MẠC THANH CA ĐẠI GIÁ CUỒNG PHI


Edit: Hằng Hoàng Thúy
Beta: Linh
Bách Hiểu Thông vừa nói vừa quan sát ánh mắt của Long Thanh Thanh dưới mặt nạ, giống như chưa bỏ qua bất cứ vẻ mặt nào.
Con ngươi của Thanh Thanh sâu thăm thẳm, vẻ mặt không có chút thay đổi gì, điều này làm cho Bách Hiểu Thông lo lắng, nghĩ những điều bản thân nói, có lẽ không thể đả động vị Kim Ô môn môn chủ này?
“Môn chủ đại nhân.”
“Việc Long Dật Tĩnh dùng Hắc Long thiếp cũng chỉ còn là vấn đề thời gian, nhưng mà nói như vậy, hẳn bên trong còn có thâm ý.”
Thanh Thanh chậm rãi nhướn mi, nàng quá hiểu Long Dật Tĩnh, về ngoài nhìn giống như một người ôn hòa, kì thực lòng dạ sâu, căn bản không dễ dàng nhìn thấu.
“Môn chủ đại nhân quả thông minh hơn người, Bạch Hiểu Thông thật không bằng.”
Bách Hiểu Thông mở to mắt, vô cùng bội phục Thanh Thanh.

Thanh Thanh lạnh lùng nhìn Bách Hiểu Thông, nâng chén trà lên khẽ nhấp một ngụm, nhưng cũng không đặt xuống.
Bách Hiểu Thông nhìn trộm người đang uống trà, miệng chậm rãi cất lên tiếng: “Cho dù năm nước không để ý đến chuyện sinh tử của Long Đường, nhưng bọn họ sẽ không để cho Long Dật Tĩnh xuất Hắc Long”
“Hừ, bọn họ cuối cùng chỉ muốn ngồi mà hưởng lợi, chút suy nghĩ ấy bản môn chủ có thể đoán được. Nhưng lão cáo già này,sao lại có thể làm chuyện hại mình. Long Dật Tĩnh tung ra tin tức này, đơn giản là muốn củng cố thế lực của Long Đường. Ngoài mặt là vì bảo vệ mà xuất hắc long thiếp, còn bên trong, nghĩ cũng chỏ là muốn đoạt hắc long thiếp, làm thế lực của mình mạnh hơn.”
Ánh mắt xinh đẹp lãnh lẽo toát ra ý châm biếm, giống như ý đồ của Long Dật Tĩnh đã được bóc trần.
“Vậy môn chủ đại nhân, chẵng lẽ tên này tự nhận mình thanh cao, nhưng chính là muốn tác oai tác quái sao? Mục đích lần này của Long Dật Tĩnh, tất cả đều hướng vào môn chủ đại nhân ngài.”
Lời nói của Bách Hiểu Thông tuy cẩn thận nhưng lại không mất đi uy hiếp dụ dỗ.
Thanh Thanh liếc mắt, con ngươi đen u ám lóe lên, nghiêng người dò xét Bách Hiểu Thông, lạnh lùng hừ một tiếng, “Bản môn chủ chính là chờ mục đích này.”
“Tốt! Bách Hiểu Thông cũng chỉ chờ những lời này của môn chủ đại nhân.”
Bách Hiểu Thông vỗ mặt bàn, bỗng nhiên đứng dậy, hai mắt lóe lên sự hưng phấn.

Thanh Thanh khẽ cười, “Bách Hiểu Thông, bản môn cũng chưa từng đáp ứng ngươi cái gì?”
Bách Hiểu Thông cười hắc hắc: “Bách Hiểu Thông cũng chẳng hi vọng được cái thù lao to lớn gì, tất cả đều hoàn toàn cam tâm, Bách Hiểu Thông thật tâm thuần phục môn chủ đại nhân.”
Long Thanh Thanh nâng chén trà lên, nhìn xuyên qua đám sương mù đang lườn lờ quanh Bách Hiểu Thông, tựa tiếu phi tiếu nói: “Đúng là tên chán sống rồi.”
“ Môn chủ đại nhân, lấy một địch sáu còn không sợ, Bách Hiểu Thông ta sợ gì cái bọn cướp đó.”
Bách Hiểu Thông vỗ ngực, làm bộ dáng hào hiệp vì nghĩa hy sinh.
Long Thanh Thanh chuyển đề tài, nói: “Ô Nhĩ vẫn tốt?” Nàng nghĩ rằng người của Long Đường sẽ không đễ dàng giết chết Ô Nhĩ, nhất định là muốn moi tin tức của Kim Ô môn từ miệng của Ô Nhĩ.
“Bây giờ vẫn chưa bị làm gì, nhưng môn chủ đừng lo, Bách Hiểu Thông vừa nhận được tin tức, Ô Nhĩ đã bị người khác mang ra khỏi Long Đường. Hiện giờ tất cả người của Long Đường đang tìm kiếm nàng.”
“Ô Nhĩ bị người khác mang khỏi Long Đường?”
Long Thanh Thanh nhíu mày, Ô Nhĩ bị người Long Đường bắt được, chắc chắn phải được giam giữ ở thủy lao kín đáo.
Nhưng tiến vào thủy lao chỉ có một con đường, chìa khóa mở cửa thủy lao do Lão Bát cùng lão Lục cai quản.
Là ai có năng lực lớn vậy, có thể mang Ô Nhĩ ra khỏi Long Đường?


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi