MỘC LAN TRẮNG

Vừa xuống đến chân đồi, hai người chợt nghe thấy tiếng ồn ào và có một nhóm người đang đứng ở phía bên phải cách hai người một quãng xa.Hai cô cậu nhìn nhau rồi tăng tốc chạy về phía đó.Khi đến nơi thì họ thấy đó là một nhóm bốn người đàn ông đang đứng vòng ngoài và ở giữa là một chàng thanh niên.Nhìn kỹ hơn nữa Syaoran phát hiện người thanh niên chính là chàng trai tên Hayato ở nhà bà Suginatsu.Một trong bốn người đà ông lên tiếng:

- Nếu mày không nộp tiền ra thì đừng hòng rời khỏi đây.

- Các ông thật vô lý.Tôi không thiếu nợ các ông thì sao phải nộp tiền ra chứ

- Anh Suginatsu!Có chuyện gì vậy? – Sakura cất tiếng cắt ngang câu chuyện của nhóm người.

- Là cô cậu đấy àh?Bọn người này tự dưng bắt tôi phải nộp tiền mới cho tôi đi.

- Dĩ nhiên rồi.Bọn tao là người quản lý nơi này, mày cắt cỏ ở đây đem đi thì phải nộp tiền chứ sao

- Ra là bọn ăn cướp – Syaoran nhếch mép cười.

Nói rồi cậu chậm rãi tiến về phía bọn chúng.Lúc này trên tay mỗi tên đang lăm lăm một cây gậy nên khi thấy cậu tiến tới chúng vội vung gậy lên và tấn công Syaoran trước.Khổ thân chúng không biết rằng Syaoran là một cao thủ nên chỉ trong tích tắc chúng đã không thấy cậu đâu.Chưa kịp định thần thì đã thấy Syaoran mỉm cười xuất hiện từ bên phải một tên và tung ngay một cú đá vào ống chân hắn khiến hắn sụm xuống ngay, rồi cậu xoay một vòng, vung chân đá vào giữa ngực tên thứ hai khiến hắn ngã chúi về phía sau và đè luôn vào người tên thứ ba đang đứng sau lưng hắn.Tên thứ 4 thấy vậy sợ quá buông rơi cây gậy và quay mình bỏ chạy.Syaoran nhìn theo tên đó và quay sang chỗ ba tên đang nằm xếp lớp dưới đất trừng mắt một cái chúng đã hoảng hồn vội lóp ngóp bò dậy và cà nhắc bỏ chạy theo tên đồng bọn.Chàng thanh niên nhìn theo và thở phào.Đoạn anh ta quay sang cảm ơn hai người.Syaoran và Sakura mỉm cười và rồi họ quay người cất bước.Chợt chàng thanh niên cất tiếng gọi với theo:

- Này, sáng mai hai cô cậu hãy trở lại nhà tôi.Tôi sẽ thử thuyết phục bà tôi xem sao. 

Nghe thấy vậy cả hai nở một nụ cười rạng rỡ và Sakura cảm ơn chàng thanh niên một tiếng rõ to rồi cùng Syaoran vui vẻ quay đi.

Sáng hôm sau, Syaoran và Sakura tìm đến nhà bà Suginatsu một lần nữa và thấy chàng thanh niên đứng ở trước cổng chờ họ

- Chào anh Suginatsu! – Cả hai đồng thanh

- Chào cô cậu.Tên tôi là Hayato, cứ gọi như vậy là được rồi.

- Vâng!Tên em là Sakura Kinomoto, còn anh ấy là Ly Syaoran.

- Vậy ra cô cậu là công tử và tiểu thư của hai gia tộc lớn đấy sao?

Một giọng nói cất lên từ phía sau lưng Hayato và ngay lập tức họ nhận ra đó là giọng nói của bà Suginatsu.

- Tôi nghe Hayato nói cô cậu đã cứu nó.Vậy nên tôi nghĩ cô cậu không phải người xấu, nếu hai cô cậu là con cái của hai gia tộc Kinomoto và Ly thì tốt.Vào nhà đi.

Nói rồi bà ta quay người dẫn đường, còn Syaoran và Sakura nhìn nhau rồi ngập ngừng bước theo bà lão.Bên trong nhà bày biện khá sơ sài nhưng rất gọn gang.bà lão nhẹ nhàng bảo Syaoran và Sakura ngồi xuống và bà ta rót hai tách trà đặt trước mặt họ.Sau đó, bà ta khoan thai ngồi xuống bàn và cất tiếng hỏi

- Tại sao hai cô cậu lại tìm đến đây?

- Chúng cháu được một cung nữ ở Tây cung chỉ đến đây.Chúng cháu đang tìm hiểu xem mười tám năm trước ở hoàng cung có xảy ra việc gì hay không.Vì điều đó có liên quan đến thân thế một người bạn của cháu. – Sakura đáp

- Người đó là người như thế nào?

- Cô ấy bằng tuổi cháu, vừa tròn 17 tuổi cách đây vài tuần, năm xưa cô ấy được một người phụ nữ giao cho cha mẹ nuôi của cô ấy.Cách đây hai tuần chúng cháu đã tìm đến chỗ người phụ nữ đó nhưng bà ta đã bị giết và chỉ kịp trăn trối là sự thật nằm ở Hoàng cung.

- Vậy là Itomi Kouto đã chết rồi sao?Và bà ta đã đem theo bí mật ấy xuống mồ.

- Vậy là bà biết sự thật phải không?Bà hãy nói cho chúng cháu biết đi. – Syaroan sốt ruột lên tiếng

- Có lẽ đến lúc ta nên nói ra rồi.Đó là cách để ta chuộc lại lỗi lầm của mình. – bà Suginatsu lắc đầu buồn bã.

Bà ta cầm tách trà lên nhấp một ngụm rồi nhìn hai đứa trẻ trước mặt.Kinh nghiệm sống cho bà thấy chúng là hai đứa trẻ thành thật và không có ý đồ xấu.Bà ta chậm rãi nói:

- Trước hết, ta cần nói dến sự hiện diện của Tứ đại gia tộc.Các cháu đã từng nghe nói đến từ này chưa?

- Dạ rồi, cháu từng nghe cha cháu nói rằng, thật sự Hoàng thành không phải chỉ có ba gia tộc mà có đến bốn gia tộc, gia tộc còn lại bỏ mạng vì một trận hỏa hoạn cách đây mười tám năm rồi.

- Cháu nói đúng, mọi người đều nghĩ như thế.Nhưng đó không phải là sự thật.Gia tộc ấy đích thực là đã bị bỏ mạng toàn gia nhưng đó không phải là một tai nạn đơn thuần. 

Rồi bằng giọng nói ấm áp và chậm bà Suginatsu kể lại câu chuyện cho hai người bạn trẻ nghe.

Cấu trúc kinh thành Tomoeda gồm những phố phường đông đúc với 4 cửa thành lớn và Hoàng thành nằm ở vị trí trung tâm của kinh thành.Hoàng thành bao gồm kiến trúc chính là Hoàng cung và bốn kiến trúc phụ là bốn tòa phủ đệ của bốn đại gia tộc có công khai quốc cùng gia tộc Haragizawa.Bốn tòa phủ đệ này trấn giữ bốn hướng ra của Hoàng thành, phủ của họ Ly nằm ở phía Đông gọi là Thanh Long môn, phủ họ Kinomoto nằm ở phía Nam gọi là Chu Tước môn, phủ họ Tenoshiwa nằm ở phía Tây gọi là Bạch Hổ môn, và phủ họ Sasaki nằm ở phía Bắc gọi là Huyền Vũ môn.Họ là bốn đại gia tộc lớn từ 100 năm trước đã cùng người đứng đầu gia tộc Hiragizawa khai khẩn đất đai, xây dựng lên vương quốc Clow và cũng nhiều lần xông pha trận mạc, đẩy lui kẻ thù ngoại xâm.Chính vì vậy mà họ được hưởng rất nhiều quyền lợi cũng như khi đến thời điểm thích hợp thì thái tử phi thường là người của các gia tộc này.Dĩ nhiên là vẫn có những trường hợp ngoại lệ khi thái tử phi là công chúa nước khác.

Lúc này trị vì vương quốc Clow là quốc vương Harumi Hiragizawa.Ngài đã ngồi vững chãi trên ngai vàng hơn bốn mươi năm, đất nước dưới sự trị vì của Ngài luôn thanh bình, dân chúng được an cư lạc nghiệp.Ngài có hai người con trai là thái tử Mirushi và hoàng tử Urushi và dĩ nhiên theo thông lệ thì người tiếp nối ngai vàng sẽ là thái tử Mirushi.Thái tử là người hiếu học, hiền lành nhưng đáng tiếc lại là kẻ nhu nhược, không có chính kiến.Sau khi lập Thái tử phi là Miyabi - con gái gia tộc Sasaki thì Ngài lại càng dựa dẫm vào vợ hơn nữa.Trong khi đó, nhị hoàng tử Urushi lại là một tấm gương phản chiếu của Thái tử.Nhị hoàng tử văn võ song toàn, tính tình cương trực, quyết đoán, tuy còn trẻ nhưng đã lập nhiều công trạng hiển hách trên chiến trường.Có thể nói hoàng tử mới là người xứng đáng kế vị ngai vàng hơn là Thái tử.Tuy nhiên chính vì Thái tử mới là con trưởng còn hoàng tử chỉ là con thứ, hơn nữa Thái tử lại có gia tộc Sasaki chống lưng nên Hoàng đế Harumi dù có muốn cũng không thể thay đổi người kế vị một cách dễ dàng.Việc này khiến cho Ngài rất đau đầu suy nghĩ mãi vẫn không tìm ra một cách nào ổn thỏa.Hoàng tử Urushi thì lại tỏ ý không muốn tranh giành với anh mà sẵn sàng làm trợ tá cho Thái tử sau này.Thế nên Hoàng đế Harumi đã xếp việc này sang một bên không nghĩ tới nữa, cho đến khi có một việc xảy ra khiến cho hoàng tử Urushi buộc phải thay đổi suy nghĩ của mình.

Năm đó, Thái tử cùng em trai mình ra ngoài thị sát dân tình vì lúc đó đang xảy ra thiên tai làm mất mùa ở vùng phía Bắc.Nhìn thấy dân chúng lâm vào cảnh màn trời chiếu đất, không đủ thức ăn hai người rất đau lòng.Mặc kệ sự can ngăn của hoàng tử Urushi, Thái tử vẫn kiên quyết ra lệnh lập tức cho chuyển ngay lương thực lẽ ra sẽ dành cho quân đội đang đóng ở biên giới phía tây đến để cứu giúp nạn dân.Việc này tuy giải quyết được tình thế cấp bách nhất thời nhưng đã khiến vương quốc lãnh một hậu quả vô cùng nghiêm trọng.Quân đội ở biên giới phía Tây vì không đủ lương ăn đã lâm vào tình thế hiểm nghèo và khi bị vương quốc láng giềng Shuri tấn công đã thảm bại và hàng ngàn binh sĩ phơi thây trên sa trường.Hoàng tử Urushi biết rất rõ lẽ ra không nên lấy quân lương đi cứu gúp nạn dân mà phải tìm cách khác nhưng vì đó là lệnh của Thái tử nên anh không thể nào cãi lại được.Ngay lập tức anh một mặt điều động quân đội tiến về biên giới phía tây đẩy lui quân địch, một mặt sai người đi đến các vùng trúng mùa trong cả nước cũng như sang các nước khác thu gom lương thực chuyển đến vùng bị nạn.

Và trong trận đánh này, Urushi đã thu được thắng lợi ở cả hai nơi.Chính việc này đã làm Thái tử tức giận vì phần thì bị mất mặt, phần thì có cảm giác em trai mình lộng quyền, không xem mình ra gì.Còn urushi, anh bắt đầu nhận ra rằng, nếu anh trai mình lên làm vua, chưa chắc anh ấy đã gánh vác nổi trọng trách này vì cá tính anh ấy quá yếu mềm, lại hay làm việc theo cảm tính, chỉ thấy cái lợi trước mắt mà không suy xét cẩn thận những hậu quả có thể xảy đến, thiếu cái nhìn toàn cục.Chính vì vậy mà anh bị giằng xé rất nhiều giữa tình huynh đệ và vận mệnh của cả vương quốc.Anh biết anh trai mình có được sự hậu thuẫn rất lớn của gia tộc Sasaki hùng mạnh, mà rất có thể là có cả sự ủng hộ của gia tộc Tenoshiwa vì người đứng đầu hai gia tộc này có mối quan hệ rất thân thiết.Trong khi đó hai gia tộc Ly và Kinomoto lại không tỏ rõ lập trường cho lắm.Hai vị đại thần luôn giúp đỡ anh trong công việc nhưng chưa bao giờ họ nói rằng muốn đưa anh lên ngôi vua.Tuy nhiên anh cũng biết rằng vua cha và nhiều đại thần nhỏ hơn khác có ý muốn thay đổi người kế vị nhưng họ lại không tìm ra được một cách ổn thỏa.Anh rất muốn tìm hai người bạn thân thiết là Ly Kakuyo và Fujitaka Kinomoto  là người trong tương lai sẽ trở thành chủ hai gia tộc lớn này để bàn bạc nhưng ngặt nỗi lúc này họ đều đang không có mặt ở kinh thành.Ly Kakuyo đang điều động quân đội ở phía tây, tiếp tục canh giữ biên giới, còn Fujitaka thì đang lãnh đạo việc cứu trợ nạn nhân vùng phía bắc cũng như chuẩn bị sẵn sàng cho việc thiên tai xảy ra tiếp theo.Gia đình bên vợ anh lại chỉ là gia tộc Mitoko tuy danh giá nhưng vốn không thể so sánh với Tứ đại gia tộc.Vì thế Urushi đã phải đau đầu không biết làm thế nào để có thể dễ dàng truất phế thái tử nhưng không được gây nội loạn.Cuối cùng, với tài trí của mình, anh đã vạch ra được một kế sách vẹn toàn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi