LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 606

Cô ta đã biết Giang Thần là người đến từ Nam Hoang.

Nhưng cô ta không ngờ, lai lịch của anh lại lớn như vậy.

Là tổng chỉ huy của Nam Hoang.

Là chiến thần bảo vệ của Trung Quốc.

Giang Thần cưới nói: “Chuyện tôi từ chức không phải là ván đã đóng thuyền rồi sao, mấy tháng trước tôi đã đưa đơn từ chức rồi, Hắc Long của Ngũ Đại Soái từ chức, chuyện lớn như vậy, truyền thông đưa tin cũng là chuyện bình thường.”

Giang Thần vươn vai một cái, vẻ mặt lười nhác.

“Cuối cùng cũng từ chức rồi, bây giờ không cần đeo gánh nặng trên lưng nữa, cuối cùng cũng có thể tự do, không bị bó buộc rồi.”

Lúc này, một người đàn ông có vẻ ngoài thô bạo, khuôn mặt vuông, có hàng mày rậm và đôi mắt to đi vào.

Người đó chính là Tiêu Dao Vương.

Tiêu Dao Vương không mặc chiến phục, mà mặc một bộ áo choàng dài bình thường.

Nhìn thấy ông ta đến, Văn Tâm đột nhiên đứng dậy, sắc mặt mang theo vẻ căng thẳng.

Tiêu, Tiêu Dao Vương.

Sao Tiêu Dao Vương của Ngũ Đại Soái lại đến đây?

Cô ta biết Giang Thần là Hắc Long nên không căng thẳng, nhưng không biết tại sao, khi nhìn thấy một Ngũ Đại Soái khác, cô ta lại bắt đầu thấy căng thẳng.

Tiêu Dao Vương trầm mặt đi đến, lạnh giọng hỏi: “Giang Thần, cậu làm gì vậy, sao tự nhiên lại từ chức?”

Vẻ mặt Giang Thần lười nhác, nói: “Tôi đã đưa đơn từ chức từ lâu rồi, chỉ là phía trên vẫn chưa duyệt mà thôi, bây giờ duyệt rồi, có gì đâu mà kỳ lạ?”

Nhưng Tiêu Dao Vương không tin lời anh.

Ông ta ngồi xuống, sắc mặt mang theo vẻ nghiêm trọng, hỏi: “Giang Thần, cậu nói thật với tôi xem, có phải đã xảy ra chuyện gì không? Cậu là tổng chỉ huy Nam Hoang, nắm giữ hàng triệu quân Hắc Long, cậu là truyền kì trong quân đội, là tín ngưỡng của quân nhân, phía trên tuyệt đối sẽ không đồng ý để cậu từ chức.”

Thân là một trong Ngũ Đại Soái, khả năng nhạy bén của Tiêu Dao Vương đương nhiên là rất mạnh.

Ông ta biết chắc chắn là đã xảy ra chuyện lớn gì đó rồi.

Giang Thần cười nhạt, không nói gì nhiều.

Anh đứng dậy, khoác vai Tiêu Dao Vương, kề vai bá cổ rời khỏi phòng khám Phàm Nhân, đi ra bên ngoài.

“Tiêu Dao, tôi cảm thấy con người ông rất hợp với tôi, mặc dù ông hơi cứng nhắc, nhưng lại rất có nghĩa khí, trước đây tôi không biết tại sao phía trên muốn chấn chỉnh Ngũ đại quân khu, tôi còn tưởng là vì biết tôi đang ở Giang Trung, muốn điều tôi đến đây, nhưng phía trên lại điều ông đến, bây giờ tôi mới biết, bên trên đang đi bước cờ tiếp theo.”

“Hửm?”

Tiêu Dao Vương ngẩn ra.

“Ha ha…”

Giang Thần cười nói: “Làm tốt việc ông nên làm đi, nếu cần thì tôi sẽ giúp đỡ ông. Đúng rồi, hôm nay ông chưa từng đến tìm tôi, những gì tôi nói với ông hãy giữ chặt trong lòng, đi về đi, tôi phải làm Giang Thần con rể ở rể của nhà họ Đường, phải làm Giang Thần vô dụng đây.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi