là người vẫn luôn ở trong bóng tối âm thầm bảo vệ cô.

Tuy Đường Sở Sở không nói gì nhưng mà Giang Thần cũng đại khái đoán ra rằng Đường Sở Sở đang nghi ngờ mình.

Anh cũng không nói gì.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi