NGANG TÀNG CÙNG ANH



Sau cái ngày xảy ra sự việc ở trong thang máy kia, những người trên dưới tập đoàn Hoa Thị đều buông lời xì xầm bàn tán về mối quan hệ giữa Chương Tử Di và Hoa Thiếu Hùng.

Ai cũng nói cô chính là người tình bí mật của ông ta.

Vốn dĩ chuyện này những người vốn là tai mắt của vợ Hoa Thiếu Hùng có thể đi tố cáo Chương Tử Di.

Thế nhưng ai cũng biết Hoa thiếu Hùng nổi tiếng ác độc và vô tình.

Thế nên vì muốn sống yên ai nấy đều câm họng lại không dám hé răng nửa lời.

Lúc này Hoa Thiếu Hùng xem như đã có tình cảm với Chương Tử Di.

Mối quan hệ của hai người như đã bước sang một bước tiến mới.

Vì địa vị của ông ta vốn là kim chủ có thế lực nên việc cho Chương Tử Di ở tại một căn biệt thự riêng và chu cấp toàn bộ chi phí ăn mặc và đi lại cũng là điều dễ hiểu.

Chương Tử Di như một bước lên mây, ngày ngày đến công ty luôn ngẩng cao đầu còn đối xử với các nhân viên khác hết sức kêu ngạo.

Nhưng bây giờ địa vị của cô ta vốn là tình nhân của Hoa Thiếu Hùng nên dù mọi người trên dưới Hoa Thị đều bất bình và chán ghét nhưng tuyệt nhiên họ không thể làm được gì.

Chương Tử Di vì thế mà cũng trở nên đắc ý hơn.

Khoảng thời gian này ngay tại Thảo Điền sóng gió dường như tạm thời đã được dẹp yên.

Hằng ngày Lý Tử Thất thư thả sống trong vòng tay che chở của Hoa Vinh.


Vốn dĩ sau khi sức khỏe đã khá hơn Lý Tử Thất có ý định sẽ trở lại chương trình huấn luyện nhưng Hoa Vinh một mực không đồng ý.

“Tại sao anh lại ngăn cản em?” - Lý Tử Thất tức tối nói.

Hoa Vinh thong thả hút một điếu thuốc nói.

“Bây giờ vết thương của em vẫn còn chưa lành hẳn đâu, bây giờ mà tập luyện sẽ vô cùng nguy hiểm.

Em muốn tập hãy đợi sau khi bình phục hẳn rồi hãy tập.”
Lý Tử Thất nói trong thất vọng.

“Em tuy có võ công nhưng lần nào cũng bất lực không thể làm gì được cho anh.”
Hoa Vinh thấy cô buồn bã liền tiến đến ôm cô vào lòng.

“Không sao cả.

Em không làm được gì cũng không sao.

Có anh đây, anh sẽ gánh vác tất cả cho em.”
Lý Tử Thất nghe vậy nhưng tâm trạng cũng không vui hơn được miếng nào lại tiếp tục mặt ủ mày chao.

Bởi cô không phải là loại cô nương nhàn rỗi thích ở không và càng không muốn trở thành gánh nặng cho người khác.

Hoa Vinh thấy tâm tình của cô không được tốt liền phì cười.

“Thôi được rồi, nhà bếp đã chuẩn bị món ăn xong rồi chúng ta mau đi ăn thôi.”
Hoa Vinh thúc giục.

Lý Tử Thất vẫn ở đó không phản ứng.

“Đi thôi.” - Hoa Vinh huýt nhẹ vào tay của Lý Tử Thất rồi lôi cô đi xuống nhà ăn.

Tại tập đoàn Lý Thị, Lý Dịch Phong đang ngồi trên ghế giám đốc vô cùng buồn bã.

Anh đã nhìn thấy hai người họ hạnh phúc bên nhau nhưng chỉ có thể chúc phúc từ xa mà thôi.

Thư ký thấy anh trầm tư như vậy nhất thời không dám gõ cửa.

“Vào đi.” - Lý Dịch Phong mặc dù là không tập trung nhưng không phải là không phát hiện ra.

Thư ký nghe vậy liền giật mình vội vã bước vào.

Cô đặt một xấp báo cáo lên bàn của Lý Dịch Phong.

“Đây là tổng doanh thu của tháng này mời anh xem qua.”
Lý Dịch Phong gật gù.

“Cô để đó đi, lát nữa tôi sẽ xem.”

Nhưng cô thư ký nghe vậy mà vẫn chần chừ chưa chịu đi.

“Sao? Cô còn chuyện gì nữa?” - Lý Dịch Phong gặng hỏi.

Thư ký chần chừ một lát rồi rụt rè nói.

“Tôi có chuyện này không biết có nên nói với anh không?”
Lý Dịch Phong nghe vậy bỗng nhiên cảm thấy bực mình ghê gớm.

“Đây là câu hỏi mà tôi ghét nhất.

Có gì thì nói mau lên.”
“Vâng.” - Thư ký hốt hoảng gật đầu rồi nói.

“Tôi được biết gần đây Chương Tử Di đã đến tập đoàn Hoa Thị làm việc, sau đó còn làm tình nhân của Hoa Thiếu Hùng.”
Lý Dịch Phong nghe vậy không hề ngạc nhiên chút nào.

“Cô ta vốn là loại người như vậy tôi cũng không bất ngờ lắm.

Hết việc của cô rồi cô ra ngoài đi.”
Thư ký lập tức cúi chào rồi nhanh chóng lui ra.

Lý Dịch Phong lại trở lại trạng thái trầm ngâm.

Chương Tử Di, mỗi khi nghe đến cái tên này lòng anh lại càng dâng lên nỗi hận.

Vì cô ta chia rẽ mà anh mới phải chia tay với Lý Tử Thất.

Loại đàn bà này quả nhiên sau khi bị anh đuổi đi đã vội chạy đến tìm người khác.

Lý Dịch Phong cảm thấy khó hiểu tại sao lúc trước bản thân anh lại bị cô ta quyến rũ.

Nhưng bây giờ đó đã là chuyện của quá khứ rồi.


Trong căn phòng giám đốc của tập đoàn Hoa Thị, Chương Tử Di đang ngồi trên đùi của Hoa Thiếu Hùng.

“Hoa Tổng, sau anh lại mặt ủ mày chau như vậy chứ.”- Chương Tử Di quay sang Hoa Thiếu Hùng dò xét.

“Không có gì.

Em suy nghĩ nhiều rồi.” - Hoa Thiếu Hùng có lòng không muốn để Chương Tử Di biết.

Nhưng khuôn mặt của Chương Tử Di lại lộ ra vẻ tính toán.

“Anh không nói em cũng biết.

Có phải anh đang lo lắng về cổ phiếu của Hoa Thị đang xuống có phải không?”
Hoa Thiếu Hùng quay sang thở dài.

Vốn dĩ ông ta không muốn Chương Tử Di can thiệp quá sâu vào công việc kinh doanh.

Nhưng giờ đây Chương Tử Di coi như đã thành công chiếm được sự tin tưởng của ông ta.

Vì thế cho nên ông ta đành gật đầu thừa nhận.

“Đúng là mọi việc gần đây có chút không thuận lợi.”
Chương Tử Di làm mặt trầm ngâm ra chiều suy nghĩ sau đó lại nói.

“Anh có biết lý do tại sao không?”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi