NGƯỜI CHỒNG VÔ DỤNG CỦA NỮ THẦN

Chương 1274

“Thần y Lâm, cậu…con gái tôi đã đắc tội gì mà cậu phải trừng phạt nó tàn nhẫn như vậy chứ?”, Lương Dự hét lên bằng vẻ không dám tin.

“Tàn khốc sao? Tôi thấy vẫn chưa đủ đấy. Cô ta dám ra tay với một người sắp chết cơ mà. So với hành động gần như giết người của cô ta thì hành động của tôi có là gì chứ? Lương Nam Phương dám giết người, tôi chỉ lấy có mười đầu ngón tay đã là nhân từ lắm rồi”, Lâm Chính thản nhiên nói.

Dứt lời, đám đông nhà họ Lương chợt bừng tỉnh.

“Hóa ra…thần y Lâm ra tay vì chuyện của Thu Yến”, Lương Khánh Tùng trầm giọng: “Nhưng chuyện của Thu Yến nhà họ Lương chúng tôi đã giải quyết rồi. Nam Phương cũng đã xin lỗi. Thu Yến cũng đã tha thứ cho con bé. Thần y Lâm, cậu vẫn không hài lòng sao?”

“Còn Tô Nhu thì sao?”, Lâm Chính nhìn Lương Khánh Tùng.

Lương Khánh Tùng giật mình.

“Cô…Tô Nhu sao?”, Lương Dự đơ mặt.

Có vẻ…thần y Lâm còn muốn nói đỡ cho cả Tô Nhu nữa. Mọi người cảm thấy bất ngờ.

Lương Nam Phương không nhịn được nữa. Cô ta bừng tỉnh, lập tức đứng bật dậy, trừng mắt với Lâm Chính: “Dựa vào cái gì chứ? Mẹ kiếp anh là ai mà dám chặt đứt mười ngón tay của tôi chứ? Anh tưởng mình làm được chắc? Đồ chó má. Cút!”

Mặc dù vẻ mặt tuấn tú của Lâm Chính khiến Lương Nam Phương dao động nhưng nghe Lâm Chính nói vậy thì Lương Nam Phương thật chỉ muốn băm anh ra thành trăm ngàn mảnh.

Cô ta đường đường là cô chủ nhà họ Lương, chưa bao giờ gặp ai ngông nghênh như thế. Dù có chặt đứt tay thì cũng là cô ta chặt tay người khác chứ chưa có ai dám động vào cô ta?

Chỉ có điều, dù Lương Nam Phương có chửi bới thế nào thì Lâm Chính cũng mặc kệ. Anh chỉ nhắm mắt, nhìn đồng hồ đang đếm ngược.

Đã ba phút trôi qua. Lương Nam Phương chửi cũng ghê lắm. Chỉ có Lương Dự là cuống cả lên. Ông ta có tìm hiểu về thần y Lâm.

Huyền Y Phái và tập đoàn Dương Hoa trước đó làm mưa làm gió, nên người đứng đầu hai tổ chức này là người không thể xem thường được. Những lời anh nói ra đều phải tin cả.

Nhưng đây cũng là con gái của ông ta, là cháu ruột của Lương Khánh Tùng. Dù con bé có quá đáng tới đâu thì cũng không tới mức chặt đứt mười đầu ngón tay mà.

Nếu làm thế thật, không những gây tổn thương lớn cho Lương Nam Phương mà nếu chuyện lan ra ngoài cũng sẽ gây ảnh hưởng không nhỏ cho nhà họ Lương.

Thần y Lâm muốn đối đầu với nhà họ Lương sao?

Lương Khánh Tùng trầm mặt, nhìn chăm chăm Lâm Chính: “Thần y Lâm! Không ngờ cậu lại ra mặt vì Thu Yến và cả Tô Nhu. Hừ, mặc dù tôi không biết mối quan hệ giữa mọi người là gì nhưng tôi rất vui khi cậu có thể nghĩ cho họ. Chỉ có điều, dù thế nào thì đây cũng là chuyện của nhà họ Lương, có thế nào thì cũng không cần người ngoài nhúng tay vào. Cậu vượt giới hạn rồi”.

Lâm Chính nhắm mắt, không nói gì.

“Thần y Lâm, cậu đừng quá đáng quá”, Lương Khánh Tùng tức giận nói tiếp: “Mặc dù cậu còn trẻ, có phong độ, có thành tựu không tệ nhưng nhà họ Lương chúng tôi cũng chưa tới mức phải sợ cậu đâu”.

Lâm Chính vẫn nhắm mắt im lặng.

“Thần y Lâm”, Lương Khánh Tùng tức giận đùng đùng. Ông ta đang định nói gì đó thì Lâm Chính lên tiếng. Thế nhưng anh nói vô cùng đơn giản.

“Lương Khánh Tùng, chỉ còn …30 giây”

Câu nói này đã thể hiện quyết tâm của Lâm Chính. Lương Khánh Tùng nín thở. Lương Dự tái mét mặt.

Lúc này có vẻ như đến cả Lương Vệ Quốc ở đứng ngoài cũng không nhịn được nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi