NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 1271

Lâm Chính giới thiệu xong, người nhà họ Lương đều vô cùng ngạc nhiên.

“Thần y Lâm? Cậu là thần y Lâm?”, có người thất thanh kêu lên.

“Cậu chính là thần y Lâm đã chữa khỏi bệnh cho chú ba?”, Lương Dự cũng tỏ vẻ khó tin, đánh giá Lâm Chính một lượt, rồi lại nhìn về phía Lương Vệ Quốc, dường như muốn tìm câu trả lời.

Lương Vệ Quốc nhắm hai mắt lại, chẳng nói lời nào, dường như đứng ngoài mọi việc.

Lương Sinh đã nói cho ông ta biết ý của Lâm Chính, nên ông ta cũng chẳng buồn can dự.

Chuyện đến nước này, ông ta đã không thể khống chế được nữa, chỉ có thể nghe theo số phận…

“Không ngờ thần y Lâm trong truyền thuyết lại trẻ như vậy, đúng là nhân tài của đất nước! Thần y Lâm, nhà họ Lương chúng tôi vẫn luôn đánh giá cậu rất cao, cũng rất chào đón cậu, chỉ có điều cậu dùng phương thức xông vào nhà họ Lương tôi giữa đêm hôm khuya khoắt thế này, liệu có chút khó ăn nói không?”, Lương Khánh Tùng bình thản nhìn Lâm Chính nói.

Nhưng… Lâm Chính phớt lờ Lương Khánh Tùng, mà nhìn về phía Lương Dự: “Lương Nam Phương đâu rồi?”.

“Nam Phương?”, Lương Dự nhíu mày, cảm thấy không ổn, dè dặt hỏi: “Thần y Lâm, cậu biết con gái tôi sao? Không biết cậu tìm con gái tôi có chuyện gì?”.

“Tôi cho ông năm phút!”.

Lâm Chính lấy điện thoại ra, mở chức năng đếm ngược thời gian, sau đó đặt lên bàn trà ở bên cạnh, bình tĩnh nói: “Trong vòng năm phút, bảo Nam Phương đến đây. Nếu sau năm phút mà không thấy người đâu, hậu quả tự chịu”.

Dứt lời, Lâm Chính nhắm mắt lại.

Người nhà họ Lương chấn động.

Thần y Lâm… đang uy hiếp nhà họ Lương sao?

Nhà họ Lương xưng hùng xưng bá ở Yên Kinh không biết đã bao nhiêu năm, có thể nói là thâm căn cố đế, mạng lưới quan hệ đan xen phức tạp, thế lực cũng không biết mạnh đến mức nào.

Vậy mà hôm nay lại bị một thanh niên hơn 20 tuổi uy hiếp?

Đúng là nực cười!

Nếu không tận mắt chứng kiến thì e rằng sẽ không ai tin.

Nhưng không ai dám coi thường lời nói của thanh niên này.

Bởi vì đây là thần y Lâm!

Đây là truyền kỳ của Đông y Hoa Quốc! Là người đã tạo ra vô số kỳ tích, nắm giữ tập đoàn Dương Hoa và Huyền Y Phái.

Mọi người vừa kinh ngạc vừa chấn động.

“Thần y Lâm, liệu có phải chúng ta có hiểu lầm gì không? Con gái tôi đắc tội gì với cậu sao? Nếu đúng là vậy thì Lương Dự xin thay mặt con gái xin lỗi cậu, hy vọng cậu đại nhân đại lượng tha thứ cho con gái tôi”, Lương Dự vội vàng bước tới, cúi người xin lỗi Lâm Chính.

Không thể không nói năng lực của Lương Dự quả thực mạnh hơn Lương Phong Nghiêm, riêng thủ đoạn và sự nhẫn nhịn này đã không cần phải nói nhiều.

Chỉ là tuy ông ta đã cúi đầu, nhưng Lâm Chính vẫn làm như không nghe thấy, anh nhắm nghiền hai mắt, không nói lời nào.

Đồng hồ vẫn đang đếm ngược trên điện thoại.

Lương Dự sửng sốt.

Người nhà họ Lương cũng tỏ vẻ không thể tin được.

Lương Dự hơi nhíu mày, nhìn về phía Lương Khánh Tùng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi