[NARUTO] YÊU GHÉT

Izuna bị Tobirama thả xuống, trong lúc choáng váng tạm thời còn chưa phân biệt được chuyện gì vừa xảy ra thì người bên người đột nhiên lại biến mất.

Tobirama lại dùng Phi Lôi Thần Thuật rời đi.

"Từ từ!" Uchiha Izuna trợn to mắt nhìn chằm chằm vào vũng máu nhỏ bên cạnh chân của mình, đột nhiên cảm thấy rét run.

Đây không phải máu của hắn, là của tên Senju tóc trắng kia, là của Tobirama! Tobirama!!

Izuna vội vàng quay trái quay phải, cố gắng cảm nhận Chakra xung quanh, nhưng hắn lại không thể tìm được Chakra quen thuộc kia.

Tên Tobirama kia đâu rồi?!! Bị thương nặng như vậy lại còn đi đâu?! Đi tìm chết sao?!

Nhưng hiện tại hắn lại không thể biết được tên Senju kia ở đâu!

- Chết tiệt!

Cái Phi Lôi Thần Thuật chết tiệt!

Senju Tobirama chết tiệt!

Izuna khuôn mặt âm trầm, lại lần nữa nhịn không được chửi nhỏ ra tiếng, nôn nóng không ngừng đi đi lại lại.

Sau rồi đột nhiên Izuna như nhớ ra cái gì, vội thọc tay vào túi, lôi ra một thanh Kunai, bên trên có khắc ấn chằng chịt.

Đúng là Kunai đặc chế để thi triển Phi Lôi Thần Thuật!

Hai mắt hắn sáng lên, vội kích dùng Chakra kích hoạt nó, trong lòng âm thầm cầu nguyện.

...Làm ơn, làm ơn đi!

Làm ơn hãy đưa ta đến bên cạnh tên đáng ghét kia!

.........

Có lẽ vận may hiếm hoi đã trở lại trên người Izuna, ngay sau cảm giác choáng váng khi bị dịch chuyển, thứ đầu tiên đập vào mắt hắn chính là Tobirama đang không biết sống hay chết nằm cách đó không xa, dưới chân Izuna dẫm lên một thanh Kunai không biết rơi ở đó từ bao giờ.

Nhưng ngay lúc này một tiếng gầm quen thuộc từ xa vọng đến, ngay sau đó tiếng xé gió và luồng Chakra âm lãnh không ngừng tới gần!

Không tốt, là Nhị Vĩ!

Radar của Izuna inh ỏi phát ra tiếng cảnh báo, não còn không kịp phản ứng lại thì cơ thể đã dẫn trước một bước, nhanh chóng phi thẳng đến chỗ Tobirama đem người bế lên, quay đầu chạy như bay.

Lạnh quá!

Tay Izuna ngay vừa khi tiếp xúc đến cơ thể của Tobirama liền ngay lập tức phát hiện ra nhiệt độ không bình thường này, người trong ngực hắn khuôn mặt tái xanh, hai mắt nhắm nghiền không ngừng phát run, hiển nhiên lâm vào hôn mê sâu vì mất máu quá độ.

Nhưng cho dù vậy miệng vết thương của hắn vẫn đang không ngừng chảy máu, theo bước di chuyển của Izuna cơ hồ để lại một đường máu!

Nếu cứ thế này, Senju Tobirama sẽ chết mất! Izuna đến bây giờ mới biết được trong cơ thể con người có thể chứa được nhiều chất lỏng đến vậy.

Máu đã nhuộm đỏ đôi tay hắn, làm ướt sũng vạt áo hắn, theo từng giọt máu chảy ra dường như sự sống của Tobirama cũng bị giảm đi một giọt.

Trong lòng Uchiha Izuna đột nhiên có chút tuyệt vọng, hắn biết tỉ lệ sống của Tobirama cơ hồ bằng không vì hắn không có Chakra Trị Liệu, Chakra nóng bỏng và cuồng nhiệt của Uchiha không thể đảm nhận việc chữa thương này, hơn nữa bây giờ cũng không thể dừng lại để sơ cứu cầm máu cho hắn được.

Lý trí lạnh lẽo nhắc nhở hắn nếu bây giờ đem Tobirama ném xuống thì có lẽ chính mình có thể sẽ thoát được đi, mang một người chắc chắn sẽ chết trên người vừa tốn công vô ích, vừa làm giảm tốc độ chạy trốn.

Nhưng Uchiha Izuna không muốn buông tay.

Tay hắn thậm chí còn siết chặt hơn đem người chặt chẽ ôm vào ngực, hai mắt đăm đăm nhìn chăm chú vào phía trước, chân nhanh nhẹn nhảy trên các cành cây thô to, dường như muốn đem nhiệt độ cơ thể đang lên cao lây dính vào cơ thể đã có chút lạnh lẽo ở trong lòng ngực.

Đừng, đừng chết, Senju Tobirama! Ngươi không được chêt! Ngươi không thể chết được!

Tiếng gào rú như đã ở bên tai, nguồn Chakra khổng lồ như u linh lạnh lẽo bám dính lấy phần lưng, tiếp theo đó là liên tiếp tiếng xé gió!

"Vút!" "Vút!"

Izuna sau lưng như mọc mắt, không quay đầu lại tránh đi hai quả cầu lửa phóng lại đây, chăm chăm tiếp tục chạy trốn.

- Nhân loại! Các ngươi không trốn được đâu!

Nhị Vĩ Matatabi linh hoạt nhảy trên những cành cây, thân hình to lớn của nó không chút cồng kềnh, nó nhanh chóng như một bóng ma, thoắt ẩn thoắt hiện, trong vô hình phong kín mọi đường lui của Izuna, bắt cho hắn chỉ phải cắm đầu chạy về phía trước.

Mồ hôi lạnh trên trán Izuna không ngừng ứa ra, thể lực điên cuồng xói mòn, thậm chí chính Izuna còn biết mình đang làm một hành vi vô cùng vô vị. Hắn biết là Nhị Vĩ sớm muộn gì cũng sẽ tóm được hắn và Tobirama sau rồi xé xác bọn họ ra làm trăm mảnh.

Nhưng, không thể, không thể dừng lại! Cho dù chỉ là một tia hi vọng, cũng phải bắt lấy! Hắn không thể bỏ cuộc, không thể chết ở đây, hắn cũng không muốn Tobirama chết ở đây!

Gân xanh hai bên thái dương nổi lên, nhảy thình thịch, Chakra trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, trước mắt một mảnh mơ hồ, Sharingan qua mấy ngày cường độ cao liên tục sử dụng đã vô cùng mệt mỏi, cuối cùng hình ảnh trước mắt đột nhiên nhoà đi, dưới chân Izuna không kịp phản ứng lại, dẫm hụt, ngay lập tức rơi từ trên cây xuống!

Matatabi cũng nhân cơ hội này, nhếch môi nở một nụ cười đầy dữ tợn, lao từ trên cây xuống, ở giữa không trung nhắm thẳng Izuna và Tobirama trong ngực hắn phun một quà cầu lửa!

"Phừng!!!!"

Không tránh được, không thể tránh được!

Đồng tử cấp tốc co lại, Magekyou điên cuồng xoay tròn, Izuna cơ hồ trơ mắt nhìn quả cầu lửa đang không ngừng phóng to trước mắt, ngón tay bấu lấy áo giáp trên người Tobirama trắng bệch.

Mình quá vô dụng.

Sẽ chết tại đây.

Không những không thể giúp gì cho nii-san lại cũng không thể bảo vệ nổi người mình muốn bảo vệ.

Mình muốn bảo vệ Tobirama, mình không muốn tên Senju đáng ghét này chết ở đây!

Mình không muốn, mình không muốn, mình không muốn!!!

Trong lồng ngực Izuna đột nhiên trào ra một cảm xúc mãnh liệt, ý muốn bảo hộ chưa bao giờ mãnh liệt như vậy, đối tượng bảo hộ chưa bao giờ rõ ràng như vậy!

Hắn! Muốn bảo vệ Senju Tobirama!

Magekyou cấp tốc xoay tròn, trong giây lát dường như hoa văn bỗng chốc trở nên vô cùng phức tạp, theo bản năng, Izuna nhìn quả cầu dường như đã dí sát ngay trước mũi mình, há mồm kêu lên:

- —!!!!!

"Phành!"

Mặt đất rung chuyển, bụi mù bắn tung toé, trong lúc nhất thời không thể nhìn rõ được tình hình bên dưới, nhưng chỉ thấy Nhị Vĩ đứng trên một cành cây, đôi mắt đăm đăm nhìn bên dưới lộ ra dáng vẻ đề phòng là biết sự tình sẽ không kết thúc đơn giản như vậy.

Quả nhiên khi bụi mù tan đi, dần dần để lộ ra một góc con quái vật màu vàng nhạt.

Đầu đội mũ Samurai, hai tay cầm song đao, nửa thân mặc giáp, nhưng cho dù chưa phải là bản hoàn hảo nhưng cũng đã lộ ra uy thế khiếp người.

Đây đúng là Susanoo, đặc trưng của Uchiha.

Mà hai người bên trong đều được Susanoo chặt chẽ bao lại, bảo vệ không kẽ hở.

Izuna ôm Tobirama có chút ngớ người nhìn kết tinh Chakra xung quanh mình, đầu óc nhất thời chưa phản ứng lại đây, mặc dù máu từ Sharingan đang cứ từng dòng chảy xuống cũng không quan tâm.

Hắn... mở được Susanoo?

Trong đầu Izuna đột nhiên hiện ra hình ảnh nii-san ngẩng đầu lên từ đám giấy tờ, nhìn chính mình nói:

[ - Susanoo? Đương nhiên không phải cứ có Magekyou là có thể tạo ra Susanoo. Bất cứ Uchiha nào sở hữu Susanoo thì trong lòng họ phải có giác ngộ bảo vệ và ý muốn bảo vệ mãnh liệt. Susanoo không phải hung thần chiến đấu, nó là kết tinh của ý muốn bảo hộ, chiến đấu để bảo hộ.]

Ý muốn bảo vệ? Đương nhiên Izuna có, hắn luôn muốn bảo vệ anh trai mình, nhưng khổ nỗi anh trai hắn quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức nhiều lúc chính hắn còn bị Madara bảo vệ ngược lại, cho nên cái ý muốn bảo vệ này luôn có chút mông lung.

Cho nên mặc dù có tiếng có miếng lag Uchiha sở hữu Magekyou Sharingan, nhưng kể từ trước đến vừa cách đây mấy phút, Uchiha Izuna vẫn không thể tạo ra nổi Susanoo.

Vậy mà....

Izuna ánh mặt phức tạp nhìn người trong ngực.

Hắn lại vì Tobirama tạo ra được Susanoo.

....Ý gì? Rốt cuộc là ý gì? Vậy là sao?

Vị Phó Lãnh đạo nhà Uchiha luôn thông minh nhanh nhạy, suy một ra ba bây giờ cố tình cắm mặt xuống đất giả vờ làm đà điểu, coi như không nhìn thấy cái đáp án rõ mồn một kia, nghiêm trang tự hỏi chính mình,

Nhưng ý gì thì ý, tạm thời cứ gác chuyện này sang một bên đã, rốt cuộc thì vẫn còn một con Vĩ Thú đang nhăm nhe đằng kia kìa.

Nhưng, ngoài dự đoán của Izuna, Nhị Vĩ không hề tiếp tục xông tới, nó chỉ nhẹ nhàng nhảy xuống trên mặt đất, cách hai người một khoảng cách an toàn chậm rãi đi một vòng, tò mò nhìn thân thể Susanoo màu vàng nhạt khổng lồ kia, sau rồi nó đột nhiên dừng lại, nhìn Izuna đã đề phòng đến mức ngay cả đuôi tóc cũng sắp dựng ngược lên, có chút rối rắm hỏi:

- Ngươi là hậu duệ của Indra?

Sau rồi như chắc chắn, mắt nó sáng lên, tự gật đầu khẳng định:

- Ngươi là hậu duệ của Indra.

Đúng rồi, đôi mắt đẹp đẽ này, cái kết tinh Chakra này, chắc chắn là hậu duệ của Indra rồi!

Nó, nó mới không cố ý làm hậu duệ của Indra bị thương đâu! Chẳng... chẳng qua là tại vì tên nhóc này quá yếu cho nên mới nhất thời không nhận ra thôi!

...Indra sẽ không giận nó chứ?

Nhớ đến thái độ bao che của Indra đối với Ashura, Matatabi có chút sợ hãi gục tai xuống, hai cái đuôi sau lưng cũng rối rắm xoắn qua xoắn lại, dường như phải đem chính mình thắt ra hình cái nơ mới vừa lòng.

Mà Izuna cũng không quản Indra ai (khi Naruto kêt về Đại Chiến bốn cũng không lôi vị tổ tiên này vào nên bọn họ không biết), hắn chỉ biết nếu không cứu trị thì Tobirama chết chắc rồi!

Nhìn người trong lòng đã hít vào thì ít thở ra thì nhiều Izuna khuôn mặt xanh mét.

Tay thò vào túi Nhẫn cụ không ngừng lục lọi, chai lọ vô dụng đều bị hắn ném la liệt trên mặt đất.

Thuốc giải độc, không phải.

Hương liệu, không phải!

Thuốc mê, không phải!

Cái này.... Không!

Cái này cũng không được!

Chết tiệt!

Lần thứ ba Izuna nhịn không được chửi thề, hắn hồng con mắt không ngừng lục lọi túi Nhẫn cụ của mình mong rằng có thể tìm ra một chút thuốc cầm máu.

Nhưng lại không thể tìm được.

Thuốc cầm máu đã được Tobirama dùng hết lên chính người Izuna khi hắn bị thương rồi, thậm chí vết thương ấy đến bây giờ vẫn còn đang phát đau.

.... Không thể nào....

Izuna khuôn mặt xám xịt thoát lực ngã ngồi xuồng đất, hai tay lạnh ngắt không ngừng run rẩy ôm lấy mặt, bàn tay che kín mặt cộng thêm tóc rũ xuống khiến cho không ai có thêt thấy rõ vẻ mặt hắn lúc này, chỉ có thể thấy cơ thể hắn không ngừng run lên, hiển nhiên cảm xúc vô cùng kích động, ngay cả Susanoo cũng lập loè, sắp không duy trì được.

Hai mắt của Izuna mở to, đồng tử ướt át dường như có chút tan rã, đột nhiên một giọt chất lỏng phá mi tràn xuống, không phải máu, trong suốt, sáng lấp lánh như mặt gương vỡ vụn.

Hai tay của Izuna cứng đờ hứng lấy giọt chất lỏng đấy, hiển nhiên chính hắn cũng không hiểu được vì sao mình lại đột nhiên rơi lên.

Nhưng cũng nhờ động tác này, một mạt xanh biếc nửa che nửa lộ đột nhiên xuất hiện chiếu rọi vào đáy mắt hắn.

Kết tinh... Chakra? Kết tinh Chakra Trị Liệu còn thừa!!!

Izuna mừng như điên vói tay vào cổ áo lôi ra kết tinh xanh lá đã ảm màu, nhưng vẫn có chút Chakra ngưng đọng thành chất lỏng chậm rãi chảy bên trong!

Với mức độ này, chỉ cần thế này, Tobirama được cứu rồi!!

"Phựt!"

Không chút để tâm cổ bị cứa ra vết máu của mình, Izuna vội vã đặt kết tinh Chakra lên phần vết thương của Tobirama, nhanh chóng kết ấn, đại lượng Chakra tinh thuần nhanh chóng trào ra bao lấy vết thương của Tobirama.

Tobirama....

Izuan hai mắt trông mong chăm chú nhìn người nam nhân.

.......................... Hết chương 72............

Vài điều muốn nói:

Cụ Nhị sẽ không chết mà.... Hôm qua tác giả động kinh đó, người luôn có mấy phút chập mạch trong ngày mà đúng không? *xấu hổ cười*

Để cụ Nhị bị thương là để Izuna nhận ra tình cảm của mình, không phải là tác giả là mẹ ghẻ đâu! Khụ... mặc dù cụ Nhị có hơi đáng thương thật.

Vậy trên cơ bản cặp này đã bước được quá nửa, đợi cụ Nhị tỉnh ngộ nữa là HE được rổi :>. *vỗ tay vỗ tay*

Lúc ấy bắt đầu suy xét đến chuyện nằm trên nằm dưới sau ha.

Cặp này căng lắm chỉ có canh xuông thịt vụn thôi, mặc dù viết H của cặp đôi tương ai tương sát này cũng kích thích lắm chứ bộ....

Ha, thôi, tính sau tính sau đi.

Đừng quên tim và cmt bên dưới à nha! Yêu mọi người moa moa~~

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi