NGƯỜI CHỒNG ÂM NÀY CÓ CHÚT KHÔNG DỄ NUÔI


Diệp Vi Vi bị tiếng chuông điện thoại di động đánh thức, vừa tỉnh dậy, hình ảnh cưỡi ngựa xem hoa tối qua hiện lên trong đầu cô, Phong Sở Mạc đột nhiên xuất hiện, tóm lấy hồn phách của Tiểu Hắc và muốn làm giao dịch với cô, nửa đầu thì rất bình thường, nhưng nửa phần sau, lại là hình ảnh nên dùng mosaic che lên, lúc này, Diệp Vi Vi chỉ muốn hét to một câu, Diệp Vi Vi, đầu óc của mày bị chó gặm rồi hả, chỉ số thông minh của mày rớt xuống cống thoát nước rồi sao?Diệp Vi Vi còn chưa kịp che mặt xấu hổ, điện thoại di động liên tục đổ chuông kéo thần trí sắp sửa đi xa của cô.

Nhưng một bàn tay thon dài trước một bước đã cầm lấy điện thoại: "Bức xạ điện thoại di động rất mạnh, lần sau nhớ tắt máy hoặc là để điện thoại xa hơn.

"Phong Sở Mạc bình tĩnh giáo huấn.

"Điện thoại của tôi.

"Diệp Vi Vi dậm mình, muốn lấy lại điện thoại, có lẽ cuộc gọi này về công việc.

"Alo? Ai đó?"Phong Sở Mạc trượt nút nghe, với dáng người cao lớn ấy, Diệp Vi Vi có nhón mũi chân lên cũng không với tới chiếc điện thoại trong tay anh, thoạt nhìn trông anh hơi gầy, nhưng là kiểu người cởi đồ có thịt, còn mặc quần áo sẽ trông gầy, với chiều cao đủ để khiến Diệp Vi Vi cảm thấy tự ti khi không đi giày cao gót.

Suy nghĩ của Diệp Vi Vi lại bắt đầu lang thang đi mất rồi.


"Được, Vi Vi sẽ nhanh chóng đến đó sớm nhất có thể, phiền ngài rồi.

""Tôi? Tôi là người đại diện của Vi Vi.

"Phong Sở Mạc đặc biệt bình tĩnh, thoải mái diễn trò trước mặt cô, nói điện thoại với đầu bên kia.

Nói gì mà là người đại diện của tôi? Trước khi Diệp Vi Vi nổi giận, muốn tính sổ vì Phong Sở Mạc nói hươu nói vượn, thì cạch một tiếng, điện thoại bị ngắt.

"Đoàn làm phim" Trường Nhạc Tiên Tung "của giải trí Phi Tường gọi báo em đi phỏng vấn vai nữ yêu Lục Hồ, địa điểm ở.

.

"Phong Sở Mạc chỉ nói một câu, làm tất cả lý trí và suy nghĩ trong đầu cô đều biến thành con diều bay xa.

Diệp Vi Vi chớp chớp mắt, cảm thấy cách mình rời giường hôm nay không đúng: "Anh lặp lại lần nữa, cái gì" Trường Lạc Tiên Tung "cái gì nữ yêu Lục Hồ? Thử vai? Tôi sao?"Cô lặp lại lời này, cảm thấy đầu óc mình không dùng được, choáng váng: "Tôi có nghe nhầm không?"Cạch, hai tay người đàn ông áp lên đôi má Diệp Vi Vi, cảm giác lạnh lẽo ấy làm cô giật mình.

"Em không nghe lầm, cho nên, Diệp Vi Vi, bây giờ em mau vệ sinh cá nhân đi.

"Cô choáng váng, được người đàn ông đẩy vào phòng tắm, đắp chút nước ấm lên mặt, rửa mặt, vắt kem đánh răng, đưa vào tay, rồi ngồi xuống bàn trang điểm, lôi mấy thứ như lược, nước hoa, bút kẻ mày và son môi từ trong đống đồ đạc bừa bộn, Phong Sở Mạc giúp cô chải lại mái rất dài rối bù qua đêm, đồng thời giúp cô vẽ lông mày và trang điểm.

"Hả? Không đúng, nhân vật mà tôi thử vai là Tiểu Liên, nha hoàn bên cạnh nữ yêu Lục Hồ, hôm qua tôi còn nghe những người đó nói vai diễn kia đã có người.

"Diệp Vi Vi được Phong Sở Mạc trang điểm xong, mới chợt lấy lại tinh thần.

"Không chắc, có lẽ là ngày hôm qua em đến đó, tình cờ được đạo diễn hay nhà sản xuất nhìn trúng, cảm thấy khí chất của em rất thích hợp với vai nữ yêu Lục Hồ.


"Phong Sở Mạc khẽ nói, sau đó, cô lại không nhịn được mà bắt đầu cười ngây ngô.

"Này? Chẳng lẽ tôi sắp đổi vận sao?""Đúng vậy, em sắp được đổi vận rồi.

"Chỉ cần tôi ở bên cạnh em, luôn luôn, không để em bị người khác bắt nạt, làm em đau lòng, uể oải, Phong Sở Mạc nhân lúc cô cười ngô nghê, đặt một nụ hôn dịu dàng lên bên gáy cô, trong gương, cô gái chàng trai tựa như đang dựa vào nhau, trong con ngươi lãnh đạm của Phong Sở Mặc không khỏi lộ ra vẻ chút dịu dàng ấm áp.

Dưới đáy lòng mơ hồ cảm thấy, đây là việc nên làm, mình nên chủ động, lén hôn cô ấy, tự mình chăm sóc cô ấy, mình là chồng, đây là xu hướng phát triển bình thường, Phong Sở Mạc theo bản năng phong ấn lịch sử đen tối bị cô thao túng đêm qua, anh luôn cảm thấy, nếu thực sự suy nghĩ cẩn thận về chuyện đó là thế nào thì chính anh chắc chắn không vui rất không vui.

Ngay sau đó, anh đã gặp lại cảm giác không vui trước đó.

"Đúng rồi, Tiểu Hắc đâu!"Diệp Vi Vi đột nhiên đứng dậy, quay người, suýt là đâm vào lồng ngực anh rồi.

Cô hơi ngẩng đầu, vẻ mặt nghiêm túc: "Nói thật đi, Tiểu Hắc ở đâu?"".

.


Đi đầu thai!"Phong Sở Mạc để lộ ra hàm răng trắng tinh, giẫm lên cái đuôi của Miêu Linh ở phía dưới, rồi phun ra ba chữ trên.

"Anh thực ra không cho tôi gặp Tiểu Hắc lần cuối trước khi nó đầu thai, Phong Sở Mạc, anh là tên khốn nạn!""Ồ.

"Môi của cô bị người đàn ông mạnh mẽ lắp kín, anh gằn từng chữ ở bên tai cô: "Anh cho phép em gọi anh là Mạc.

"Đó là giọng điệu ra lệnh, cô đang định phản bác, thì người đàn ông đó nhẹ nhàng nhéo eo cô, làm Diệp Vi Vi phải xoa em: "Anh khốn nạn"Ba từ này gần như là làm nũng.

Diệp Vi Vi ra ngoài với đôi môi sưng đỏ, nên không cần tô son.

Còn anh thì vuốt ve môi bản thân, cười hài lòng, tâm trạng cũng rất tốt, sáng nay sau khi Diệp Vi Vi không nói câu nào đuổi anh đi, còn với Diệp Vi Vi, sáng nay sau khi tỉnh dậy, có một sự thay đổi vi diệu không thể nhận ra, là cô dường như thả lỏng ra rất nhiều khi ở trước mặt anh, trong lúc hoảng hốt, cảm giác giống như lúc mình ở cùng Tiểu Hắc, dáng vẻ ở chung đó.

Cho nên, anh có thể làm được, phải không?Editor: AlissaĐăng sớm nhất tại dembuon.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi