LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 597

Giang Thần ngồi trên sô pha.

Tiểu Hắc, Văn Tâm đứng ở một bên.

Tiểu Hắc, Văn Tâm đứng ở một bên.

Ông chủ của tổ chức tình báo ngầm Quỷ Kiến Sầu, cũng chính là thần y Phương Vĩnh Cát đang ngồi ở đối diện.

Giang Thần ngậm điếu thuốc trong miệng, hỏi: “Tình hình gì mà nhất định phải gặp mặt nói mới được?”

Quỷ Kiến Sầu nghiêm nghị và nói: “Chủ soái, ngài bảo tôi điều tra chiếc rương đó, tôi đã kiếm ra tung tích của nó rồi. Ở cửa hàng đồ cổ Thiên Tử số 1 ở Giang Trung, người thuê tên là Cô Dạ. Tôi đã kiểm tra thông tin của Cô Dạ và phát hiện ông ta đến từ Kinh Đô, hơn nữa ông ta đã tiếp xúc với một nhân vật lớn nào đó ở Kinh Đô rất nhiều lần.”

Nói đến đây, Quỷ Kiến Sầu chợt dừng lại một lát.

“Ai?”

Giang Thần liếc ông ta một cái.

Sau khi Quỷ Kiến Sầu do dự một lúc, ông ta mới lên tiếng: “Thiên Tử.”

“Hả?”

Sắc mặt Giang Thần sa sầm lại.

Thiên Tử, là Thiên Tử một trong ngũ đại soái à?

Là Thiên Tử trong ngũ đại soái có quyền lực lớn nhất, ngồi vững nhất ở Kinh Đô? “Còn gì nữa không?”

Anh nhìn Quỷ Kiến Sầu.

Quỷ Kiến Sầu nói: “Tôi đã điều tra ra được rất nhiều thứ cùng với nguồn gốc của chiếc rương cổ, tra hỏi về một băng nhóm trộm mộ. Băng nhóm trộm mộ đã nhận tiền từ người chủ bí ẩn, và người chủ bí ẩn đã đưa cho đội trộm mộ một tấm bản đồ của ngôi mộ cổ Lan Lăng, đội trộm mộ đã thành công đi vào trong ngôi mộ cổ và tìm thấy chiếc rương cổ, nhưng lại có một tai nạn xảy ra, có người đã đánh cắp chiếc rương cổ, còn chiếc chìa khóa thì rơi vào tay Bạch Tố.”

Giang Thần liếc ông ta một cái, nói: “Nói trọng điểm đi, người ra tay cướp rương cổ là ai, người đi thuê là ai?”

Quỷ Kiến Sầu nói: “Theo tình báo, người cướp chiếc rương cổ có tên là Truy Phong. Người này cũng là một người có tiếng tăm lẫy lừng trong giới, anh ta cũng chính là người đã mang chiếc rương đến Giang Trung, và Truy Phong này là thân tín của Thiên Tử.”

“Nói như vậy, người chủ thuê thần bí là Thiên Tử à?”

Sắc mặt Giang Thần vô cùng nặng nề.

Quỷ Kiến Sầu khẽ lắc đầu, nói: “Không chắc chắn, nhưng Thiên Tử có liên quan đến chuyện này và mạng lưới tình báo của tôi cũng chưa thâm nhập sâu vào Kinh Đô, cũng không dám xâm nhập, cho nên không có cách nào hỏi thăm một số ở Kinh Đô.”

Giang Thần rơi vào trầm mặc.

Một lúc lâu sau, anh mới nói: “Ừm, tôi biết rồi.”

Anh đứng dậy và bỏ đi.

Tiểu Hắc, Văn Tâm đi theo phía sau.

Tiểu Hắc lái xe quay trở lại phòng khám Tử thần.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi