LUÂN HỒI CHUYỂN PHẬN


Nghe vậy Lôi Sư Vương vội tỏ vẻ vô tội đáng thương giải thích;
“Tôi chỉ trêu con bé một chút thôi mà có gì đâu mà cô phải nói gắt thế.”
Vera cũng cố nặn ra nụ cười nói;
“Bác Lôi Sư Vương chỉ đang trêu đùa thôi không có gì đâu ạ.”
Lôi Sư Vương liền quay đầu lại nhìn Vera rồi nói; “Cảm ơn cháu nhé, nhưng từ giờ cháu cứ gọi ta là bác ELK là được, đây là tên dạng con người mà ta tự nghĩ ra đó haha.”
Vera ngạc nhiên; Vâng ạ, nhưng bác có thể hóa hình thành dạng con người rồi sao?”
“Haha đâu có dễ như thế chứ, nhưng cũng sắp có thể rồi, tất cả là trông chờ vào mẹ cháu thôi!”
Thấy Elk cảm thán như vậy Vera liền tò mò quay lại nhìn mẹ mình, Xenia ngẩng đầu lên thấy ánh mắt của Vera thì cũng giải thích;
“Chắc con chưa biết là ‘Thần thú sư’ cũng có khả năng điều chế dược liệu ra thuốc, nhưng thuốc có cấp bậc càng cao thì cũng cần cấp bậc của ‘Thần thú sư’ đó càng mạnh, giờ mẹ chỉ cần tiến lên được một cấp nhỏ nữa thôi là có thể điều chế ra thuốc cấp 6 cao giai là ‘Hóa nhân hình’ rồi!”
Nghe vậy Vera cũng thông suất, em biết ‘Thần thú sư’ cũng như chiến nhân được chia ra rất nhiều cấp bậc, còn khả năng điều chế ra dược liệu thì quả thật bây giờ em mới biết.

Về phần ‘hóa nhân hình’ thì đó là một loại thuốc cấp 6 rất chân quý, nó có tác dụng giúp các sinh vật không phải nhân loại biến đổi bộ dáng bên ngoài trở thành con người.
Phải biết là viên thuốc ‘huyết linh đan’ mà lúc trước Kane dùng để thăng cấp, viên thuốc đó mới miễn cưỡng đạt đến thuốc cấp 4 mà đã rất quý giá, thì đủ hiểu viên thuốc cấp 6 cao giai chân quý và vô giá tới mức nào!
Vera thắc mắc; “Vậy tại sao lần trước mẹ không dùng khả năng ‘Thần thú’ của mẹ để điều chế ‘huyết linh đan’ cho papa?”
Xenia bật cười tiếp tục giải thích; “Vì trong thần thú dòng hệ Quang của mẹ không thể điều chế ra loại thuốc đó, ‘huyết linh đan’ nếu là ‘Thần thú sư’ thì cần dòng hệ Thủy mới có thể điều chế được.”
“Thì ra là thế, giờ con mới biết những điều này đấy, thật là vi diệu.”

Elk thêm lời; “Cũng không phải vội, dù sao ta và Elise vẫn chưa tìm được đủ các tá dược phụ, bọn ta đã chờ đợi hơn chục năm rồi chẳng lẽ bây giờ lại không đợi được thêm vài năm nữa sao haha!”
Vera lúc này đã tiến lại gần mẹ mình nhìn cô phân loại đồ đạc, nghe Elk nói vậy liền quay lại hỏi; “Elise là ai vậy ạ?”
“Haha ả ta chính là hung thú ‘Bậc 5’ còn lại trong khu rừng này đấy, ả sống trong hang động ở phía chân một dãy núi bên kia kìa.”
Vừa nói một chân trước của Elk cũng giơ lên chỉ về một dãy núi to lớn ở tít xa, Vera nhìn theo hướng chỉ cũng chỉ thấy thấp thoáng bóng dáng của dãy núi.
Vera quay lại hỏi mẹ mình;
“Chúng ta không qua đó chào hỏi cô Elise à mẹ?”
Elk liền chen lời đáp; “Ả ta tính tình bất thường lắm, và rất ghét con nít nên cháu không nên lại gần đâu, hơn nữa ả cũng chưa biết nói tiếng người!”
“Ồ ra là vậy, xem ra không phải hung thú ‘Bậc 5’ nào cũng thông minh như bác Elk nhỉ.”
“Haha điều đó là đương nhiên, ngày xưa ta đã phải rất cố gắng mới học phát âm ra được tiếng thông dụng của con người đấy! Biết chút ngoại ngữ rồi nói ra cảm thấy sang mồm hẳn.”
Được Vera khen như vậy Elk đang cảm thấy rất vui vẻ, Vera cũng chỉ tiện mồm nói vậy chứ em cũng cảm thấy điều đó khá là bình thường.

Thông thường hung thú khi có thực lực càng mạnh thì trí tuệ càng cao, thường thì hung thú ‘Bậc 4’ đã có trí tuệ ngang với trẻ con nhân loại rồi.
Bậc 5 thì trí tuệ đã được xem như ngang bằng với nhân loại trưởng thành, tất nhiên không thể thông minh như Xenia hay Vera được.

Vậy nên học thêm một ngôn ngữ mới đối với hung thú ‘Bậc 5’ cũng không có gì là khó cả, quan trọng là có muốn học hay không thôi.
Xenia cũng vừa phân loại đồ đạc xong liền đứng dậy rồi nói;

“Elk anh cứ đi làm việc của mình đi, tôi đưa Vera đi rèn luyện cái đã, có thể sau vài ngày nữa tôi sẽ trở về đây.”
Nói rồi Xenia để một túi đồ cạnh cái bàn, túi còn lại thì cất vào ‘rương ẩn’ rồi tiếp tục dùng lực tâm linh bao bọc Vera lại và đưa em bay vụt đi.

Elk nhìn theo vệt sáng rồi thì thầm;
“Có vẻ như con bé chuẩn bị phải trải qua địa ngục sinh tử rồi!”
Trong lúc đang bay Vera hỏi mẹ mình; “Sao mẹ lại quen với bác Lôi Sư Vương đó vậy?”
“À là năm xưa khi mẹ mới đến đất nước này chưa lâu lúc đó còn chưa sinh ra con, có một lần mẹ bay đến đây tham quan thì bị hai tên hung thú ‘Bậc 5’ đó phát hiện, sau đó mẹ và hai tên đó đã xảy ra một trận chiến! Hai tên đó luôn liên thủ để chiến đấu với mẹ, sau nhiều lần giao chiến vẫn không bên nào chiến thắng vì vậy nên chúng ta đã có một cam kết và từ đó cũng coi như làm bạn với nhau.”
“Wow tính ra cũng đã hơn 15 năm rồi nhỉ, không ngờ từ hồi đó mẹ đã có thể một mình chiến đấu ngang sức với hai hung thú ‘Bậc 5’.”
Xenia như thể đang nhớ lại trận chiến năm xưa rồi chậm rãi nói;
“Hồi đó chúng còn là ‘Bậc 5 – sơ đẳng’, mẹ cũng chỉ mới đột phá lên ‘Thách Đấu’ chưa lâu, nhờ có năng lực của ‘Thần thú’ kết hợp với lực tâm linh cường đại mẹ mới có thể chiến đấu ngang bằng với hai tên đó!”
Vera nghe mẹ nói mà càng ngưỡng mộ mẹ mình hơn, em rất mong muốn một ngày nào đó mình sẽ có năng lực cường đại như mẹ mình, coi thường tất cả các đối thủ.

Chợt Vera nhớ ra điều gì đó rồi lại hỏi;
“Cam kết giữa mẹ và hai hung thú đó là gì vậy ạ, con có được biết không?”
Xenia bật cười rồi đáp; “Được chứ, cam kết đó là khi mẹ có đủ năng lực để điều chế ra ‘hóa nhân hình’ thì phải điều chế cho bọn chúng hai viên, về phần các loại dược liệu thì do chúng tự chuẩn bị.


Ngược lại mẹ sẽ được tự do đi lại trong địa bàn của bọn chúng, hơn nữa có thể tùy ý sử dụng các dược liệu và tài nguyên quý hiếm trong khu vực này!”
Nghe vậy Vera tỏ vẻ đã hiểu, em biết ở vùng trung tâm này là nơi có nhiều dược liệu cao quý và bảo vật nhất, nên cam kết đó đúng là cả hai bên đều có lợi.

Hai tên hung thú thì cần có khả năng biến thành hình người để có thể tiếp xúc với thế giới bên ngoài, Xenia thì cần có nhiều tài nguyên quý hiếm để có thể đề thăng thực lực.

Phải biết là bậc ‘Thách Đấu’ mỗi lần muốn thăng lên một cấp là vô cùng khó!
Thở dài một hơi Xenia nói tiếp;
“Bây giờ mẹ chỉ còn một cấp nhỏ bên lĩnh vực ‘Thần thú sư’ nữa thôi là đã có đủ khả năng điều chế ra ‘hóa nhân hình’ rồi.

Còn hai tên kia sau bao nhiêu năm cũng đã thu thập đủ các dược liệu chính để điều chế, chỉ còn thiếu vài tá dược phụ mà thôi.

Xem ra mẹ cũng phải nhanh chóng thăng cấp mới được, trong mười mấy năm qua kì thật mẹ đã nhận rất nhiều thứ tốt từ phía hai tên kia!”
“Mẹ nhất định sẽ sớm thành công!” Vera lên tiếng cổ vũ mẹ mình, em biết tuy bình thường thấy mẹ đơn giản như một bà nội trợ nhưng thực ra mẹ vẫn luôn rất chăm chỉ rèn luyện.

Lúc nãy khi đến nơi ở của Elk, Vera mới nhận ra là mỗi khi mẹ vắng nhà mà cũng không ở chỗ làm thì là đã đến nơi này rèn luyện bản thân.
Từ ngoài nhìn vào gia đình Devlin thì người ta sẽ thấy Kane chính là trụ cột gia đình, nhưng thực chất Xenia mới là cái trụ chống trời thực sự, cô sẽ âm thầm ngăn cản mọi biến cố cho dù có việc đó có lớn tới mức nào cô cũng sẽ giải quyết được!
Xenia được con gái mình cổ vũ thì mỉm cười rồi quay lại nói với Vera; “Chúng ta đến nơi rồi, từ giờ mẹ sẽ để con tôi luyện trong đó đến khi thực lực lên tới ‘Tân Tinh – đỉnh phong’ thì mới thôi!”
Xenia lao vút xuống rồi tiếp đất nhẹ nhàng, Vera cũng đứng thẳng trên mặt đất nhìn về phía trước, trước mắt em là một tòa tháp khổng lồ cao đồ sộ được làm nên hoàn toàn bằng đá.


Nhìn lên các phiến đá có thể đoán tòa tháp này được dựng lên chưa lâu, có thể Xenia mới dựng lên gần đây để làm chỗ rèn luyện cho Vera.

Nơi này nằm giữa một vùng đồng bằng xung quanh được bao bọc bởi rất nhiều đồi núi và những cây cổ thủ to lớn.
Vera cùng mẹ đi vào trong tòa tháp bằng đá khổng lồ này không khỏi trầm trồ vì bên trong quá rộng lớn và nhiều ngã rẽ.

Khi đi đến một nơi rất rộng nhìn như lôi đài thì Xenia đặt hai tay lên hai bên vai của Vera, mắt cô nhìn thẳng vào mắt con gái mình rồi cẩn trọng nói;
“Từ giờ sẽ là chuỗi ngày rèn luyện khắc khổ của con, mẹ muốn con phải thành công vượt qua.

Mẹ rất không muốn nhìn thấy con phải chịu khổ nhưng con đã chọn con đường chiến nhân cường đại thì sẽ phải trải qua những điều này!”
Vera tự tin đối mặt với mẹ mình kiên nghị nói;
“Mẹ yên tâm dù có gì khó con cũng sẽ cố gắng vượt qua được, hãy bắt đầu quá trình rèn luyện đi ạ!”
Nghe con gái nói vậy Xenia cũng mỉm cười rồi quay người lại chỉ xuống phía dưới và nói;
“Dưới đó chính là lôi đài chiến đấu, từ giờ mỗi ngày con sẽ phải ở dưới đó 12 tiếng, không ngừng chiến đấu với hung thú và các loại đối thủ người máy mà mẹ đã an bài.

Đến tối khi đủ 12 tiếng mẹ sẽ đưa con lên và sẽ tiếp tục hướng dẫn con sau!”
Vera ngạc nhiên hỏi; “Mẹ có cả những người máy có thực lực cao vậy sao?”
“Hì, mẹ con là ai chứ, vài con người máy chiến đấu bậc ‘Tân Tinh, Tinh Anh’ tùy tiện cũng kiếm được cả nghìn con!”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi