MỖI THẾ GIỚI TÔ MỘT LẦN

Edit: Lizzyh

Beta: Thiên Tình
Không cài hồn phiến, Văn Anh chỉ có thể thao tác bằng nút bấm, điều khiển cho tay của cơ giáp hạ xuống, đưa cô vào buồng lái. Với tiêu chí quan tâm đến trải nghiệm của người lái nữ, bên trong được bố trí ấm áp và êm ái. Thay vì chiến đấu, Văn Anh cảm thấy ngủ trong này cũng là một ý hay. Cô mò mẫm chốc lát rồi chuyển sang chế độ chiến đấu.
Con người thường sẽ có xu hướng nghiện những thứ mình thích. Trải qua vô số trận chiến trong tinh võng, cô cũng bắt đầu nghiện thao tác cơ giáp. Khi nhìn thấy một bộ cơ giáp "bằng xương bằng thịt" trước mặt, cô không thể chờ đợi hơn được nữa, muốn điều khiển nó ngay.
Đứng ở một bên, Cyril hơi kinh ngạc. Trong chế độ chiến đấu, ngoại hình cơ giáp sẽ thay đổi, đôi cánh khẽ dựng đứng lên bày tư thế đối địch, hắn tự nhiên có thể nhìn thấy.
Hắn vốn cho rằng Beatrice chỉ là một cô bé muốn có một bộ cơ giáp cho đã thèm thôi, thực hiện vài động tác chạy nhảy cơ bản là được. Hắn thậm chí đã chuẩn bị sẵn tinh thần, lúc cô không thể kiểm soát cơ giáp, liền lập tức kích hoạt hệ thống điều khiển bên ngoài, tránh cho cô ngã nhào. Không ngờ cô nàng lại lớn mật tới mức này.
Hắn nhướng mày, đau đầu cân nhắc nên giải quyết hậu quả cho cô như thế nào đây.
Nhưng khi hắn lại đưa mắt nhìn, biểu hiện của cô đã vượt xa dự liệu của hắn.
Bộ cơ giáp trước mặt, với thân hình uyển chuyển nhẹ nhàng, bất kể là bước đi hay chạy nhảy đều không cảm giác chút trì trệ nào. Động tác lại trôi chảy tựa như một tiểu thư quý tộc, từng cử chỉ đều tao nhã vô cùng. Thậm chí cô còn tinh nghịch tiến tới trước mặt hắn, thực hiện một kiểu chào thục nữ -- chéo chân khuỵu gối. Hai đầu gối đan chéo là một động tác cực kỳ khảo nghiệm khả năng giữ cân bằng, mà cô lại thực hiện khá là dễ dàng.
Đừng xem đây chỉ là động tác cơ bản, nhưng cô có thể làm sống động đến mức giống hệt người thật, vẫn vượt ngoài nhận thức của hắn. Chưa nói đến Omega, ngay cả Beta của khoa quân sự cũng chưa chắc có năng lực này. Tuy trong những trận chiến giả lập, bọn họ có thể một súng nổ bay một chiến hạm, nhưng nếu bảo họ thực hiện động tác đơn giản này, e là giống như bắt voi khiêu vũ vậy, vụng về cực kỳ.
Đúng lúc này, hắn phát hiện đôi cánh trên cơ giáp khẽ động --
Cô ấy muốn bay!
Sắc mặt hắn hơi đổi, hướng về phía cô mà hét: "Beatrice! Em chưa được huấn luyện bay, đừng chạm vào công tắc cất cánh --"
Không đợi hắn nói hết lời, cô đã ấn công tắc cất cánh, cả bộ cơ giáp rung rung lắc lắc bay lên. Trong buồng lái, tốc độ ngón tay của Văn Anh nhanh đến biến thành bóng chồng, trong lòng cũng vô cùng khẩn trương. Sự chênh lệch giữa thao tác giả lập và thao tác thực tế cách xa nhau như dải ngân hà. Thường ngày nếu chỉ là động tác căn bản thì không sao, đến lượt những thao tác phức tạp như phi hành, tinh thần lực của cô không ngừng tuôn trào, thể chất cấp C khiến ngón tay gần như co giật, mới miễn cưỡng có thể hoàn thành thao tác.
Cyril chỉ thấy cơ giáp nhỏ nhắn kia bay lên, cứ như tinh linh trong rừng rậm, bay về phía hắn chào hỏi: "Hi, Cyril."
Âm thanh bị nhiễu đến méo mó từ trong khoang điều khiển phát ra, tiếng nói của cô gái mềm mại lại khó thể che giấu sự hưng phấn, có chút khẽ run. Bởi vì phân tâm nói chuyện, cơ giáp chợt rơi xuống, làm Cyril sợ tới mức tim muốn rớt ra ngoài.
"Đủ rồi, Bea! Em xuống đây!"
Hắn phát hỏa nói.
Lần này cô thật sự nghe lời, trước mặt hắn đáp xuống, cửa khoang mở ra, cô đứng trên bàn tay của cơ giáp, sau đó được thả xuống dưới.
Hậu quả của việc chơi quá điên chính là, Omega thể chất cấp C vừa được cơ giáp đưa xuống, hai chân liền mềm nhũn, suýt nữa bổ nhào xuống sàn nhà, Cyril chuẩn xác đỡ được cô nàng. Đổ mồ hôi làm quá trình tiết chất dẫn dụ bị đẩy nhanh hơn, trong buồng lái dường như tràn ngập chất dẫn dụ của Omega, mùi hương thơm ngọt như bánh bơ phả vào người Cyril .
Hắn tức giận lại chẳng thể trút nó ra được, nhưng cái mặt nạ dịu dàng xa cách kia hiển nhiên đã bị tháo xuống.
Cô ngẩng đầu, mỉm cười với hắn: "Lâu lắm rồi em mới được nghe một tiếng 'Bea' từ anh."
Cyril nghiêm mặt không nói lời nào. Không biết vì sao, trước kia hắn cơ hồ không bị ảnh hưởng bởi chất dẫn dụ của cô, nhưng lúc này đây, hắn lại có chút không khống chế được cảm xúc.
Lại nói tiếp, khi còn nhỏ Cyril đối đãi Beatrice cũng khá tốt. Cô nàng thường bị gọi là 'bear (gấu)' vì cái tên Beatrice. Đối với một cô bé yêu thích cái đẹp thì một nickname như vậy đương nhiên không thể chấp nhận được, cô rất hay ngồi ở một góc mà khóc. Khi đó Cyril vẫn chưa trở thành "quý ông nhã nhặn" giống như bây giờ, đặc tính ngang ngược của Alpha hắn đều có đủ, một quyền đánh bay một tên, từ đó trừ hắn ra không ai có lá gan gọi cô bằng biệt danh này nữa.
Nhưng khi lớn hơn, bởi vì giới tính khác nhau nên tiếp nhận phương thức giáo dục khác nhau, cả hai mới dần xa cách.
Sở hữu thế lực khổng lồ trong quân đội, gia tộc Swett luôn có dã tâm bước vào giới chính trị. Cyril được mọi người đặt nhiều kỳ vọng, nên đào tạo cũng càng thêm nghiêm khắc. Vì vậy, với cường độ dạy dỗ và huấn luyện cao như thế, câu chuyện khi còn nhỏ nổi máu anh hùng kia hiển nhiên đã trôi vào quên lãng.
Đáp lại tiếng cảm thán của cô lại là lời chất vấn lạnh lùng từ hắn: "Ai đã dạy em cách vận hành cơ giáp?". Nhờ vào kỹ năng khắc chế được huấn luyện nhiều năm qua, hắn cố nén lại sức hấp dẫn từ chất dẫn dụ.
Hắn biết rất rõ phương thức giáo dục của nhà Clark, học viện dành cho Omega cũng không sẽ dạy những thao tác vận hành cơ giáp, càng không có nơi để cô luyện tập.
"Hồn phiến của em." Cô chớp chớp mắt, "Thao tác của em không đúng à? Anh không thích?"
"Em lấy đâu ra tiền để mua hồn phiến..." Hắn nhíu mày, bằng tiền tiêu vặt mà nhà Clark cung cấp, đại tiểu thư như cô tiêu xài hằng ngày còn chưa đủ, trên cơ bản là không thể nào tiết kiệm được.
"Ừm, nếu anh muốn biết, em có thể kể cho anh, câu chuyện khá dài đấy."
Mở đầu như truyện cổ tích, Cyril vừa nghe liền mất hứng thú, vội ngắt lời: "Không cần nói cho tôi biết lai lịch, chất lượng hồn phiến có đạt tiêu chuẩn không?"
Cô nghĩ nghĩ, "Chất lượng kém?"
"Để tôi gọi người đưa em một cái mới."
"-- Nhưng cái này dùng khá thuận tay." Làm lơ cái vòng đang chấn động nơi cổ tay, cô trả lời.
Đôi mắt của Cyril sâu thẳm như biển, cho dù chỉ bình thường nhìn vào ai đó cũng sẽ toát ra sự ôn nhu, giờ phút này, hắn lại dùng này ánh mắt này nhìn cô mà nói: "Không cần biết hồn phiến như thế nào, sau này em vẫn nên ít thao tác trên cơ giáp thì hơn."
"... Vì sao?"
"Tôi không biết tại sao em lại đột nhiên có hứng thú với cơ giáp. Nhưng Beatrice à, em là Omega, tương lai của em là tìm một Alpha sẵn lòng yêu thương và bảo vệ em. Cơ giáp đối với em mà nói là không có ý nghĩa. Tôi có thể hiểu là em nhất thời hứng thú, nhưng em đừng hao phí quá nhiều tinh lực vào nó."
Biểu hiện của cô làm hắn suy đoán, rằng cô đã phải luyện tập rất lâu mới có thể làm đến mức này.
"Ngay cả khi em làm tốt?"
"Ngay cả khi em làm tốt."
"Như vậy, tại sao Ellen lại có thể?"
"Cậu ấy..." Cyril dừng lại, bỗng nhiên cảm thấy có chút đau đầu, "Chẳng lẽ vì em muốn cạnh tranh với cậu ấy?"
Không đợi cô kịp trả lời, cửa phòng huấn luyện đột nhiên bị đẩy ra, có người vừa bước vào vừa nói, "Cyril, bọn họ nói cậu ở... À, Clark tiểu thư?"
Tiếng bước chân dừng lại, vẻ mặt Ellen hơi đổi.
Văn Anh tiêu hao quá nhiều thể lực, chân như muốn nhũn ra, tuy rằng đã rời khỏi vòng tay của Cyril, nhưng giờ phút này hắn vẫn đang đỡ cô. Hai người tư thế thân mật, chất dẫn dụ lại bị gió thổi ra ngoài, Ellen vừa vặn ngửi thấy, tình hình hiện tại quả thật khiến người ta khả nghi.
Vừa nhìn thấy Ellen, Văn Anh vô cùng tự nhiên biểu hiện ra vẻ mặt giống nguyên chủ, nở một nụ cười giả tạo không hề kém cạnh Cyril, "Buổi sáng tốt lành, Ellen." Sau đó cô nhìn qua người bên cạnh, nói, "Anh có thể buông ra rồi, Cyril."
Cyril trầm mặc thả lỏng tay ra.
Cô hơi chỉnh đốn dáng vẻ, hỏi hắn: "Anh cho cậu ta quyền hạn vào phòng huấn luyện của anh?"
"Phải." Hắn nói xong, tựa hồ nghĩ tới hành vi lần trước của cô, nhanh chóng nói thêm, "Nhưng tôi nghĩ chuyện này không liên quan đến em."
"Đúng vậy, không liên quan tới em." Cô cười dè dặt, "Anh đã nhắc nhở em, em liền đưa thứ này làm đáp lễ." Ngay trước mặt Ellen, cô lấy ra thuốc tỉnh táo bỏ vào ngực Cyril.
"Đây là. . . . . . thuốc tỉnh táo?" Cyril không xác định hỏi.
Cô mỉm cười, "Em nghĩ, anh cần thanh tỉnh đầu óc."
Câu nói mỉa mai này khiến sắc mặt hắn lập tức thay đổi, "Bea!"
Nàng hậm hừ bỏ lại một câu "Sớm hay muộn anh cũng phải dùng đến", mặc hắn ngăn cản, nghênh ngang bỏ đi.
*
Không biết vì sao, từ buổi chiều nhìn thấy tình hình trong phòng luyện tập, Ellen lại cảm thấy bất an. Không, có lẽ là sớm hơn. Sau khi thua hai trận liên tiếp, hồn phiến mà hắn luôn dựa vào cũng bại vào tay đối thủ, thậm chí vì thế mà nợ Cyril một khoản tiền lớn, sự bất an đó càng ngày càng tăng.
Vào nửa đêm, lúc ngang qua phòng của Cyril, Ellen phát hiện Cyril hình như đang gửi chỉ thị cho ai đó. Ellen đi ngang qua, người bên trong liền nhận ra.
Cyril thấy là hắn, không khỏi cười hỏi, "Còn chưa ngủ?"
Ellen gật đầu, "Cậu đang xử lý công việc sao?"
"Không phải." Cyril lắc đầu, "Là Bea, học viện Omega không có sân huấn luyện, tôi nghĩ cô ấy chắc hẳn luyện thao tác cơ giáp trong tinh võng. Tôi phải tìm người để mắt tới cô ấy, không để cô ấy làm càn được."
Ellen im lặng giây lát, nói: "Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy cậu nhắc đến cô ấy, Cyril, ban ngày hai người ở trong phòng huấn luyện..."
"Cậu lo lắng cái gì?" Cyril bật cười, "Nếu tôi muốn chọn cô ấy là Omega của mình, mười năm trước đã xin cha mẹ cho đính hôn rồi. Chưa kể, còn có các tiểu thư gia tộc Ackermann, gia tộc Alexander, gia tộc Hunter... Chơi chung với tôi từ nhỏ có không ít, chẳng qua Beatrice cố chấp hơn cả mà thôi."
Câu trả lời của hắn khiến Ellen thoáng yên lòng.
Đúng vậy, cho dù gia thế của hắn thua kém những người này, nhưng cuối cùng vẫn phải xem ý nguyện của Cyril. Nhưng mà—— kỳ thật hắn vẫn đang rối rắm không biết bản thân mình rốt cuộc có tình cảm với Cyril hay không, nếu bộ cơ giáp hai người lái đó không xuất hiện, có thể hắn căn bản sẽ không suy xét đến vấn đề này.
Mà trước đó, nếu hỏi người mà hắn muốn cùng kề vai sát cánh chiến đấu, Ellen liền nghĩ đến Chris, chỉ tiếc...
Cyril không biết Ellen đang nghĩ gì, sau khi thuyết phục Ellen đi ngủ, hắn liền mở ra một đoạn video.
Đó là đoạn video trên mạng về trận chiến của "Cinderella". Trận chiến cơ giáp khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào này được phát ra từ quang não, hiển thị bằng chế độ ba chiều lơ lửng ở không trung, có thể quan sát được từ nhiều góc độ khác nhau.
Trận đấu giữa "Cinderella" và Ellen, hắn cũng có mặt. Có thể nói từ đó về sau, miễn là trận đấu của cô, hắn không một lần bỏ lỡ. Cho dù có việc không thể đến được, hắn cũng sẽ cho người ghi hình lại, sau đó xem lại nhiều lần.
Nếu như ngay từ đầu là vì tán thưởng năng lực lĩnh ngộ hơn người của cô, hy vọng có thể chiêu mộ được cô, thì sau đó, Cyril cũng không rõ là vì sao, chỉ là —— bị hấp dẫn. Nhìn cô bị chê cười vì sai lầm trong những thao tác cơ bản, nhưng sau đó lại có thể khiến người ta ngậm miệng với những trận chiến vô cùng lóa mắt, hắn chỉ là không thể rời mắt.
Cho dù là trận chiến của Ellen, hắn cũng chỉ cảm thấy thưởng thức mà thôi. Nhưng suy cho cùng, Ellen là Omega, cũng là Omega kiên cường và cố chấp nhất mà hắn từng gặp, cho nên hắn rất coi trọng.
Nhưng đối với "Cinderella", không liên quan đến giới tính, hắn đã vô cùng thán phục cô.
"Cô rốt cuộc là ai?"
Cyril nhìn đoạn video, một lần nữa nổi lên lòng hiếu kỳ. Đột nhiên, bộ cơ giáp trong video thực hiện một động tác cất cánh, ngắn gọn mà lưu loát, thực khiến người ta tán dương, nhưng trong đầu hắn không hiểu sao chợt có một cảm giác quen thuộc.
*
Ở một nơi khác, Văn Anh vừa trở lại trường, liền truy cập tinh võng say sưa đánh mấy trận, như thể đang trút giận. Mà lần này Chris không có ở bên cạnh lải nhải. Mãi đến khi cô rời khỏi tinh võng, giọng nói trong đầu mới vang lên.
Hắn giống như đang lẩm bẩm cái gì đó, cô nghe không rõ, hồi lâu, mới nghe thấy hắn hỏi: "Cô thích Cyril?"
_____
Tui trở về rồi đây! ('v`)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi